Chương 12: Ghi hình trực tiếp
Công Tây Kiều chú ý thấy có người nhìn mình, cùng đối phương mắt đối mắt, y lịch sự mỉm cười, khẽ vuốt cằm, thấy vẻ mặt hai người có thể là vệ sĩ đang căng thẳng, cũng không tiến lên, mà nói: “Ba vị tiên sinh không sao chứ?”
“Tôi không sao, cám ơn cậu đã quan tâm.” Tầm mắt Tịch Khanh dừng ở chóp mũi cùng khóe miệng của Công Tây Kiều, tạm dừng một lát rồi nói, “Vừa rồi đã khiến cậu sợ hãi, nếu vị tiên sinh này không để ý, có thể mời cậu cùng đi ăn tối, thay cho lời xin lỗi không.”
Ý cười trên mặt Công Tây Kiều không thay đổi, nhưng trong mắt lại có thêm chút lãnh ý: “Cùng lắm chỉ là mất miếng sơn, mọi người cũng không phải cố ý, với lại cũng đã bồi thường rồi, không cần khách khí như thế đâu.
Người nhà đang chờ tôi về dùng cơm chiều, cho nên tôi chỉ có thể cám ơn ý tốt của anh thôi.” Y mở cửa xe, cười tủm tỉm nói, “Hẳn là mọi người còn có chuyện phải xử lý, tôi đi trước nhé, tạm biệt.”
Nhìn đối phương đóng cửa, lái xe chạy như bay, hai vệ sĩ đều quay đầu nhìn về phía Tịch Khanh, trong ánh mắt mang theo chút xấu hổ.
Boss bị soái ca từ chối, loại chuyện mất mặt này, bọn họ tuyệt đối không muốn nhìn trực tiếp đâu.
“Vừa rồi bồi thường bao nhiêu?”
“Năm vạn, lấy giá cả chiếc xe kia nếu không tính bảo hiểm, sơn lại nhiều nhất cũng chỉ tốn nhiêu đó.”
Tịch Khanh trầm mặc nghe vệ sĩ nói xong, hỏi ngược lại: “Cậu thấy y thiếu tiền sao?”
Vệ sĩ im lặng.
“Bắt đầu xử lý nội gián đi,” Tịch Khanh kéo cà- vạt, lộ ra hầu kết gợi cảm,” Hôm nay bọn họ dám động tay lên xe của tôi, không chừng ngày mai sẽ mời sát thủ lấy mạng của tôi, Tịch gia ở trong tay tôi, không cần người khác tới khoa tay múa chân.”
“Tiên sinh, ý của ngài là …..”
Tịch Khanh bình tĩnh không nói, tay trái cầm cổ tay phải đã phát đau, trên mặt đầy hàn ý.
Đối với Công Tây Kiều mà nói, có người xum xoe khó hiểu tất nhiên không phải là chuyện tốt, tuy y không biết vừa rồi mấy người bọn họ có thân phận gì, nhưng có thể chắc chắn một điều, người đứng đầu tuyệt đối không đơn giản.
Xe của bọn họ rõ ràng là đã lắp ráp lại một lần, cho nên khi bị va chạm mới không bị tổn thương gì.
Người có thể ngồi loại xe này, khẳng định vô cùng chú trọng an toàn, thậm chí mỗi ngày đều sẽ đối xe tiến hành kiểm tra, như thế nào sẽ xuất hiện trục trặc ở giữa đường được?
Đời trước mưu tính cả đời, đời này y không thích nhất chính là mưu tính mạng người, cho nên đối với người như thế vẫn là kính nhi viễn chi thì tốt hơn.
Y chỉ muốn an tĩnh làm con trai của ông chủ mỏ than thôi.
Sau khi về nhà, nói với ba mẹ chuyện ký hợp đồng, không có gì bất ngờ là hai người đều ủng hộ lựa chọn của y.
Hai người rất ít phản đối quyết định của Công Tây Kiều, chỉ cần Công Tây Kiều không cần nhiễm thói xấu, bọn họ đều cảm thấy tất cả quyết định của y đều tốt.
Sáng sớm hôm sau, Công Tây Kiều mang theo Hà Bằng đi Sâm Hòa Entertainment.
Đón tiếp Công Tây Kiều trừ bỏ Trần Khoa ngày hôm qua đã gặp ra, còn có lão tổng Hướng Hoành của Sâm Hòa.
Hướng Hoành nhìn từ bên ngoài là một nam nhân trung niên bình thường, trên người mang theo một tia phong độ của người trí thức, không giống như là thương nhân, lại càng giống như một người làm trong giáo dục hơn.
Nhưng có thể giành một miếng bánh ngọt ở giới giải trí, sao có thể là người thường được.
Nhìn thấy Công Tây Kiều, Hướng Hoành hữu hảo cùng y nói chuyện với nhau, đầu tiên là cảm ơn y nguyện ý lựa chọn công ty Sâm Hòa, sau đó lại khen y một phen, cuối cùng mới nói tới tình huống của công ty.
“Trước khi Kiều thiếu ký hợp đồng, chắc đã hiểu biết tình trạng của công ty,” Hướng Hoành cười khổ một hồi, sau đó nói, “Tốc độ đổi mới ở cái vòng luẩn quẩn này rất nhanh, nội tình công ty chúng ta kém hơn các công ty lớn khác, giữ không được nhân tài, trước nghe nói Hoàn Tinh cũng muốn ký với cậu, tôi còn tưởng rằng chúng tôi không còn hy vọng gì nữa chứ.”
“Hướng tổng gọi cháu Tiểu Kiều là được rồi,” Công Tây Kiều lật hợp đồng trong tay, thấy có vài phần khác với hợp đồng lần trước, bên trong liệt kê chi tiết các hạng mục công ty sẽ không bắt buộc y làm, mà không phải hàm hồ một câu cho có, này cơ hồ cũng coi là đãi ngộ của tai to mặt lớn, có thể thấy Sâm Hòa quả thật rất có thành ý, “Hoàn Tinh có cái tốt của Hoàn Tinh, công ty của chúng ta có cái tốt của chúng ta, có đặc sắc riêng biệt.” Nói xong câu này, y ký tên của mình lên hợp đồng.
Nhìn thấy Công Tây Kiều ký tên lên hợp đồng, Hướng Hoành cười toét cả miệng, ông cười nói: “Nếu Tiểu Kiều đã là người công ty chúng ta, công ty sẽ an bài cho cháu một ê-kip chuyên nghiệp, cháu có yêu cầu gì thì cứ đề xuất, công ty sẽ tận lực thỏa mãn cháu.”
Tuy rằng Công Tây Kiều chỉ là newbie, nhưng ở trong mắt Hướng Hoành, chỉ cần người thanh niên này không tìm đường chết thì tất sẽ là nhân vật đại hỏa.
Từ tiếp xúc ngắn ngủi với Công Tây Kiều, ông thấy người thanh niên này có ngôn hành cử chỉ cơ hồ không có khuyết điểm, là một người trẻ tuổi có EQ rất cao.
Có đôi khi nghệ sĩ của công ty, không sợ diễn xuất kém, không sợ giọng không hay, chỉ sợ bọn họ không có đầu óc phạm sai lầm, tự mình tìm đường chết thôi, kiểu người như vậy thì ê-kip có giỏi như thần cũng không cứu được.
Hiện tại hào phóng với Công Tây Kiều như vậy, không phải là ông thổ hào không thiếu tiền, mà là ông biết người này sẽ cho mình hồi báo lớn hơn, ông tin tưởng ánh mắt của mình.
“Nghe Trần Khoa nói ngày mai cháu muốn cùng đoàn phim《 Công chúa Bế Nguyệt 》 tham gia ghi hình trực tiếp ở đài truyền hình Kim Lan cho nên công ty đã sắp xếp một vị trợ lý đến giúp đỡ Hà tiên sinh,” Hướng Hoành nhìn về phía Hà Bằng, sau đó nói, “Về sau tiền lương của Hà tiên sinh, cũng sẽ do công ty trả.” Ông nhìn đồng hồ, “Thời gian không còn sớm, không bằng chú làm chủ, mời mọi người cùng nhau ăn bữa cơm?”
“Vậy phiền chú tốn kém rồi.” Công Tây Kiều không từ chối, cũng không hỏi vị trợ lý kia có tin cậy được hay không, chỉ mỉm cười đưa một phần hợp đồng cho Hà Bằng.
Giữa trưa Công Tây Kiều cùng Hướng Hoành ăn một bữa cơm, buổi tối liền có truyền thông giải trí đưa tin về việc này.
《 Công Tây Kiều cùng lão tổng Sâm Hòa ăn cơm chung, trong lúc không khí hòa hợp, đã cùng Sâm Hòa ký hợp đồng 》《 Lão tổng Sâm Hòa cùng Công Tây Kiều dùng cơm chung với nhau, nghi vấn lấy được bồi dưỡng trọng điểm? 》 Chuyện