Vào bữa cơm vào năm ngoái hai nhà sớm đã có ý kết thân. Vì thế lúc cả hai đứa nhỏ lãnh giấy hôn thú, mối quan hệ chính thức được pháp luật bảo vệ thì bố Thẩm đã đại diện nhà trai gọi điện cho Tô Châu vẫn còn đang ở nước ngoài để thương lượng chuyện kết hôn của hai người.
Hai người bọn họ giấy đều đã lãnh giấy rồi nên việc quan trọng nhất kế tiếp chính là hôn lễ. Bởi vì Thẩm Vọng Tân vẫn đang trong giai đoạn thiết kế váy cưới, phòng tân hôn cũng chưa trang hoàng xong, hơn nữa Tô Châu cũng vẫn còn đang ở nước ngoài công tác không thể trở về được nên hôn lễ của bọn họ vẫn chưa chọn được ngày. Vì thế bọn họ quyết định chờ Tô Châu từ bên kia trở về, hai nhà mới cùng nhau ăn một bữa cơm, lúc đó họ sẽ cùng chọn ngày làm lễ chính thức.
Hôm Tô Châu kết thúc công việc liền gấp gáp trở về nước ngay vào hôm sau. Bố mẹ Thẩm cũng đã đặt trước nhà hàng, lí do đầu tiên là chào đón Tô Châu về nước, lí do thứ hai chính là thương lượng chuyện kết hôn của hai người Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã.
Lúc ăn cơm Tô Châu có thể cảm nhận rõ ràng thành ý từ gia đình nhà họ Thẩm. Thực ra mặc dù miệng không nói nhưng ông rất vừa lòng đứa con rể Thẩm Vọng Tân này. Xuất thân từ dòng dõi thư hương*, được nuôi dưỡng trong một gia đình coi trọng chữ hiếu, cho dù ở trong vòng giải trí đầy hỗn tạp vẫn một mực giữ lấy sơ tâm*, dựa vào chính mình mà đứng vững ở giới giải trí. Hơn nữa còn đối với con gái ông rất săn sóc, thực sự không có gì để chê, còn tự mình thiết kế váy cưới cho con gái ông, lúc ông nhìn chiếc váy kia liền biết con gái cưng của ông không hề yêu sai người.
*dòng dõi thư hương: gia đình có truyền thống ham học, có học vấn cao
*sơ tâm: ước muốn/ước nguyện ban đầu
Hai nhà cũng rất nhanh bàn bạc xong chuyện hôn sự của hai đứa nhỏ. Bọn họ nhất trí quyết trong năm nay phải tổ chức cho xong hôn lễ. Hiện tại đã là cuối tháng chín, hai nhà quyết định sẽ tổ chức hôn lễ vào ngày hai mươi tháng mười hai. Lúc này vừa đúng lúc Thẩm Vọng Tân bước qua tuổi 30. Hôn lễ kết thúc thì sẽ đi hưởng tuần trăng mật đến ngày 30.
Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã liếc nhau một cái, bọn họ đối với sự sắp xếp này cũng không có ý kiến nào khác.
Ngày tổ chức hôn lễ đã được định, bữa cơm này cả gia đình đều ăn rất vui vẻ. Trên bàn cơm mấy người đàn ông cũng uống rượu, uống nhiều nhất chính là Tô Châu cùng ba Thẩm. Tuổi hai người cộng lại cũng gần một trăm tuổi, chỉ hận biết nhau quá muộn, chưa kịp kết nghĩa anh em đã là xui gia của nhau. Cuối bữa cơm ba Thẩm nghiêng ngả giúp Tô Châu lên xe.
Tô Tinh Dã nói với trợ lí Trương “Chú Trương, ba của con phiền chú rồi.”
Trợ lí Trương ôn hoà nói “Không phiền, đây đều là chuyện chú cần làm mà.”
Sau khi Tô Châu rời đi Tô Tinh Dã cùng mẹ Thẩm chính là hai người không uống chút rượu nào, giờ chính là hai người tỉnh táo nhất đem hai cha con nhà họ Thẩm dìu đến ghế sau. Sau đó lái xe chở hai người trở về nhà. Lúc trở về mẹ Thẩm nói với Tô Tinh Dã “Tinh Tinh trở về lái xe cẩn thận một chút. Chú ý an toàn.”
Tô Tinh Dã gật đầu “Được ạ.”
“Được” Mẹ Thẩm vì cái gật đầu của Tô Tinh Dã mà mặt mày hớn hở.
Lúc hai người bọn họ lãnh chứng xong, trong bữa cơm sau đó mẹ Thẩm liền bắt Tô Tinh Dã sửa từ “bác gái” sang “mẹ”. Từ lúc vào giới giải trí, Tô Tinh Dã cũng gọi không ít diễn viên tiền bối là “mẹ” nhưng đều là vì kịch bản yêu cầu, còn trong hiện thực cô dường như đã quên mất từ “mẹ” này phát âm như thế nào, bởi thế lúc gọi mẹ Thẩm giọng nói đều run rẩy. Mẹ Thẩm vừa nghe liền hiểu, bà dịu dàng ôm lấy cô.
Ngày hôm sau hai người bọn họ lại lên hotsearch. Nguyên nhân là đêm hôm qua lúc ở nhà hàng bọn họ bị paparazzi chụp được. Lúc đó các vị trưởng bối đều ở đó hai người cũng không có mang khẩu trang chỉ đội một cái mũ đơn giản.
Trong video là lúc mọi người đang đứng ở cửa nói gì đấy sau đó từng người lên xe rời đi. Thẩm Vọng Tân dường như đã uống rượu. Anh ngồi ở ghế phụ Tô Tinh Dã lại ngồi ở ghế lái. Lúc đó cô cúi người sang Thẩm Vọng Tân, nhìn như đang hôn nhưng thực chất là đang giúp anh thắt dây an toàn.
Thẩm Vọng Tân ngoan ngoãn để Tô Tinh Dã thắt dây an toàn, cảnh này có chút đáng yêu vì thế bình luận bên dưới video đều là những bình luận “hahahaha”. Bên dưới cũng có một cư dân mạng suy đoán là trưởng bối hai bên cùng nhau ăn cơm, ý là chuyện tốt có lẽ đang đến. Từ lúc Thẩm Vọng Tân cầu hôn Tô Tinh Dã vào buổi biểu diễn vào tháng 4 kia sau đó cũng có thông tin gì của hai bọn họ. Có lẽ tin tốt sắp đến rồi.
Trên mạng nghị luận sôi nổi, đương sự lại ngủ đến trời đất tối sầm. Vì hôm qua uống rượu cho nên sáng nay Tô Tinh Dã tỉnh dậy trước cũng chưa thấy Thẩm Vọng Tân thức dậy. Tay anh vẫn còn đang đặt trên eo cô, nửa khuôn mặt vùi vào gối. Tô Tinh Dã không nhịn được xích lại gần, nhẹ nhàng hôn lên mũi anh, sau đó mới cẩn thận đem tay anh kéo xuống, xốc chăn rời giường.
Tô Tinh Dã xuống lầu đi vào phòng bếp, thuần thục mở tủ lạnh lấy nguyên liệu làm canh giải rượu và nguyên liệu nấu bữa sáng. Tô Tinh Dã cho dù ở cùng Thẩm Vọng Tân bây giờ hay trước đây đều sẽ không nấu cơm. Hai người ở bên nhau đa phần đều là Thẩm Vọng Tân sẽ nấu ăn. Nhưng có một khoảng thời gian công việc của Thẩm Vọng Tân rất bận rộn, xã giao cũng nhiều. Khó tránh uống không ít rượu bởi vậy cô cố ý học làm vài loại canh giải rượu, thuận tiện cũng học làm vài món đơn giản, món chính gì đó vẫn không làm được nhưng cháo trắng và rau xào thì cô vẫn có thể.
Thẩm Vọng Tân rửa mặt xong xuống lầu liếc một cái liền
nhìn thấy Tô Tinh Dã đang đứng trong phòng bếp. Hôm nay cô cột tóc đuôi ngựa, trên eo đeo chiếc tạp dề anh thường hay mang. Trong không khí truyền đến hương vị quen thuộc, là canh giải rượu mà cô hay nấu cho anh. Đáy mắt Thẩm Vọng Tân không che giấu được cảm xúc thoả mãn, vui sướng.
Tô Tinh Dã cẩn thận bưng canh giải rượu xoay người lại liền nhìn thấy Thẩm Vọng Tân đứng trên đó, đôi mắt anh tràn đầy vui vẻ.
“Đã thức dậy rồi à? Đầu còn đau không anh? Đúng lúc vừa nấu xong canh giải rượu, anh mau uống lúc còn nóng.”
Thẩm Vọng Tân liền đi nhanh xuống lầu, duỗi tay nhận lấy chén nhỏ trong tay cô “Anh đến rồi đây.”
Tô Tinh Dã cười nói “Vẫn còn tốt không tính là vô dụng.”
Ở trên bàn cơm, Thẩm Vọng Tân uống canh giải rượu, Tô Tinh Dã bên cạnh đang ăn cháo.
“Chờ anh uống xong canh giải rượu, rồi ăn chút cháo.”
Thẩm Vọng Tân gật đầu “Được.”
Tô Tinh Dã “À” một tiếng sau đó nói với Thẩm Vọng Tân “Thiếu chút nữa quên nói với anh. Chị Vân vừa gởi tin nhắn cho em, bảo chúng ta lại lên hotsearch rồi.”
“Lại lên hotsearch à? Chuyện gì thế?”
Giới giải trí có không ít nghệ sĩ nghĩ rất nhiều cách chỉ để lên hotsearch, nhưng hai người bọn họ chỉ mới một chút tiếng gió cũng có thể lên hotsearch, hơn nữa còn đứng mãi không chịu hạ nhiệt.
“Chính là ảnh ngày hôm qua của chúng ta ăn cơm bị chụp được đó.”
Trên mạng nghị luận một lúc một nhiều, lúc này hai đương sự không hẹn mà cùng đăng Weibo.
Thẩm Vọng Tân YLQSL: @Tô Tinh Dã Chào buổi sáng, bà xã.
Tô Tinh Dã S: Ông Thẩm*, chào buổi sáng @ Thẩm Vọng Tân YLQSL.
*Ông ở đây có nghĩa là ông xã.
Không những nội dung giống nhau mà hình ảnh được đăng lên cũng giống nhau như đúc, đó là bức ảnh bọn họ cầm giấy hôn thú trong tay.
Sau khi cả hai cùng đăng Weibo tin tức cả hai chính thức thông báo kết hôn nhanh chóng leo lên hot search. Ở phía sau tiêu đề còn chói lọi thêm một chữ “bạo”. Sáng sớm tinh mơ cả hai người Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã đã làm cho Weibo chính thức tê liệt. Nhân viên công tác của Tân Lãng* nhớ kỹ tên đôi tình lữ này. À không, hiện tại nên gọi là đôi phu thê mới đúng. Bởi vì chuyện này bọn họ tăng ca không biết bao nhiêu tiếng.
*Tân Lãng: Sina Weibo
Ngày tổ chức hôn lễ đều đã được quyết định, ngoại trừ người thân của hai nhà và bạn bè thân thiết cũng chỉ có vài bạn bè trong giới giải trí. Chuyện này dù cho ở trong vòng hay ngoài vòng giải trí đều giữ kín như bưng. Mãi đến tháng 11 có phóng viên đến phỏng vấn Khương Xước, Khương Xước là một nhà thiết kế thiên tài có tiếng trong giới, đã lấy vô số giải thưởng trong và ngoài nước. Trong lúc phỏng vấn camera không cẩn thận quay được bản thiết kế trên bàn anh.
Nhưng lúc quay cũng không chú ý đến, cho đến lúc fan của Khương Xước dùng kính lúp soi mới chú ý đến bản thiết kế váy cưới trên bàn kia. Hơn nữa ở dưới bản thiết kế loáng thoáng còn thấy có một chữ kí.
Mọi người cảm thấy chữ kí này khá giống chữ kí của Thẩm Vọng Tân, nhưng mọi người cũng không quá chắc chắn. Nhưng mặc kệ có đúng hay không Lượng Tân Tân cũng đến kiểm tra một chút. Lượng Tân Tân lấy chữ kí mà Thẩm Vọng Tân tự tay kí đem ra so sánh đối chiếu, xác thực chính là Thẩm Vọng Tân không thể sai được.
Vì thế tin tức Thẩm Vọng Tân tự thiết kế váy cưới lại lên thanh tìm kiếm của Weibo. Bởi vì việc này mà Khương Xước phải đặc biệt gọi điện thoại xin lỗi Thẩm Vọng Tân. Chuyện này Thẩm Vọng Tân đương nhiên biết, vừa lúc anh lại có một buổi phỏng vấn. Trong buổi phỏng vấn phóng viên có hỏi đến chuyện này.
“Thầy Thẩm, hai ngày trước chuyện thiết kế váy cưới ở dưới có chữ kí của anh lên hot search. Chuyện này anh có biết không?”
Phóng viên này vừa hỏi xong, các vị phóng viên khác liền an tĩnh. Tuy bọn họ không hỏi nhưng mà bọn họ cũng rất tò mò chuyện này. Đối diện với câu hỏi này, Thẩm Vọng Tân hơi rũ đôi mắt.
“Chuyện này tôi có biết.” Anh thế nhưng vẫn trả lời câu hỏi này từ phóng viện.
Nếu Thẩm Vọng Tân đã trả lời có nghĩa là anh cũng không bài xích đề tài này.
“Cho nên thiết kế kia thật sự là thầy Thẩm thiết kế sao?”
Thẩm Vọng Tân như cũ mỉm cười “Đúng thế.”
Thẩm Vọng Tân tự mình thiết kế váy cưới. Cái váy này không cần nói cũng biết là thiết kế cho ai. Hai người lúc trước ở Weibo khoe giấy hôn thú, hiện tại là chuẩn bị tổ chức hôn lễ sao?
Hiện trường nhất thời nóng lên.
“Thầy Thẩm tự mình thiết kế váy cưới, xem ra là cùng với cô Tô sắp có chuyện tốt rồi chăng?” Phóng viên dò hỏi.
Thẩm Vọng Tân cúi đầu cười: “Đúng là có chuyện tốt.”
Các vị phóng viên khác còn định hỏi thêm gì đó nhưng đoàn đội lại chen ngang “Được rồi, phỏng vấn hôm nay đến đây thôi. Cảm ơn các vị phóng viên đã đến, có cơ hội chúng ta lại tiếp tục trò chuyện.”
Các phóng viên nghe thế cũng không tiếp tục truy hỏi nữa. Dù sao đây cũng là một sự kinh hỷ rồi.
Không có gì bất ngờ, một lúc sau khi phỏng vấn được truyền ra. Weibo lại đóng băng rồi.
Bị tư bản bắt buộc tăng ca làm cho nhân viên công tác ở Tân Lãng một lần nữa chết lặng. Chỉ mong cho hai người kia lúc nào tổ chức hôn lễ mong nói trước cho bọn họ một tiếng. Bọn họ còn phải chuẩn bị tinh thần tăng ca nữa!!