Garp được ở lại một tháng.Nói cách khác sau một tháng này, Gintoki phải rời khỏi đây và chính thức trở thành hải quân.Tuy nhiên Gintoki lại không hề nói cái gì, vẫn giống như ngày thường, mỗi ngày đều đi chơi với Ace và Sabo.Trong bãi đất trống, Ace và Gintoki mặt đối mặt chuẩn bị sẵn sàng đón địch.Ace tập trung nhìn chằm chằm Gintoki, rồi chợt tấn công dữ dội, nắm chặt tay đánh về phía Gintoki.Kết quả Gintoki quay đầu né được, còn tiện thể dùng chân ngán Ace một cái khiến cậu ta vấp ngã xuống đất.“Được rồi, kết thúc! Gintoki thắng, liên hoàn thắng năm mươi trận!”Sabo cười khổ một tiếng, vẽ một vòng tròn trên bảng và sau đó dùng giọng điệu có chút không cam lòng và kính nể nói với Gintoki: “Cậu thật mạnh đó! Vô luận là tớ hay Ace đều không có cách đánh thắng cậu!”Sabo nhìn điểm của mình, cũng đồng dạng là quyết đấu với Gintoki nhưng cậu ta lại thua hoàn toàn.“Thành tích chiến đấu của tớ và Ace cộng lại là hai mươi lăm thắng và hai mươi lăm thua… Gintoki cậu rèn luyện như thế nào vậy? Quả nhiên có liên quan đến ông Garp sao?”Gintoki bĩu môi.“Dựa vào ông già chết tiệt kia cũng chỉ giúp đỡ giảm tuổi thọ mà thôi! Huống chi, vốn dĩ cuộc đời của Gin-san trải qua dài hơn các cậu, tuy rằng bây giờ thu nhỏ lại nhưng chỉ vì thế mà thua dưới tay của lũ nhóc các cậu thì làm sao Gin-san còn lăn lộn trên giang hồ được nữa?”Ace bởi vì lại thua trận mà có vẻ tức muốn hộc máu, hung hăng dậm chân một cái rồi chỉ vào Gintoki, đầy tức giận nói: “Cậu đang huyên thuyên cái gì đó? Tớ không phục! Lại đánh với tớ một trận nữa đi!”“Nè nè nè, không phải đã nói mỗi ngày mỗi người năm mươi trận sao? Tha cho tớ đi, bây giờ bụng Gin-san đói meo rồi!”Ace vẫn có chút bất mãn, Sabo thấy thế thì vỗ vai cậu ta cười nói: “Ha ha, thôi đi Ace, ngày mai lại đánh là được! Bây giờ đi kiếm thứ gì đó ăn trước đã!”Nghe vậy, Ace cũng chỉ có thể từ bỏ.Đúng lúc này, giọng của Garp từ xa truyền đến.“À há tìm được rồi! Này---”Đám người Gintoki vừa quay mặt lại.
Thì mấy giây sau đã có một thứ giống như bạch tuộc quấn chặt lấy Gintoki.Thật sự rất giống bạch tuộc, tay chân dài đến kỳ cục.Gintoki vừa cúi đầu đã thấy một cái mũ rơm quen thuộc ập vào mắt mình.“Gintoki--- Em rất nhớ anh---”Gintoki trầm mặc nhìn vẻ mặt đầy nước mũi của vai chính hồi lâu chưa lên sân khấu, dần dần lộ ra cặp mắt cá chết.“A… Bánh răng vận mệnh đã bắt đầu chuyển động rồi…”“Anh đang nói gì vậy?” Luffy ngẩng đầu nhìn Gintoki hỏi.“Không có gì.” Gintoki gãi ót mình, nhìn cái mũ rơm được cột vào gáy của Luffy thở dài nói: “Nếu đã nhận cái mũ rơm tượng trưng cho hào quang mạnh nhất này, thì em phải kiên cường lên cho anh!”Luffy vừa nức nở vừa kinh ngạc nói: “Thì ra anh cũng quen biết Shanks!”“Ừ, đúng vậy, nếu em đã cầm hào quang và cánh tay của người ta thì nhất định phải mạnh mẽ lên mới được! Vai chính không mạnh thì cốt chuyện sẽ đi về đâu…”Luffy hoài nghi nhìn Gintoki.“Anh nói cái gì vậy? Cánh tay gì?”Gintoki yên lặng một lát rồi hỏi: “Không phải em bị bọn sơn tặc bắt đưa ra biển, rồi sau đó gặp phải con quái vật Sea Kings, cuối cùng Shanks vì cứu em mà bị con quái vật kia ăn mất một cánh tay sao?”“Không có nha.” Luffy lắc đầu nói: “Đúng thật là em bị tên sơn tặc đáng chết kia bắt được nhưng mà em nhớ kỹ những chiêu thức anh dạy cho em, đầu tiên là túm lấy trứng trứng của tên đó, sau đó chọc vào mắt tên đó và cuối cùng là thông ass* tên đó.
Cho nên cuối cùng, tên sơn tặc đó bị em đánh bại đó!”*thông ass: ở đây là dùng kiếm đâm vào mông, đánh nhau thôi nha chứ không có ý bậy bạ.Gintoki: “…”Ace và Sabo đứng đằng sau nghe thấy cũng không biết nói gì: “…”Có phải cậu đã giáo dục vai chính Vua Hải Tặc quá xuất sắc rồi không? Về sau băng Mũ Rơm có trách cậu không đây?Gintoki hiếm khi lại sinh ra một chút nhỏ nhoi cảm xúc tội lỗi.“Bởi vì em biến thành người cao su, cho nên phạm vi công kích còn gia tăng nhiều hơn!”Cảm xúc tội lỗi của Gintoki lại gia tăng thêm một tầng.Nhìn thấy sắc mặt của Gintoki hình như không tốt, Luffy hỏi: “Gintoki, anh làm sao vậy?”“Không có gì, chỉ là cảm thấy có lỗi với Oda Eiichiro* và Miyamoto Hiroaki* mà thôi.”*Oda Eiichiro: tác giả One Piece.*Miyamoto Hiroaki: một bậc thầy kiếm sĩ.Về sau, Luffy có thể sáng tạo ra thêm một chiêu thức mới như “Gomu gomu thông ass” chẳng hạn? Gintoki cảm thấy sau này vẫn nên thuận theo tự nhiên mới tốt.Garp đem Luffy ném cho đám người Dadan.
Bây giờ bọn họ nghiễm nhiên nhẫn nhục chịu đựng, không cãi lại lời nào.Từ trình độ nào đó cũng xem như thành công dạy dỗ.Còn về phần Luffy có thể ở cạnh người anh mình yêu mến nhất, thậm chí còn có thêm hai người bạn chơi cùng và quan trọng nhất chính là không bị ông nội vô lương tâm tàn phá.
Vì vậy cậu nhóc vô cùng vui sướng!Bắt được một con dã thú, bốn đứa nhóc vừa nướng dã thú lên ăn vừa bắt đầu câu có câu không trò chuyện với nhau.“Lại nói nữa thì đã cách một khoảng thời gian từ lần làm việc trước đó rồi, muốn làm tiếp một vụ không?” Gintoki đột nhiên hỏi.Luffy hưng phấn ngẩng đầu lên hỏi: “Làm việc sao? Làm gì vậy?”“Là đi chuẩn bị vốn liếng làm hải tặc cho chúng ta!”Ace là người đầu tiên đồng ý.“Tớ đã định nói từ lâu rồi! Vốn liếng làm hải tặc của chúng ta quả nhiên vẫn cần càng nhiều càng tốt! Đúng không Sabo?”Sabo gật đầu.
Bây giờ cậu ta đã bình thường trở lại, không hề suy nghĩ chuyện của nhà mình nữa.“Oa! Hải tặc nha! Các anh cũng muốn đi làm hải tặc sao? Được đó, được đó! Nhất định phải làm chứ!!” Luffy cao hứng kêu lên.“Mục tiêu lần này là chọn gia đình quý tộc nào?” Sabo hỏi.“À, lần này chúng ta chọn hoàng cung.”“Ừm, hoàng cung…”Sabo chợt phun miếng thịt ăn trong miệng ra, vừa vặn lại phun hết lên mặt Ace ngồi bên cạnh.“Oa-- Sabo, cậu làm gì vậy?”Tuy nhiên, Sabo cũng không xin lỗi Ace mà trên mặt lộ ra biểu cảm như gặp quỷ, cậu ta trừng mắt nhìn Gintoki nói: “Cậu vừa nói đi nơi nào? Hoàng cung? Cậu nghiêm túc đó hả?”Ace qua loa lau vết bẩn trên mặt mình rồi nghi ngờ hỏi: “Hoàng cung thì làm sao?”“Đó là chỗ ở của đám hoàng tộc đó! Là một đám người còn cao cấp hơn đám quý tộc nhiều!”Sabo không ngừng kinh ngạc hô lên, mà Ace và Gintoki cùng nhau dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn cậu ta.“Ừ vậy thì sao?”Nghe giọng điệu giống hệt nhau của hai người, Sabo bắt đầu cảm thấy hơi đau đầu.“Các cậu có phải quá to gan hay không?”“Này có là gì?” Ace không bận tâm cười nói: “Cậu nhát gan quá đó Sabo! Thị trấn Cao Cấp còn bị chúng ta thành công xông vào thì còn sợ gì một cái hoàng cung chứ?”“Không giống đâu!” Sabo liều mạng thuyết phục: “Lựa