Buổi chiều, ánh mặt trời xuyên qua ô cửa kính ban công rộng mở rọi xuống một vầng sáng màu vàng ấm áp cho cả căn phòng. Tô Tinh Dã dựa vào ghế sô pha, cô ngẩng đầu lên khỏi màn hình điện thoại nhìn Thẩm Vọng Tân đang đứng gọi điện thoại ngoài ban công. Anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, đứng giữa nắng ấm màu vàng mang một vẻ nhẹ nhàng khó tả, lúc này anh khẽ cúi đầu, thần sắc chăm chú lắng nghe người ở đầu dây bên kia nói chuyện.
Còn Thẩm Vọng Tân ở ngoài ban công giống như cảm nhận được bèn ngẩng đầu nhìn lại cô, bắt gặp ánh mắt của cô, đôi mắt vốn dịu dàng lại càng trở nên dịu dàng hơn, nụ cười ở khóe môi càng sâu hơn, Tô Tinh Dã ngắm anh đến độ ngây người.
“Vọng Tân?” Lôi Quân ở đầu bên kia điện thoại không chờ được Thẩm Vọng Tân trả lời bèn gọi anh một tiếng.
Thẩm Vọng Tân hoàn hồn, đêm qua anh về vội nên không kịp nói với anh ấy một tiếng, anh trả lời: "À, em đây."“Lời tôi vừa nói với cậu, cậu có nghe thấy không?” Lôi Quân hỏi.
Lôi Quân vừa nói với anh về chuyện của Cao Tu lúc trước. Thực ra chuyện này anh đã biết, mấy ngày trước anh đã nghe được từ miệng đạo diễn Hạ, lúc nghe được chuyện này anh rất ngạc nhiên, chuyện xảy ra vào tháng ba mà đến tháng bảy anh mới biết.
"Em nghe rồi, chuyện này mấy ngày trước đạo diễn Hạ đã nói với em rồi."
"Mà này, cậu có biết là cậu có một fan lớn không?"
“Fan lớn gì cơ?” Thẩm Vọng Tân không lướt web nhiều nên thực sự không biết nhiều về nó.
“ID Weibo đó tên là “Tinh Tinh muốn gả cho ca ca”.” Dừng một lát, anh ấy nói thêm, “Hình như trong fanclub của cậu còn một người tên là “Chị gái có tiền” nữa.”
Khi Lôi Quân nói về ID Weibo, Thẩm Vọng Tân thật sự không nghĩ ra, khi nói về "Chị gái có tiền" bấy giờ anh mới có chút ấn tượng, “Em nghe rồi, sao thế?"
Lôi Quân nói với Thẩm Vọng Tân về "Chị gái có tiền", suy nghĩ một lát lại bổ sung: "Không biết tại sao, tôi luôn nghi ngờ người hâm mộ này của cậu hơi giống người trong giới."
Cũng khó trách khi Lôi Quân lại nghĩ như vậy, dù sao thì chân tướng việc Cao Tu hủy hợp đồng với đoàn phim “Chiến dịch thứ hai” trừ người của hai ekip ra thì chỉ có một vài người trong giới biết, ngoài giới không thể biết được, vì vậy phạm vi liền thu hẹp lại. Fan hâm mộ Thẩm Vọng Tân, những người trong giới, Lôi Quân thực sự không nghĩ ra được đó là ai. Sau chuyện này cũng bắt đầu có người muốn chiêu mộ cô vì chủ tài khoản này đã bắt đầu trở nên nổi tiếng. Đương nhiên, Lôi Quân cũng muốn bảo vệ cô ấy, nhưng anh không nghĩ tới người ta căn bản không cần mình bảo vệ, vì thực tế là những người đào gần chết cũng không moi ra được chút gì cả.
Sau khi chuyện này qua đi, cô ấy cũng chẳng có tí khiêm tốn mà dưới sự dẫn đầu của cô, các fan khác cũng bắt đầu làm theo cô, họ làm ngơ trước những vấn đề khác mà chỉ một lòng làm chuyện của mình, thế nên dù vắng mặt mấy tháng Thẩm Vọng Tân vẫn có thể giữ được độ hot của mình.
“Cậu có đoán được đó là ai không?” Lôi Quân hỏi anh.Thẩm Vọng Tân khẽ cau mày, "Em thật sự không đoán được."
Nghe anh nói vậy, Lôi Quân cũng không hỏi thêm và không tiếp tục nói về chủ đề này nữa, "Đúng rồi, chuyện cậu trở về nước, fan hâm mộ cũng không biết, một hồi cậu có rảnh thì đăng Weibo đi.”
Vì vậy nửa tiếng sau, các fan đang tập trung làm việc phát hiện ra anh nhà đã mất tích bốn tháng của mình đã cập nhật trạng thái mới trên Weibo và phúc lợi là ảnh selfie lâu rồi anh mới chụp khiến họ lập tức phấn khích, các bình luận bên dưới bài đăng tăng với tốc độ ánh sáng và dưới sự điều hành của của ekip, sức hot càng tăng vọt.
Suốt bốn tháng không xuất hiện mà anh vẫn giữ được độ hot và hôm nay anh đã xuất hiện lại trong mắt công chúng lần nữa. Trong vài ngày tới, giải thưởng Bách Hoa sẽ diễn ra, nếu anh thực sự có thể giành được giải thưởng Bách Hoa trao chiếc cúp nam diễn viên xuất sắc nhất thì sau này muốn hạ độ hot của anh là hoàn toàn không thể dù các đối thủ không muốn thừa nhận nhưng bọn họ cũng phải thừa nhận rằng Thẩm Vọng Tân đã hoàn toàn tạo dựng được chỗ đứng trong giới.
***
Trước mắt, vấn đề được quan tâm nhất đương nhiên là Lễ trao giải Bách Hoa diễn ra vào ngày 21 tháng 7. Lễ trao giải được tổ chức tại Bắc Kinh và chính thức khai mạc lúc 7 giờ tối. Mối quan hệ của hai người đã không còn là bí mật trong đoàn của họ, hơn nữa buổi tối hai người sẽ cùng nhau bước đi trên thảm đỏ nên hai đoàn đã ngầm chăm chút cho phần tạo hình và trang phục của hai người, đến nỗi khi cùng nhau bước trên thảm đỏ, người hâm mộ tại hiện trường đã hò hét đến mất kiểm soát.
Một người mặc com-lê, một người mặc lễ phục màu trắng, theo lý mà nói thì điều này không có gì đáng ngạc nhiên, dù sao việc phối hợp như vậy trong giới cũng không phải hiếm thấy, mà vấn đề là hoa văn thêu trên cổ áo âu phục của Thẩm Vọng Tân với hoa văn thêu bên hông Tô Tinh Dã giống nhau, bỏ bốn lên năm có thể tính là giống nhau như đúc.
"A a a a a a! Tạo hình hôm nay đẹp quá đi!!!"
"Oa!!! Trang phục tình nhân!!! Trang phục tình nhân kìa!!!"
"Trời ạ điên rồi! Điên rồi!!!"
"..."Cả hai đã lọt vào danh sách đề cử của Giải thưởng Bách Hoa cho cùng một bộ phim truyền hình, vì vậy hai người được xếp ngồi cạnh nhau. Lễ trao giải được truyền hình trực tiếp, vì vậy các đoạn cần được phân bổ và không rơi vào một nghệ sĩ nhất định trong thời gian dài, do đó lúc cảnh quay không có cả hai người sẽ không có cảnh đạn mạc bay rào rào của fan hâm mộ.
Lễ phục của Tô Tinh Dã hôm nay hơi dài nên sau khi ngồi xuống sẽ lê trên mặt đất, Thẩm Vọng Tân bèn cúi xuống đưa tay xếp gọn váy của cô vào trong, mà cảnh này vừa lúc bị ống kính quay được, mặc dù chỉ là một đoạn ngắn khoảng mấy giây nhưng các fan hâm mộ tinh mắt vẫn nhìn thấy.
——Khốn nạn! Tôi nhìn nhầm rồi sao! Cưa cưa không phải là đang giúp Tinh Tinh sửa lại váy đấy chứ?
——Tại sao tôi cảm thấy hành động sửa váy của anh ấy đẹp thế nhỉ!
Sau khi Thẩm Vọng Tân giúp cô gom gọn váy lại, lúc này anh mới ngồi thẳng người
lên, Tô Tinh Dã cười rất ngọt ngào.
Lương Ý Chu cũng là một trong những ứng cử viên lọt vào danh sách Nam diễn viên chính xuất sắc nhất của giải thưởng Bách Hoa năm nay. Chỗ ngồi của anh ta gần Thẩm Vọng Tân nên sau khi tiến vào hội trường, anh ta đã tìm được vị trí dưới sự hướng dẫn của nhân viên. Thật ra thì khi Lương Ý Chu vào hội trường đã chú ý tới hai người, dù là Thẩm Vọng Tân hay Tô Tinh Dã thì đều là người quen, anh ta đã từng hợp tác với Tô Tinh Dã, còn về Thẩm Vọng Tân, có thể thấy ban tổ chức đã xếp tên họ ngay cạnh nhau, cộng với người đại diện của anh ta cứ lải nhải cả ngày khiến lỗ tai anh ta cũng sắp mọc kén rồi.
Lương Ý Chu nhìn người đàn ông trước mặt, anh mặc âu phục giày da, dáng người thẳng tắp, rực rỡ chói lòa, lộ ra vẻ chững chạc được mài dũa bởi thời gian, anh ta khẽ gật đầu với anh, "Xin chào."
Tất nhiên Thẩm Vọng Tân cũng biết Lương Ý Chu, vì vậy anh lịch sự cười đáp: "Xin chào."
Màn tương tác giữa hai người được quay lại khiến người hâm mộ phát cuồng.
—— Trời ơi! Một khung hình tuyệt đẹp! Giá trị nhan sắc của hai người đàn ông này thật là tuyệt vời!
—— Bản mệnh và đầu tường* của tôi!!! Tôi chết mất! !*Bản mệnh là thần tượng mà mình yêu thích nhất, còn đầu tường là thần tượng mà mình có chút thiện cảm.
Sau khi chào Thẩm Vọng Tân, Lương Ý Chu nhìn Tô Tinh Dã, so với nụ cười xã giao lúc trước thì mắt thường cũng có thể nhìn ra nụ cười của anh ta bây giờ chân thật hơn nhiều, "Tinh Dã, đã lâu không gặp."
Tô Tinh Dã cười, "Ừ, đã lâu không gặp."
Trước khi lễ trao giải chính thức bắt đầu, họ trò chuyện câu được câu chăng với nhau. Vì từng hợp tác nên Lương Ý Chu và Tô Tinh Dã khá quen thuộc với nhau nên anh ta trò chuyện với cô cũng khá nhiều, đến nỗi anh ta không kiềm được biểu cảm của mình mà trông cực kỳ vui vẻ. Hiển nhiên Tô Tinh Dã đã quen với trạng thái này, bởi vì bọn họ hợp tác với nhau mấy tháng trời, anh ta cũng y như bây giờ.
Những người đang xem trực tiếp có thể thấy Lương Ý Chu không ngừng nghiêng sang, gần như là lướt qua Thẩm Vọng Tân để nói chuyện với Tô Tinh Dã, mà Thẩm Vọng Tân thì hơi nghiêng đầu nhìn anh ta, hừm… bầu không khí có vẻ vi diệu khó tả.
Thuyền Buồm Nhỏ của Lương Ý Chu thực sự hơi ngạc nhiên, dĩ nhiên họ hiểu idol nhà mình, từ cảnh này thì có thể thấy rằng lần hợp tác này của anh ta với Tô Tinh Dã rất vui vẻ, bằng không anh ta cũng không nhiệt tình đến vậy.
——Hahahahahaha, chị em ơi, tôi cảm thấy có sát khí.
—— Không phải một mình cô đâu, tôi cười muốn điên rồi, đây là phim ngược luyến tình thâm gì vậy trời.
—— Trời ạ, Lương Ý Chu cũng đáng yêu quá đi, thật không muốn sống tí nào.
——Nhìn ánh mắt của Thẩm Vọng Tân kìa, tôi cười chết mất, trời ơi, bọn họ đáng yêu quá đi!
Khóe mắt Lương Ý Chu nhìn thấy ánh mắt của Thẩm Vọng Tân, lúc này mới nhận ra được mình đã vượt quá liền ngồi thẳng người xin lỗi: “Xin lỗi, chúng tôi đóng chung một bộ phim cách đây không lâu, còn nói chuyện rất hợp nhau nên mới tôi hào hứng như vậy."
Nghe vậy, Thẩm Vọng Tân không trả lời Lương Ý Chu ngay mà nhìn Tô Tinh Dã.Tô Tinh Dã thấy Thẩm Vọng Tân đang nhìn mình thì nói: "Bọn em hợp tác trong phim “Chờ đợi” ấy, không phải anh biết rồi sao?"
Thẩm Vọng Tân nhìn cô trong hai giây, sau đó đáp một tiếng “ừm” rồi quay lại lắc đầu với Lương Ý Chu, nói: “Không sao đâu.”
Tô Tinh Dã không nhận ra sự khác thường mà tiếp tục nói với anh: "Anh Dị Tây cũng ở đóng chung với em đó."
Lương Ý Chu nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người, càng nghe càng cảm thấy có gì đó không đúng lắm, nhưng anh ta không nghĩ ra rốt cuộc là không đúng chỗ nào. Đúng lúc này, diễn viên bên cạnh lại bắt chuyện với anh ta nên tạm thời anh ta bị phân tán sự chú ý.
Điểm nhấn của lễ trao giải lần này là giải Nam, Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất. Đầu tiên sẽ trao giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, lúc người dẫn chương trình xướng tên cô, máy quay cận cảnh khuôn mặt cô nở nụ cười nhạt, không hề có vẻ hồi hộp lẫn bất an, nụ cười nơi khóe miệng vẫn dịu dàng như ngày thường.
Cuối cùng, sau khi người dẫn chương trình hô tên Tô Tinh Dã, Thẩm Vọng Tân liền chủ động ôm cô một cái, ở nơi ống kính không thể thấy được, môi anh chạm nhẹ vào dái tai của cô, nhẹ giọng nói: "Chúc mừng em."
Nụ cười của Tô Tinh Dã lập tức trở nên sáng lạn.
Sau khi Giải Nữ diễn viên xuất sắc nhất được trao là đến Giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Tô Tinh Dã, người được trao giải Nữ diễn viên chính xuất sắc cách đây ít phút với vẻ mặt bình tĩnh giờ lại trở nên lo lắng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Cô nắm chặt chiếc cúp trong tay, nhìn chằm chằm vào người dẫn chương trình trên sân khấu trong giây lát, sự tương phản rõ nét này thực sự khiến fan only phải im lặng, còn fan CP khóc tỉ tê! Điên mất!
"Người chiến thắng cuối cùng của giải thưởng Bách Hoa cho Nam diễn viên chính xuất sắc nhất là..." Người dẫn chương trình khẽ mỉm cười, "Thẩm Vọng Tân!"
Toàn bộ hiện trường tức khắc náo loạn! !
Tô Tinh Dã cười tươi ngay tức khắc, cô quay đầu lại nhìn Thẩm Vọng Tân, nhất thời nói năng lắp bắp: "Thật... tốt quá, chính là anh."
Truyện convert hay :
Thú Hắc Cuồng Phi: Hoàng Thúc Nghịch Thiên Sủng