“Vụ kiện này là thế nào? Vì sao tiền lễ hỏi cũng đưa rồi mà lại ko kết hôn?” Phó Tư Vi ngồi xuống rồi hỏi.
“Mình cũng ko nghĩ đến, đang yên đang lành, khách sạn cũng đã đặt, đang định đi đăng ký thì đột nhiên nàng nói muốn hủy hôn….” Diệp Mặc kể lại mọi chuyện cho Phó Tư Vi nghe.
“Việc này quá đáng thật! Diệp Mặc, cậu yên tâm, mình nhất định sẽ giúp cậu thắng vụ kiện này, hành vi của nàng đã vi phạm pháp luật.” Phó Tư Vi tức giận nói.
“Thế thì tốt! nhờ cậu vậy.” Diệp Mặc khách khí nói.
“Đều là bạn học cũ, ko cần khách khí như vậy.” Phó Tư Vi cười cười.
“Đúng rồi, cậu có hiểu cổ phiếu ko, loại kiến thức pháp luật ý.”
Lúc này Diệp Mặc chợt nghĩ đến 5% cổ phiếu trong tay, liền hỏi thăm.
“Hiểu, sao thế?” Phó Tư Vi hơi giật mình.
“Là thế này, gần đây mình mua một ít cổ phiểu, nhưng mình ko hiểu về vấn đề này lắm, cho nên muốn tìm một luật sư tư nhân, sau này có thể giúp mình xử lý những vấn đề về pháp luật.” Diệp Mặc nói.
“Hả?” Phó Tư Vi sửng sốt một chút rồi bật cười.
Mà luật sư Lý ở một bên cũng cười to, giống như nghe được một chuyện rất buồn cười: “Ha ha! Còn muốn luật sư tư nhân cơ đấy.”
Luật sư tư nhân!
Cái này ko phải người bình thường có thế mời nổi, phí dụng cực cao, chỉ bằng tên này đi đòi lại 30 vạn tiền lễ hỏi đã biết là kẻ ko có tiên ròi. Chính là một điểu ti, tiền đâu ra mà thuê luật sư tư nhân, ko phải chuyện cười thì là gì.
Chỉ sợ là thấy mỹ nữ nên chém gió đi.
“Diệp Mặc, luật sư tư nhân rất đắt, cậu ko cần thiết phải làm vậy đâu. Sau này cậu có vấn đề gì có thể tìm mình tư vấn cho, vì là bạn học cũ nên mình sẽ giảm giá cho cậu 20%.” Phó Tư Vi cười nói.
“Đúng rồi, cậu mua cổ phiếu nào? Có tăng ko?”
“Võng Dật….tăng hay ko thì mình cũng ko biết.”
“Cậu ko xem à? Cậu mua bao nhiêu?” Nói đến việc cổ phiếu Phó Tư Vi tràn đầy phấn khởi.
“5%.” Diệp Mặc nói.
“Ah! 5% à.” Phó Tư Vi gật đầu.
Sau đó, sắc mặt nàng cứng đờ, ý thức được có gì đó ko đúng.
Tiếp theo nàng trợn to đôi mắt đẹp lên nói.
“5….5%?” môi nàng khẽ nhếch lên, bờ môi còn hơi run rẩy.
Ầm---
Luật sư Lý đứng ở bên cạnh cũng cứng đờ, đem chén trà trên tay rơi xuống đất.
Ánh mắt nắm cũng trợn tròn, tràn đầy vẻ kinh hãi, ko tin tưởng.
“Cậu….cậu…nói đùa chứ gì.” Nửa ngày sau Phó Tư Vi mới tỉnh táo lại, cười khổ nói.
Võng Dật là một tập đoàn cố giá thị trường là 100 tỷ nhân dân tệ, 5% chính là 5 tỷ.
Trong trí nhớ của nàng, điều kiện gia đình Diệp Mặc rất bình thường, nếu ko thì cũng ko vì 30 vạn tiền lễ hỏi mà tìm đến đây. Sao có nhiều tiền mua cổ phiếu trị giá mấy tỷ được.
Việc này…nghe quá hoang đường.
“Không phải! cậu xem đi, đây là văn kiện tài liệu chuyển nhượng cổ phiếu.”
Diệp Mặc
lấy mấy văn kiện từ trong balo ra, những văn kiện này là khi hắn đạt được cổ phiếu thì đã xuất hiện ở trong balo của hắn.
Ực-----
Phó Tư Vi nuốt một ngụm nước bọt, run rẩy tiếp nhận.
Sau khi liếc qua nhìn tay nàng con run kinh hơn.
Không sai!
Thực sự là 5% cổ phần!
Nhìn những con số ở trên đó, nàng cảm thấy mình choáng váng rồi.
Bạn học cũ năm xưa, lại là một tỷ phú thâm tàng bất lộ?
Việc này cũng quá khó tin.
“Tôi…cho tôi xem một chút.” Vị luật sư Lý lao nhanh đến, đoạt văn kiện trên tay Phó Tư Vi, trừng to mắt, tỉ mỉ đọc một lần.
Tiếp theo, nàng cảm thấy như mình sắp ngất mất.
Đây là một tỷ phú, thế mà nàng lại bỏ qua.
Hơn nữa con đem người này tặng cho họ Phó này.
Tự gây nghiệt a!
“Văn kiện này có vấn đề gì ko?” Diệp Mặc cười khẽ hỏi.
“Ừm! ko có…” vẻ mặt Phó Tư Vi hoảng hốt, tâm thần cực kỳ chấn động.
“Diệp Mặc, sao trước đây mình ko biết cậu lại có tiền như vậy nhỉ….”
Sau khi tỉnh táo lại thì nàng cười khổ.
“Trước kia ko muốn lộ ra.” Diệp Mặc nói.
Nàng ừ một tiếng rồi băt đầu điều chỉnh tư thế ngồi.
Hai chân vốn đang chụm lại thì bây giờ cố ý nhếch lên cặp đùi đẹp kia, còn sửa sang lại quần áo và đầu tóc, trên mặt lộ ra nụ cười cực kỳ nhiệt tình.
“Diệp Mặc, tuy tư lịch của mình ko đủ, nhưng mà tri thức của mình rất chuyên nghiệp, mình hoàn toàn có thể là luật sư tư nhân cho cậu.” Vẻ mặt nàng tha thiết nói.
“Chờ đã, Diệp tiên sinh, nàng còn trẻ, tư lịch của nàng còn chưa đủ. Tôi mới là luật sư lớn trong công ty luật Kim Bài này, rất thích hợp làm luật sư tư nhân của ngài.” Luật sư Lý ở bên cạnh cướp lời nói.
“Vậy à.” Diệp Mặc nhìn về phía nàng.
“Đúng vậy.” Luật sư Lý cười nhiệt tình, hai tay kéo váy lên vài cm, lại đẩy bộ ngực lên một chút, miễn miễn cưỡng cưỡng tạo ra được một khe rãnh.
Nàng cảm thấy tuy mình đã già nhưng vẫn còn chút phong vận.
“Không cần làm phiền luật sư Lý, Phó Tư Vi rất tốt.” Diệp Mặc nhìn nàng một chút rồi mỉm cười nói.
Luật sư Lý như bị hóa đá, sắc mặt dần dần biến thành màu gan heo.