“Mấy quảng cáo này, có để mắt đến cái nào thì chọn đi,” Trần Khoa ném cho Công Tây Kiều vài hợp đồng quảng cáo mới, sau đó cẩn thận đánh giá phòng khách nguy nga lộng lẫy này, so sánh với mấy bộ phim lấy bối cảnh nhà giàu kia, ở đây quả thật là bỏ xa.
Mấy ngày rồi Công Tây Kiều không xuất hiện, anh ta đành phải tìm đến cửa.
Xe vừa vào cổng trang viên, trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác ghen tị.
Ở nơi tấc đất tấc vàng như Đế Đô này, vậy mà có thể xây được một trang viên lớn như vậy, nhà của anh ta mà so với nơi này chắc chỉ bằng cái nhà vệ sinh.
Công Tây Kiều cũng không biết Trần Khoa bị hào khí của trang viên Tịch thị gây chấn động, anh lật lật đống hợp đồng quảng cáo, toàn là những thương hiệu cao cấp và an toàn, có nước hoa, giày da, xe hơi sang trọng.
Mấy sản phẩm này được bên ngoài đánh giá rất cao, nhiều khi còn là thứ để người ta thể hiện đẳng cáp nhà giàu.
“Đại ngôn cho nước hoa Armani và xe hơi này là đại ngôn toàn cầu hay khu vực?” Công Tây Kiều lấy ta hai cái hợp đồng khác nhau, “Nếu là đại ngôn toàn cầu, vậy thì nhận giúp tôi.”
“Ừ, để tôi nói chuyện với đối phương rồi báo lại.” Trần Khoa thấy Công Tây Kiều chịu nhận rồi mới có thể bàn bạc với bên nhãn hàng được, với thân phận hiện tại của Công Tây Kiều, đương nhiên là cấp bậc đại ngôn phải càng cao càng tốt, không cần số lượng, chỉ cần chất lượng.
“Gần đây cậu luôn ở chỗ của ngài Tịch à?” Trần Khoa thấy Công Tây Kiều vẫn còn mặc áo ngủ dựa trên sô pha, trên người còn đắp chăn lông, dáng vẻ này hoàn toàn không giống như đang làm khách, mà là xem mình như chủ nhân của nơi này luôn rồi.
“Ừm, ở đây nhiều đầu bếp, tay nghề cũng tốt nữa,” Vẻ mặt Công Tây Kiều thỏa mãn nói, “Mấy ngày ở đây toàn ăn xong ngủ, ngủ xong ăn, thật là sướng.”
Trần Khoa: “Ngài Tịch cũng hào phóng thật.” Giữ một người mặt dày như vậy ở lại nhà mình, được hầu ăn hầu uống, sao anh ta lại chẳng gặp được một người vừa có tiền vừa hào phóng giống vậy?
“Không lẽ tôi keo kiệt sao?” Công Tây Kiều nhướng mày, sau đó nói, “Bây giờ cũng còn sớm, hay là ra vườn uống trà đi, xong anh ở đây ăn tối luôn.”
Trần Khoa: “OK, tôi cũng muốn nếm thử tay nghề của đầu bếp ở đây.” Nguyên nhân chủ yếu anh ta muốn ở lại là muốn xem xem cách đối xử của Tịch Khanh với tiểu Kiều như thế nào, tiện thể nhắc nhở tiều Kiều một chút.
Là người đại diện, anh ta cũng dành cả tấm lòng đối xử với Công Tây Kiều, ai bảo cả công ty này Công Tây Kiều là người nổi nhất làm gì, các công ty khác luôn tìm cách thọc gậy bánh xe bọn họ, nghiệp quá trời.
Bên ngoài có chút lạnh, nhưng trong nhà ấm trồng hoa thì nhiệt độ thích hợp.
Trần Khoa đưa mắt nhìn căn nhà ấm trông hoa xinh đẹp này, nhịn không dược mà hâm mộ nói, “Đẹp quá.”
Công Tây Kiều nghĩ đến cha mẹ của Tịch Khanh, anh gật gật đầu: “Ừ, nghe nói năm đó là do cha mẹ anh ấy xây đó, mấy năm gần đây anh ấy thuê người đến chăm sóc nơi này.”
Chữ “anh ấy” này Trần Khoa biết là đang chỉ ai, về cuộc đời của Tịch Khanh, anh ta từng đọc qua trên báo, cho nên thấy Công Tây Kiều nhắc đến cha mẹ của người ta, anh ta sửng sốt một lát mới nói: “Quả thật là chăm sóc rất tốt.”
Hai người vào trong nhà ấm trồng hoa, bên trong được trồng rất nhiều hoa, không khí cũng vô cùng tươi mát, trên chiếc bàn trong căn nhà ấm đã được bày sẵn trà và các loại hoa quả khô và điểm tâm, phía trong góc còn có vệ sĩ và người giúp việc đứng đó.
Uống hồng trà loại tốt khiến cho người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái, Trần Khoa buông chén trà nói: “Trước mắt thì cơ hội phát triển của cậu rất lớn, người có kinh nghiệm hơn cậu thì lại không có tuổi trẻ của cậu, người trẻ hơn cậu thì lại không có kinh nghiệm như cậu, tài nguyên càng không được như cậu.
Vốn ban đầu tôi còn lo lắng phía trước có Cố ảnh đế kia cản đường cậu, trong mấy năm này không thể trở thành nam nghệ sĩ đỉnh lưu trong nước, nhưng bây giờ thì không cần lo về vấn đề này nữa rồi.”
“Cố Nam sao thế?” Nghe thấy Trần Khoa nói vậy, Công Tây Kiều đoán đối phương có thể là đã gặp phải chuyện gì rồi, vì thề hỏi, “Không phải địa vị trong nước của anh ta rất cao sao?”
“Cao thì có ích lợi gì?” Trần Khoa không để ý lắm, trả lời, “Hồi trước truyền thông thổi phòng anh ta nổi tiếng ở nước ngoài cỡ nào, bây giờ thực tế phát triển thế nào, trong lòng mọi người ai cũng rõ ràng, chẳng qua chỉ được đẹp mã thôi, những lời này chỉ có thể đánh lừa fan thôi, chứ trong giới làm gì có ai xem là thật đâu?”
“Nếu ở nước ngoài thật sự làm tốt như thế, tội gì phải chạy về, không phải là không làm nên trò gì ở nước ngoài nữa hay sao,” Trần Khoa ghim một miếng điểm tâm bỏ vào miệng, vừa bỏ vào miệng đã tan chảy, ngọt nhưng không ngấy, “Cậu xem, anh ta về nước một năm, đã có bộ phim nào được chiếu chưa?”
Sau khi Cố Nam về nước, anh ta nhận ngay hai đại ngôn xoàng, sau đó lại lên một số chương trình có tiếng, tạo nhiệt được hai ba tháng, sau đó lại phải dựa vào phòng làm việc để duy trì độ nổi tiếng, không hề có lấy một bộ phim nào.
Công Tây Kiều yên lặng uống trà, anh không có cảm giác gì với Cố Nam, lúc trước phòng làm việc của Cố Nam bảo anh cọ nhiệt, anh cũng để bụng, nhưng dù sao loại chuyện này cũng gặp nhiều, không trách được, anh cũng không vì một chuyện cỏn con đó mà hận người ta, nếu không thì chắc anh tức chết rồi, phải biết rằng người dựa vào anh để cọ nhiệt cũng không phải chỉ có mỗi Cố Nam, chẳng qua là do danh khí của Cố Nam đặc biệt quá thôi.
“Nhân cơ hội hiện tại độ nổi của Cố Nam đang giảm, chúng ta phải nắm chặt cơ hội này, kéo Cô Nam xuống hẳn, sau này sẽ không có người nào so sánh cậu và Cố Nam nữa.” Trong mắt người đại diện, đương nhiên là nghệ sĩ nhà mình luôn luôn là nhất rồi.
“《Trang viên màu vàng 3》tháng năm năm sau mới khai máy, gần đây cậu không bận gì thì lên vài chương trình, làm khách mời cho vài tác phẩm đi,” Trần Khoa lắc lắc mấy hợp đồng quảng cáo trong tay, “Còn hai quảng cáo này cũng phải xem xét cẩn thận.”
Sắp xếp hợp lý xong, không còn việc gì nữa, anh lại lười biếng, Công Tây Kiều gật đầu nói, “Ừm, anh sắp xếp giúp tôi.”
“Cậu không tò mò chuyện gì xảy ra với Cố Nam à?” Mấy