Chương 14: Casting
Sau khi biết Công Tây Kiều lựa chọn hai nhân vật nào, Trần Khoa đã bắt đầu tín nhiệm vào năng lực chọn lựa kịch bản của y, đôi khi tài nguyên có nhiều hơn đi nữa, cũng sẽ sợ nghệ sĩ của mình không biết chọn vai, tự mình phá hư danh khí không còn một mảnh.
Hai ngày sau, hắn đến Công Tây gia đón Công Tây Kiều đi casting, cùng đi với hắn còn có trợ lý Lục Tiểu Dao do công ty sắp xếp cho Công Tây Kiều, hiện giờ cô đang ôm túi giữ ấm trong tay, vẻ mặt căng thẳng.
“Anh Trần, lần trước lúc Kiều thiếu ghi hình, em có việc xin nghỉ, anh nói xem hôm nay nhìn thấy em, Kiều thiếu sẽ có thành kiến với em không?” Lục Tiểu Dao là một cô gái trẻ diện mạo thanh tú, công ty vốn sắp xếp cô đi theo Công Tây Kiều là vào lúc tham gia chương trình《Happy & Fun 》 , nào biết ngày đó cô đúng lúc sinh bệnh, ở bệnh viện truyền nước hai ngày, nên đành dời thời gian gặp mặt đến hôm nay.
“Yên tâm đi, Kiều thiếu là một người dễ nói chuyện, chỉ cần em an tĩnh làm việc là được,” Trần Khoa nhìn Lục Tiểu Dao trong gương chiếu hậu, “Bên Kiều thiếu có một trợ lý do ba y sắp xếp, em chú ý đừng xung đột với hắn, chỉ cần đối phương không quá phận thì cứ theo ý tứ của hắn làm việc là được.
”
“Em hiểu rồi, trợ lý kia là em trai của Kiều thiếu, em chính là trợ lý của em trai.
” Lục Tiểu Dao bừng tỉnh đại ngộ gật đầu.
Trần Khoa: “…”
Nghe có vẻ vô lý nhưng rất thuyết phục nhỉ.
Xe tiến vào một khu dân cư cao cấp, bên trong đều là các biệt thự riêng biệt, Lục Tiểu Dao cảm khái ở trong lòng, ở đế đô tấc đất tấc vàng này, người có thể ở đây, kia đều là nhân vật cấp thổ hào, khó trách tất cả mọi người gọi Công Tây Kiều là Kiều thiếu.
Sau khi dừng xe vào bãi đỗ, Trần Khoa dẫn Lục Tiểu Dao đi vào thang máy.
“Sao anh lại đậu xe ở đây, không phải mỗi biệt thự đều có bãi đỗ riêng sao?” Lục Tiểu Dao nghi hoặc hỏi.
Trần Khoa dừng bước lại, nhìn bãi đỗ cơ hồ đã đầy xe đậu, thở dài nói: “Thổ hào vĩnh viễn đều sẽ thiếu chỗ đậu xe.
”
“A.
” Lục Tiểu Dao gật đầu như đã hiểu, kẻ có tiền nhiều xe như vậy, bãi đỗ riêng căn bản không đủ dùng, nào còn chỗ cho bọn họ đậu xe.
Gõ cửa nhà Công Tây, người mở cửa là một phụ nữ trung niên, bà thấy Trà Khoa ở ngoài cửa, trên mặt lộ ra nụ cười: “Trần tiên sinh đến rồi, mời vào.
”
“Dì La, buổi sáng tốt lành,” Trần Khoa đi vào, thấy ba mẹ Công Tây Kiều đang ngồi ở ghế sa lông, liền mở miệng nói, “Chú, dì, buổi sáng tốt lành.
”
“Tiểu Trần đến rồi,” mẹ Kiều cười tủm tỉm vẫy tay với hắn, “Ăn sáng chưa, lát nữa ăn chung luôn.
”
“Vậy cháu không khách khí đâu,” Trần Khoa vui vẻ đồng ý, xoay người giới thiệu Lục Tiểu Dao, “Đây là Tiểu Dao, là trợ lý do công ty sắp xếp cho Tiểu Kiều.
”
“Chú, dì, xin chào,” Tiểu Dao thấy Công Tây Hùng liền nhũn chân, nhưng khi thấy mẹ Kiều cười tủm tỉm, cuối cùng lấy hết dũng khí đi về phía trước vài bước, chào hỏi thật cẩn thận.
Công Tây Hùng đánh giá cô gái trẻ trước mắt, giũ giũ tờ báo trong tay: “Đều ngồi đi, chú đi gọi Tiểu Kiều rời giường.
”
Lỗ tai Tiểu Dao giật giật, Kiều thiếu còn chưa rời giường?
Loại sinh vật mang tên nam thần này, không phải mỗi đêm đều ngủ đúng giờ, mỗi ngày đều dậy đúng giấc, rèn luyện thân thể cộng thêm xem một đống sách mà người bình thường không hiểu sao? Vì lẽ gì lại có chuyện ngủ nướng không phù hợp với thiết lập thế này?
“Tối hôm qua nó chơi game đến khuya, cho nên hôm nay dì để nó ngủ nhiều hơn một chút,” mẹ Kiều cười tủm tỉm mở miệng, không dấu vết đánh giá Tiểu Dao, “Tiểu Dao cũng chưa ăn sáng đúng không?”
Thật không ngờ mẹ Kiều là người ôn nhu như thế, Tiểu Dao đỏ mặt lắc đầu, ngồi ở trên ghế sa lông có chút luống cuống.
Mấy phút sau, Công Tây Kiều mặc áo ngủ đi xuống lầu, vẻ mặt mơ màng ngồi xuống cạnh mẹ Kiều, ngáp một cái dựa vào sô pha tiếp tục lim dim.
“Còn chưa tỉnh ngủ hả?” Mẹ Kiều vươn ngón trỏ chọt chọt gò má của y, “Tiểu Trần dẫn tới một trợ lý cho con này.
”
“A?” Công Tây Kiều mở mắt ra, ngồi thẳng dậy nhìn cô gái bên cạnh, ôn hòa cười nói: “Xin chào.
”
Tiểu Dao trợn mắt hốc mồm nhìn Công Tây Kiều hóa thành nam thần trong vòng một giây đồng hồ, sửng sốt một lát mới lắp bắp nói: “Chào Kiều thiếu.
”
Sau đó cô nghe được một tiếng cười dễ nghe đến mức đủ để lỗ tai mang thai.
“Không cần câu nệ như vậy, có gì không hiểu cứ hỏi Hà Bằng, hiện tại chúng ta ăn sáng trước đã.
” Công Tây Kiều xoa xoa ấn đường khiến mình thanh tỉnh lại, sau đó lần thứ hai nở một nụ cười xinh đẹp với Tiểu Dao.
Trần Khoa nhìn bộ dáng không khỏe của Tiểu Dao liền tỏ vẻ ‘biết ngay mà’, lúc lần đầu tiên hắn phát hiện Công Tây Kiều trong ngoài bất nhất như thế cũng không thích ứng kịp, hiện tại nhìn thấy Tiểu Dao biểu hiện còn ngốc hơn cả mình thì hắn lại có được cảm giác cân bằng tâm lý qủy dị.
Cơm nước xong, đoàn người liền chạy tới buổi casting《 Thiếu Niên Danh Thần 》 , Tiểu Dao ngồi ở ghế phó, trộm nhìn Công Tây Kiều đang ngồi ưu nhã qua kính chiếu hậu, vuốt trái tim đập nhanh trong ngực, dù cô không có thuộc tính hoa si nhưng cũng hiểu được người nam nhân này đẹp đến vô đối.
Có lẽ diện mạo của y không phải đứng nhất trong giới giải trí, nhưng khí chất quanh thân kia, còn có cặp chân dài khiến người khác xịt máu mũi kia nữa, đủ để cho bất cứ cô gái khó tính nào cũng sẽ vì y mà hét lên.
“Mấy giờ rồi?” Hà Bằng đang lái xe đột nhiên mở miệng, đánh gãy Tiểu Dao ngẩn người.
“Đã tám giờ ba mươi lăm,” Tiểu Dao hồi thần, làm cho mình bình tĩnh trở lại, “Nhân vật casting hôm nay hẹn vào lúc chín giờ rưỡi, thời gian không thành vấn đề.
”
Hà Bằng nghiêng đầu nhìn cô một cái, thấy cô đã trở lại trạng thái làm việc, giọng nói trở nên ôn hòa: “Lát nữa sẽ có rất nhiều người, chú ý làm nhiều nói ít, cũng đừng nghe người khác nói bậy.
”
Tiểu Dao lăng lăng gật đầu.
Công Tây Kiều lật một tờ kịch bản của《 Thiếu Niên Danh Thần 》 , nghe Hà Bằng nói chuyện với Tiểu Dao, ngẩng đầu nhìn thoáng qua bên ngoài cửa sổ xe, sắp tới mùa thu, một ít lá cây bạch quả bên cạnh ngã tư đường đã bắt đầu úa vàng.
Một đại danh thần, sinh ra trong thư hương thế gia, liên trung Tam Nguyên [1] làm rạng rỡ tổ tông, tài văn chương nổi bật làm người lại chính trực, tác phong nhẹ nhàng mặt như quan ngọc, dẫn tới vô số nữ tử ái mộ.
[1] Chỉ việc liên tiếp giành được các chức Giải nguyên, Hội nguyên, Trạng nguyên thời xưa.
Người như vậy ….
.
Công Tây Kiều khép kịch bản lại, trên mặt lộ ra ý cười, hoàn toàn không giống với y.
Địa điểm casting đã có không ít diễn viên ngồi chờ, lúc Công Tây Kiều đi ngang qua hành lang, thậm chí còn nghe được có người đang căng thẳng nhẩm lời thoại.
Làm một diễn viên đặc biệt tới casting, y không cần phải cùng các diễn viên phụ khác chờ chung trong một phòng, mà là theo hướng dẫn của nhân viên công tác, vào một căn phòng cho khách vip.
Lúc vào y phát hiện bên trong còn có ba nam nghệ sĩ khác, trước khi đến y đã tìm hiểu qua, lần này y có bốn đối thủ cạnh tranh, còn