Cá voi tiến hóa để thích nghi với môi trường nước, nước nâng đỡ cơ thể của cá voi thay vì toàn bộ khung xương, cho nên các loài cá voi đều có kích thước khổng lồ.
Nhưng khi mắc cạn, không có nước nâng đỡ thân thể, với trọng lượng của cá voi thì chúng sẽ tự làm chín mình sụp đổ.
Nội tạng sẽ tự chèn ép lẫn nhau gây ra những vết thương do bị đè ép, thậm chí là nghiền nát.
Tuy nhiên thông thường cá voi mắc cạn thường chết trước khi các vết thương từ bên trong nội tạng có thể giết chết chúng.
Cá voi thường bị chết ngạt vì phổi không thể hoạt động do bị chèn ép bởi các nội tạng khác và khối lượng cơ thể khổng lồ của cá voi.
Lúc này, Nguyễn Linh Trúc đám người đã đánh răng rửa mặt xong, Sindragosa cũng đã nấu xong bữa sáng, từ dưới bếp gọi vọng lên.
“Anh Đình ơi, xuống ăn cơm!”
Lộc Động Đình nhanh chóng tắt tivi đi xuống dưới nhà ăn, Rick Sanchez đã ngồi vào bàn, Nguyễn Linh Trúc đang mang bữa sáng ra.
Sindragosa rửa tay và cởi bỏ tạp dề theo sau Lộc Động Đình ngồi xuống bàn.
Bữa sáng là bún thịt viên Sidragosa nấu, mỗi người một tô lớn, nếu người bình thường chưa chắc đã ăn hết.
Nhưng ngồi ở đây bốn người thì có ba người là siêu phàm cấp bậc, yếu nhất là Nguyễn Linh Trúc cũng sắp trở thành siêu phàm.
Chưa ai động đũa, Lộc Động Đình nhìn một vòng không nhìn thấy Morty Smith đâu liền hỏi Rick Sanchez.
“Morty đâu?”
Rick Sanchez thờ ơ trả lời.
“Kệ nó đi, nó phải ngủ nướng đấy, bao giờ nó chả thế, quan tâm làm gì.
”
Lộc Động Đình thấy Rick Sanchez mặc kệ thì càng không quan tâm nói.
“Sao cũng được, vậy chút nữa để lại tờ giấy bảo Morty khi nào thức dậy thì tự kiếm ăn đi.
Giờ thì ăn cơm thôi, ăn xong chúng ta ra vườn làm việc.
”
Nói xong Lộc Động Đình bắt đầu động đũa, Rick Sanchez nhớ tối hôm qua đã nghe Lộc Động Đình nói hôm nay ra vườn làm việc, bây giờ lại nghe Lộc Động Đình nhắc lại.
Rick Sanchez cũng biết rằng việc nhà nông thông thường đều khá bận rộn, nhất là mùa thu hoạch vì vậy hỏi Lộc Động Đình.
“Thu hái trái cây à, chúng ta chỉ có bốn người liệu có làm kịp không?
Để chút nữa tôi làm một vài cái máy thu hoạch xong để nó tự xử lý, chúng ta đi dạo một vòng.
Tôi muốn xem Địa cầu của các bạn có khác gì với Trái đất của chúng tôi hay không.
”
Lộc Động Đình còn chưa bắt đầu ăn đã bị Rick Sanchez ngắt lời, tức giận trừng mắt nhìn Rick Sanchez nói.
“Ăn cơm đi! Ăn không nói ngủ không nói.
Ông biết tính tôi rồi đấy, ý kiến nhiều tôi đánh.
”
Rick Sanchez nghe vậy cũng tức giận hừ hừ hai tiếng, nhưng không dám nói gì nữa.
Sợ nói thêm vài câu Lộc Động Đình thực sự đánh mình, Rick Sanchez là hiểu biết Lộc Động Đình.
Cả hai người đều cùng là một kiểu người, đừng nhìn Lộc Động Đình thích âm mưu nhưng thực chất trong máu Lộc Động Đình cũng như Rick Sanchez, đều là tôn sùng bạo lực, thích sử dụng bạo lực để giải quyết vấn đề.
Chỉ là Lộc Động Đình không được thông minh như Rick Sanchez, cho nên không tàn nhẫn như Rick Sanchez mà thôi.
Tuy nhiên, không tàn nhẫn là không tàn nhẫn đến mức lấy tàn sát làm trò giải trí vì nềm vui.
Nhưng không có nghĩa là Lộc Động Đình ra tay liền không tàn nhẫn.
Một tuần trong rừng trên Necromunda, Lộc Động Đình như thế nào tàn nhẫn thì Rick Sanchez là người rõ ràng nhất.
Bây giờ Rick Sanchez cũng đã nhận mệnh, dù sao đánh không lại, sợ liền sợ không có gì phải xấu hổ.
Tất nhiên, Rick Sanchez sợ Lộc Động Đình đánh là vẫn sợ, ngoài mặt không dám chống lại.
Nhưng ngầm trong lòng vẫn chửi rủa Lộc Động Đình, sau lưng cũng nghĩ cách chế tạo vũ khí để đánh bại Lộc Động Đình.
Lộc Động Đình cũng biết Rick Sanchez mặt ngoài là không dám tranh cãi nhưng ngầm thì đem hắn giết vô số lần.
Nếu là trước đây, Lộc Động Đình còn nghi ngại Rick Sanchez một chút, nhưng hiện tại, Lộc Động Đình có thể khẳng định cho dù là thế giới tan biến cũng không thể làm gì Lộc Động Đình.
Bởi vậy hiện tại mối quan tâm trước mắt của Lộc Động Đình chính là tô bún thịt viên trước mặt.
Đây chính là bữa sáng mà Sindragosa nhất quyết phải nấu cho bằng được, thậm chí còn suýt khóc.
Dùng đũa gắp một viên thịt viên lên, viên thịt tròn, bóng mịn, Lộc Động Đình hơi dùng lực một chút, viên thịt dễ dàng bị kẹp biến dạng, phần bị đũa kẹp lõm vào, chia đôi viên thịt thành hai nửa quả cầu nhỏ hơi phồng lên, nhưng không hề đứt rời.
Lộc Động Đình buôn lỏng tay, viên thịt ngay lập tức đàn hồi trở lại, sau đó đưa lên mũi ngửi ngửi.
Mùi thịt thơm lẫn với mùi hành tím và mùi tỏi, mang thêm một chút ít hương thơm của hành lá và tiêu, Lộc Động Đình còn nghe được nồng đậm mùi nấm hương, còn có thoang thoảng vị tươi mát của củ cải.
Mới chỉ ngửi cũng đã làm cho Lộc Động Đình cảm thấy dưới lưỡi tuyến nước bọt bắt đầu phun ra nước miếng đầy khoang miệng.
Không nhịn được nữa, Lộc Động Đình cho trọn viên thịt vào miệng, dù sao viên thịt cũng không lớn.
Lộc Động Đình nhẹ nhàng cắn vào viên thịt, mặc dù viên thịt rất đàn hồi nhưng răng lại dễ dàng cắt đứt cắn ngập vào thịt viên.
Lộc Động Đình có thể cảm nhận được ngoại trừ bên ngoài dai mềm từ thịt, bên trong còn có thể cảm nhận được sự giòn ngọt mát lạnh của củ cải bào sợi, hành phi, và sần sật của nấm hương, nước sốt chảy đầy khoang miệng.
||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||
Lộc Động Đình không thể ngờ, mới chỉ mấy ngày nấu ăn mà Sindragosa lại có tay nghề cao đến như vậy.
Viên thịt tuy nhỏ chỉ lớn hơn đầu ngón tay cái một chút nhưng lại có thể có đầy đủ vỏ thịt khá dày, đủ để cảm nhận được cảm giác cắn