Sau đề nghị muốn anh cho ông ta 5 phút, bầu không khí giữa hai người trở nên lúng túng.
Người đàn ông mập tựa hồ có chút khẩn trương, không ngừng xoa xoa tay.
Vừa lúc đó, cửa phòng đối diện mở ra, phóng viên đài truyền hình quốc gia sau khi phỏng vấn ông Hạ xong đang muốn ra ngoài, thấy ngoài cửa phòng anh có người, liền nhìn thêm một cái.
Không nhìn không sao, nhưng nhìn rồi thiếu chút nữa ói máu.
“Ông Philip?” Là phóng viên của đài truyền hình quốc gia, họ đương nhiên biết đạo diễn này, mặc dù đối phương không biết bọn họ.
Philip từ lâu đã quen sự kinh ngạc của các phóng viên, nhưng mà lần này những phóng viên này cùng quê với Công Tây Kiều, cho nên ông trở nên thân thiện gật đầu với họ, nhân cơ hội nói ra việc mình muốn nói với anh: “Tôi muốn tìm cậu thương lượng về một nhân vật, tôi rất xin lỗi khi quấy rầy đến việc nghỉ ngơi của cậu.” Nói đến đây, ông còn hết sức áy náy cười một tiếng.
Lúc này phóng viên đài truyền hình quốc gia mới hiểu, rõ ràng là đạo diễn nổi danh nhưng lại bị anh nhốt bên ngoài cửa.
Các phóng viên đáng thương, trước giờ chỉ thấy nghệ sĩ muốn tìm đạo diễn hợp tác, còn chưa có thấy đạo diễn nào tỏ ra thiện ý nhưng lại bị nhốt ở ngoài, trong nhất thời họ chưa kịp phản ứng.
Anh kéo áo choàng tắm trên người, chắc chắn không lỏng mới mở cửa ra nói: “Xin lỗi, mới vừa rồi tôi hành xử thất lễ, Ngài Philip mời vào.” Anh mặc dù không biết vị Philip này là ai, nhưng thấy phóng viên đài truyền hình quốc gia giật mình như vậy, có thể khẳng định đối phương không phải người tầm thường.
“Không không, là tôi quá thất lễ.” Thấy anh mở cửa, thân hình mập mạp của ông phát huy năng lực siêu cường, vèo một cái tiến vào bên trong, như thể như sợ anh đổi ý.
Anh mời hai phóng viên của đài truyền hình quốc gia vào, một vị còn mở máy quay ra, hiển nhiên việc Philip tìm đến anh là một tin tức rất có giá trị.
“Ngài Công Tây, nghe nói cậu ngoài việc là một họa sĩ rất tài năng, còn là một diễn viên rất ưu tú?” Philip là một người thẳng tính, ông có thói quen đi thẳng vào vấn đề, cho nên ông trực tiếp mở miệng nói, “Tôi có một bộ phim điện ảnh, có một nhân vật có nét phương đông rất phù hợp với ngoại hình của cậu, hy vọng cậu có thể nhận vai diễn.”
Từ khóe mắt của anh có thể thấy sự hưng phấn trên mặt của hai phóng viên, anh bưng ly trà để trước mặt mọi người, sau đó nói: “Ngài nói không sai, tôi đúng là một diễn viên.
Chẳng qua là không biết nhân vật ngài nói, lúc nào thì quay?” Đây có thể là cơ hội tốt để anh phát triển ở nước ngoài, nhưng hiện giờ nền tảng của anh vẫn chưa vững, nếu như làm trễ nải việc quay《 Tu chân 》, thì đó không phải là một lựa chọn khôn ngoan.
“Cậu yên tâm, nhân vật này mặc dù rất quan trọng, nhưng trong phim các cảnh quay chỉ tốn vài phút thôi.” Philip thấy chuyện này có hy vọng, tinh thần trở lên tỉnh táo, tôi rất hy vọng cậu có thể tham gia 《 Trang viên màu vàng 2》.
《 Trang viên màu vàng》 không phải là bộ phim ma pháp nổi tiếng cách đây 2 năm sao, vào năm đó bộ phim này có doanh thu phòng vé cao nhất tại Hoa Quốc, bây giờ bắt đầu quay phần 2 sao?
Anh suy tư một chút sau đó nên tiếng: “Tôi đã xem qua《 Trang viên màu vàng》, bộ phim này là một tác phẩm điện ảnh rất xuất sắc.
Quốc gia của tôi có rất nhiều người thích xem phim này, tôi cũng hy vọng có thể gia nhập vào một bộ phim xuất sắc như vậy, nhưng mà… Ở trong nước tôi cũng đang tham gia một bộ phim, sắp tới chuẩn bị khởi quay, tôi không thể thất tín với người ta được.”
“Dĩ nhiên, dĩ nhiên.” Philip cũng không bởi vì anh trả lời như vậy mà thất vọng, ngược lại đối với anh, ông càng thưởng thức, ông thưởng thức những người trẻ biết giữ chữ tín, “Nếu như cậu đồng ý, chúng ta có thể bắt đầu quay vào ngày mai.
Tất cả các cảnh quay có thể thực hiện trong 3 ngày, hoàn toàn không ảnh hưởng tới công việc trong nước của cậu.”
Vì anh mà thực hiện tất cả các cảnh quay trong vòng 3 ngày, đây đúng là rất có thành ý, anh cảm thấy cũng cần cho ông mặt mũi, liền lập tức nói: “Cảm ơn ngài coi trọng, tôi nhất định sẽ dùng hết sức lực của mình.”
“Cậu đồng ý lời mời của tôi?” Philip nghe vậy đứng dậy ôm anh một cách nhiệt tình, thậm chí cả hai phóng viên cũng không bỏ qua, toàn bộ đều bị ông ôm qua một lần: “Cảm ơn chúa, tôi tin tưởng cậu nhất định sẽ không hối hận khi nhận nhân vật này.”
《 Trang viên màu vàng 》 được chuyển thể từ bộ tiểu thuyết kỳ ảo, sau thành công ở phần 1, phần 2 ngay lập tức được chuẩn bị.
Lúc ấy tiểu thuyết của tác phẩm này đang rất nổi tiếng ở phương Đông, cho nên cuối bộ thứ 2, tác giả đã miêu tả một nhân vật trong truyện là người phương Đông, hơn nữa còn có tướng mạo xuất chúng.
Vì vậy số lượng tiêu thụ ở thị trường phương Đông tăng một cách rõ rệt, có thể nói là tăng gấp đôi.
Tác giả của tiểu thuyết này thấy thế, cũng không muốn buông tha cục thịt béo bở này, chỉ có điều họ đi qua mấy nước phương Đông nhưng vẫn chưa chọn được người phù hợp với hình tượng nhân vật này.
Lần này Philip được một người bạn mời tham gia triển lãm, tận mắt thấy anh dùng thủ pháp “Diệu thủ sinh hoa”, sau khi thấy rõ mặt đối phương, nhất thời không nói lên lời.
Vốn ông định ngày mai sẽ liên lạc với phái đoàn Hoa Quốc, nhưng lại nghe nói sáng sớm mai phái đoàn sẽ về nước, cho nên ông không thể làm gì khác hơn là vội vội vàng vàng chạy đến, cũng vì vậy mà quấy rầy anh nghỉ ngơi.
Cho nên khi nghe anh chấp nhận lời mời của ông, ông rất vui mừng, chỉ có người đàn ông Hoa Quốc này mới có khí chất thần bí để hấp dẫn người khác.
Tiễn Philip, anh nói lời cảm ơn với hai phóng viên: “Mới vừa rồi cảm ơn hai vị nhắc nhở tôi, nếu không tôi cũng không nhận ra đạo diễn Philip.”
Hai phóng viên liên tục nói không có gì, trước khi đi còn dặn dò anh nghỉ nghơi cho khỏe, thái độ của họ đối với anh rất tôn trọng.
“Cái gì, ý của cậu là ngày mai chưa về được?!” Trần Khoa thiếu chút nữa đập cái ly trong tay, ngày mai không biết có bao nhiêu truyền thông cùng người hâm mộ muốn đón anh ở sân bay, bây giờ anh lại nói không về được, không bị truyền thông mắng chửi mới là lạ.
“Cậu nói ai mời?” Cái ly trong tay Trần Khoa cuối cùng cũng không thoát khỏi việc bị ném đi, nhưng lúc này chủ nhân của nó cũng không có tâm tư nhặt lên.
Sau khi cúp điện thoại, Trần Khoa nhanh chóng đặt vé máy bay đi nước ngoài, sau đó tính toán thời gian một chút, cảm thấy mình đến Úc cũng bằng thời gian anh đến đó.
Làm quản lý cho nghệ sĩ kiểu này, anh ta cảm giác mình như chẳng có tí tồn tại nào, nhưng không ngại, anh ta hận không thể được làm quản lý cho mấy nghệ sĩ như vậy!
Trong khi nghệ sĩ khác còn phải tự bôi đen bản thân để được nổi tiếng thì nghệ sĩ của anh ta đã làm vẻ vang đất nước.
Nghệ sĩ khác phải tốn công tốn sức mới giành được vai diễn thì nghệ sĩ nhà này đã được đạo diễn nổi tiếng mời.
Nghệ sĩ khác đi xe ô tô thì nghệ sĩ của anh ta đã đi hỏa tiễn rồi, thật sự quá thoải mái.
Thu thập các giấy tờ xong, Trần Khoa liền vội vàng ra cửa, trước khi lên máy bay cũng không quên gửi cho ông chủ một tin nhắn, đưa tin tức tốt này kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ ông chủ một chút.
Trong phòng hóa trang của đoàn phim《Trang viên màu vàng 》, rất nhiều thợ trang điểm đang vây quanh anh, có người thì chụp hình chung với anh, còn muốn ký tên nữa, thật sự rất nhiệt tình.
Bởi vì hai ngày gần đây anh thật sự rất nổi, qua bức họa《 Cung yến》 khiến mọi người sùng bái anh, cho nên mặc dù trước khi vào đoàn mọi người không biết anh là diễn viên, nhưng cũng không có gì ảnh hưởng lớn.
Mặc lên một trường bào màu trắng nhìn vô cùng phiêu dật, tiếp đến là mái tóc đen dài mềm mại được búi lên, trên đầu còn cài một chiếc trâm bằng bạc, Công Tây Kiều cảm thấy tạo hình này không phù hợp với tiên nhân trong truyền thuyết phương