Hai người đang ăn yến mạch thì thầy Kim và mọi người đã về, sau khi vào cửa, thầy Kim mắt sáng lên khen: "Đẳng Đẳng chúng ta giỏi giang quá, dọn dẹp thật sạch sẽ."
Lương Đẳng ngượng ngùng sờ sau đầu, "Không phải em dọn, là chị dọn."
“Hả?” Kim Hàn nhìn xung quanh một vòng, có vẻ như đang tìm kiếm chị gái trong miệng Lương Đẳng là ai, cuối cùng rơi trên người Tô Tinh Dã, “Chị mà Đẳng Đẳng nói không phải là em chứ?”
Tô Tinh Dã mỉm cười, gật đầu.
Kim Hàn: "???"
Sau khi anh ta phản ứng lại kịp, lập tức chạy về phía thầy Ngô còn chưa vào cửa, "Lão Ngô! Lão Ngô!!!"
——Hahahahahaha, biểu cảm của thầy Kim vừa rồi buồn cười quá đi, diễn đạt hoàn hảo tôi là ai tôi ở đâu——Hahahahahaha, thầy Kim chạy đi tìm thầy Ngô bộ dạng quá giống chúng ta, giống như đúc ăn dưa trước tiên là chia sẻ với chị em.
——Thầy Kim và Thầy Ngô vốn dĩ muốn tác hợp cho hai người, ai ngờ là một hồi không gặp, người ta thành chị em của nhau rồi, buồn cười quá đi!
——Hahahahahaha, giương cao cờ chị em! !
Trong khi họ đang phân loại các nguyên liệu cho buổi tối, bên ngoài có tiếng xe ồn ào, thầy Kim nói, "Tinh Dã, Đẳng Đẳng, chắc là khách của chúng ta tới."
"Được rồi, vậy thì chúng ta đi tiếp!"
Sau khi hai người giao đồ trong tay đi ra ngoài, chiếc xe mà đoàn chương trình sắp xếp để đón khách đã đằng xa đã lái tới.
"Chị, đoán xem hôm nay khách của chúng ta là ai?"
Tô Tinh Dã suy nghĩ một chút, lắc đầu: "Chị không đoán được."
Đang nói chuyện thì chiếc xe vừa ở xa xa đã chạy tới bên cạnh họ, sau khi cửa xe được mở ra, không thấy người đã nghe thấy tiếng.
"Tinh Dã!!"
Giọng nói này quá là quen, sau khi nhìn thấy người xuống xe, Tô Tinh Dã mở to mắt, "Sao lại là cậu?"
Trì Hủ cũng trợn to hai mắt, vẻ mặt bi thương, "Biểu hiện của cậu là gì vậy, là tôi thì rất thất vọng sao?"
Tô Tinh Dã lập tức lắc đầu, "Không có, làm sao có thể?"
Trì Hủ giang hai tay, "Đến đây, ôm một cái tôi sẽ tin cậu!"
Tô Tinh Dã liếc cậu một cái: "..."
Không đợi Tô Tinh Dã kịp trả lời, Lương Đẳng lập tức chủ động chào hỏi cậu, "Xin chào, em tên là Lương Đẳng."
Trì Hủ đương nhiên biết Lương Đẳng, "Đẳng Đẳng đúng không, tôi biết cậu."
"Hả?"
"Anh Thẩm thường xuyên nói về em trai mình."Lời nói của Trì Hủ lập tức làm rất nhiều fan YLQSL phấn khích, chết tiệt! Đẳng Đẳng quả thực là đứa trẻ được Tân Tân cưng chiều nhất mà!!
Lương Đẳng nghe vậy ánh mắt nhất thời sáng lên, anh trai thương mình ghê cơ.
Tất nhiên, cái ôm mà Trì Hủ muốn tất nhiên cũng không còn nữa..
Lúc xách hành lý về, Trì Hủ tiến tới trước mặt Tô Tinh Dã, quan sát cô một lần từ trên xuống dưới.
Tô Tinh Dã dường như cũng đã thành thói quen, ngược lại Lương Đẳng hỏi, "Anh Trì, anh đang nhìn gì vậy?"
Trì Hủ liếc hắn một cái, nói: "Xinh đẹp quá ta."
Lương Đẳng: "???"
“Chẳng lẽ cậu không cảm thấy sao?” Trì Hủ hỏi ngược lại anh.
Lương Đẳng lập tức lắc đầu, "Không có, xinh, tất nhiên là xinh rồi"
Tô Tinh Dã nhìn họ một cách bất lực.
——Hahahahaha thủ lĩnh fan nhan sắc đã bắt đầu
—— Tôi cũng muốn nhìn bảo bối nhà tôi như thế này! !
——Mỗi ngày ghen tị với Trì Hủ!
Việc Trì Hủ là fan nhan sắc của Tô Tinh Dã là một bí mật công khai, còn cậu út của họ cũng là fan nhan sắc thứ thiệt. Chính vì điều này mà hai người còn làm nổ ra scandal, đó là khi Trì Hủ trong một lần tham gia một chương trình đã vô tình cầm nhầm điện thoại của một đồng nghiệp, kết quả phát hiện album điện thoại di động của người đó chứa đầy hình của Tô Tinh Dã, thế là trộm của người ta vài tấm.
Kết quả scandal vừa có chút manh mối, Trì Hủ liền đăng lên Weibo.
Trì Hủ: Tôi cũng là fan nhan sắc của Tinh Tinh.
Chuyện này làm netizen cười bò, sau đó mọi người đều biết chuyện của Trì Hủ. Khi các diễn viên khác trong "Quyền Mưu" đang nhận phỏng vấn, cũng xác nhận rằng Trì Hủ chính là fan nhan sắc của Tô Tinh Dã.Sau khi vào cửa, Trì Hủ lễ phép chào hỏi hai thầy, sau khi chào hỏi xong Lương Đẳng đưa bọn họ lên lầu về phòng sắp xếp hành lý.
Gần giờ cơm, một vị khách nữa lại xuất hiện. Cô ấy là một cô bé rất xinh xắn, nhìn có mấy phần quen mắt, có lẽ từng thấy trong phim truyền hình nào đó, sau khi vào cửa liền áy náy nói: "Xin lỗi, em đến trễ."
Cô ấy và thầy Ngô hẳn là biết nhau, sau khi vào cửa lần lượt chào hỏi thầy Ngô và thầy Kim, sau đó mới chào họ.
Đồ Điềm, năm nay mới mười sáu tuổi, ra mắt năm 13 tuổi, có thể coi là sao nhí debut, mới ra mắt được ba năm.
Người em ấy cũng như tên, lúc cười lên thật sự rất ngọt ngào, còn có hai cái lúm đồng tiền, "Em có thể gọi chị là Tinh Dã không?"
"Tất nhiên rồi."
"Tinh Dã, em dẫn Tiểu Điềm lên lầu cất hành lý trước đi."
"Vâng."
Đồ Điềm đeo một cái túi trên lưng, còn mang theo một vali, Tô Tinh Dã định giúp cô bé xách va li, chưa kịp đụng vào, liền nghe thấy hai giọng nói đồng thời vang lên, "Để em/tôi làm cho!"
Hai người nhìn sang, là Lương Đẳng và Trì Hủ.
Bọn họ cũng liếc mắt nhìn nhau, Trì Hủ hất cằm về phía Lương Đẳng, "Cậu hỗ trợ bưng đồ ăn đi, tôi đi là được."
Trì Hủ mang ba lô và va ly của Tiểu Điềm, hấp tấp lên lầu.
“Anh để vali ở cửa nhé.” Giọng Trì Hủ truyền đến.
Đồ Điềm nói cám ơn cậu một tiếng, Trì Hủ lắc đầu, "Cất xong thì xuống ăn cơm."
"Vâng."
...
Buổi tối cơm nước xong, mọi người cùng nhau tụ tập tán gẫu hồi lâu, cũng gần mười giờ từng người mới lên lầu tắm rửa, chuẩn bị nghỉ ngơi.
Đồ Điềm muốn dọn vali, nên Tô Tinh Dã đi rửa mặt trước, nghe thấy tiếng mở cửa, Đồ Điềm nhớ tới nhiệm vụ hôm nay của bọn họ trước khi đi ngủ, vì vậy xoay người, hai mắt sáng rực, "Chị Tinh Dã, sao da chị đẹp vậy? "Đồ Điềm thề, cô vốn là phải làm nhiệm vụ, nhưng sau khi nhìn thấy làn da của Tô Tinh Dã thực sự kinh ngạc. Đó giờ cô nghe người ta khen nhan sắc của Tô Tinh Dã nhiều rồi nên
lúc tới mới nhìn cô chăm chú, chỉ có điều lúc đó cô trang điểm nhưng mà hiện giờ lại là mặt mộc, tại sao mặt mộc với mặt trang điểm của cô chẳng khác gì nhau vậy????
Tô Tinh Dã cười cười, “Da của em cũng rất đẹp mà.” Mười sáu tuổi, da mịn màng căng bóng.
“Nhưng em cảm thấy chị đẹp hơn.” Đồ Điềm thực sự rất hâm mộ cô, “Chị Tinh Dã, chị thường dưỡng da thế nào?
Tô Tinh Dã nhướng mày, ánh mắt rơi vào chiếc mặt nạ Thần Hi đặt trên cửa sổ, mỉm cười nói: "Sau khi kết thúc công việc sẽ đắp mặt nạ Thần Hi, chất liệu mềm mại mà còn giữ ẩm rất hiệu quả... "
“Thật sự tốt như vậy sao? Vậy thì em cũng phải đắp, chị Tinh Dã, vậy lát nữa chị giúp em đắp một miếng được không?"
"Tất nhiên có thể, chờ em tắm xong ra chị sẽ giúp em."
"Vâng! Em đi tắm ngay!"
——Hahahaha quảng cáo thôi mà cũng làm đến mức chân thành như vậy
——Lúc đó mắt Đồ Điềm sáng ngời, nhan sắc của Tinh Tinh nhà tôi đúng là có thể mê hoặc người ta mà!
——Woo, tôi cũng muốn Đẳng Đẳng nhà tôi đắp mặt nạ cho tôi
——Lầu trên ăn vài món mà say thành như vậy hả??
...
Buổi tối trước khi đi ngủ, Tô Tinh Dã dùng khăn che kín camera rồi tắt đèn, Đồ Điềm ôm chăn nói với cô: "Chị Tinh Dã, ngủ ngon."
Tô Tinh Dã giọng nhẹ nhàng vang lên: "Ngủ ngon, ngủ đi."
"Vâng."
Đồ Điềm chắc là rất mệt nên không bao lâu Tô Tinh Dã nghe thấy tiếng cô thở đều. Một phút sau, chiếc điện thoại nằm trong lòng bàn tay khẽ rung lên, Tô Tinh Dã vội vàng nhấn im lặng, sau đó nhấc chăn cầm một cái áo khoác trùm lên, rón rén mở cửa phòng đi ra ngoài, sau khi xuống lầu liền đi tới chỗ khuất camera lúc này mới nghe điện thoại."Alo? Anh xong việc rồi hả?"
“Ừ, vừa xong, hôm nay ghi hình ngày đầu tiên thế nào?” Giọng của Thẩm Vọng Tân từ đầu kia điện thoại truyền tới.
Tô Tinh Dã mỉm cười: "Cũng thú vị lắm, đúng rồi, anh có biết khách mời hôm nay của tụi em là ai không?"
"Là ai?"
"Một khách nữ, một khách nam, khách nữ là Đồ Điềm, một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn, khách nam là Trì Hủ."
"Trì Hủ? Cậu ta là khách mời à?"
"Đúng vậy, em cũng không nghĩ tới."
"Vậy thì tốt, Đẳng Đẳng và Trì Hủ, anh yên tâm hơn nhiều."
Tô Tinh Dã cười, “Thật ra cũng không có gì để lo lắng đâu?"
Thẩm Vọng Tân ở đầu bên kia cũng mỉm cười.
Sau khi cúp điện thoại, Tô Tinh Dã hài lòng trở về, vừa vào cửa liền nghe thấy Đồ Điềm khẽ lầm bầm, "Chị Tinh Dã, chị đi đâu vậy?"
Tô Tinh Dã nghe được giọng còn ngái ngủ của cô, liền lên tiếng trấn an: "Không đi đâu cả, ngoan, ngủ tiếp đi."
Đồ Điềm lại lờ mờ "Vâng” một tiếng.
Tô Tinh Dã cởi áo khoác nằm lên giường lần nữa, không biết có phải do có nói chuyện điện thoại với Thẩm Vọng Tân hay không mà đêm nay cô ngủ rất ngon.
Đồng hồ sinh học của Tô Tinh Dã bị đảo lộn hoàn toàn sau khi gia nhập làng giải trí, nhất là khi đóng phim. Dù sao thì, đôi khi cảnh quay ban ngày và cảnh ban đêm sẽ quay chung, nhưng trong không khí quay hình thoải mái như vậy, Tô Tinh Dã xem như cũng được đi ng sớm và dậy cũng sớm.
Lúc cô tỉnh lại, cô nàng giường bên còn đang ngủ say, nhìn thời gian còn sớm cũng không gọi cô ấy dậy, rửa mặt xong liền đi xuống lầu.
Sau khi đi xuống lầu, cô phát hiện thày Kim đã dậy, đang trong bếp bận rộn chuẩn bị bữa sáng, "Thầy Kim, chào buổi sáng."
Sau khi nghe thấy tiếng, Kim Hàn xoay người lại, vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy Tô Tinh Dã, "Dậy sớm vậy? Tối qua ngủ có ngon không?"
Tô Tinh Dã gật đầu, "Vâng, ngủ rất ngon ạ."Buổi sáng thức dậy Tô Tinh Dã không trang điểm, khuôn mặt nhỏ nhắn, nhìn có vẻ lạnh lùng nhưng thực tế rất ngoan ngoãn lễ phép, Kim Hàn dịu dàng nói, “Anh nấu cháo trắng, lát em ăn chút đi, buổi sáng ăn cháo cho dễ tiêu."
"Vâng, cảm ơn thầy Kim."
"Không cần cảm ơn."
Một lúc sau, Trì Hủ Lương Đẳng cũng lần lượt thức dậy, Tô Tinh Dã nhìn thời gian, sau đó lên lầu gọi Đồ Điềm, lúc cô đi vào thì Đồ Điềm đang ngủ ngổn ngang, chăn cũng rơi xuống đất, Tô Tinh Dã bất đắc dĩ cười một tiếng, nhặt chăn lên để sang một bên, sau đó nhẹ nhàng vỗ Đồ Điềm, "Đồ Điềm, dậy đi, rời giường thôi."
Đồ Điềm "Vâng" một tiếng, "Mấy giờ rồi ạ?"
"Gần chín giờ."
"Vâng……"
Đồ Điềm trong chăn vươn người một cái, sau đó cuốn chăn bò dậy, vừa lúc Tô Tinh Dã đang chuẩn bị rời đi, cô bé nhích toàn bộ lại gần cô, tựa đầu vào vai cô, cơ thể Tô Tinh Dã thoáng cứng lại một chút, tư thế này hơi quá thân mật đối với một người mới quen chưa tới một ngày.
Tô Tinh Dã đang không biết nên làm gì, giọng chưa tỉnh ngủ của Đồ Điềm lại vang lên, "Chị Tinh Dã, mùi của chị giống mùi của chị em."
Nghe vậy là biết đứa nhỏ đang nhớ chị mình, nên Tô Tinh Dã đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu cô ấy.
Căn phòng có rèm che, camera trong phòng ngủ cũng để ở chế độ ban đêm nên hình ảnh khán giả nhìn thấy đều có màu đen xám, mấy cô nhìn thấy Tô Tinh Dã nhặt một thứ gì đó dưới đất lên, sau đó đến mép giường Đồ Điềm gọi cô ấy dậy, giọng nói cực kỳ dịu dàng, sau đó cô bị Đồ Điềm chưa tỉnh ngủ ôm vào lòng.
—— trời ơi, tôi GATO quá, Tinh Tinh thật là dịu dàng.
—— Con nít thích ngủ nướng đây mà, thật xin lỗi các vị, lần sau nhất định giáo dục thật tốt
——Đồ Đồ mau rời giường, chỉ còn một mình em thôi đấy
——Cảm ơn chị Tinh Tinh đã gọi Đồ Đồ dậy
—— Á, a, a, ta muốn mình là Đồ Điềm!!