Zephyr chính thức xuất ngũ.Tuy rằng Gintoki vẫn luôn khuyên ông ấy sớm ngày về hưu nhưng vào lúc ông ấy về hưu thật thì cậu lại giật mình một hồi lâu.Dựa vào nguyên tác thì mãi cho đến khi chết Zephyr mới dừng việc chiến đấu trên biển lại.
Tuy rằng mấy năm cuối đời ông ấy là một vai ác xuất sắc, hơn nữa còn chết trong trận quyết đấu với Luffy.Nhưng bây giờ như vậy cũng tốt.Cả đời tận tâm tận lực vì chính phủ, phụng hiến tất cả cho nhân dân nhưng chính bản thân ông ấy lại không được trời cao chiếu cố, đến cuối cùng còn rơi vào kết cục bi thảm thật không khỏi quá bi ai.Đối với ông già này, Gintoki vẫn vô cùng tôn trọng,Sau khi Zephyr rời đi, học sinh trên thuyền của ông ấy cũng đường ai nấy đi.
Có người gia nhập dưới trướng Phó Đô Đốc hải quân khác, cũng có người tự tổ chức một đội ngũ của riêng mình kéo dài phương thức lúc trước của Zephyr mở rộng chính nghĩa trên đại dương bao la rộng lớn này.Đến nỗi Gintoki, cậu cầm thư đề cử của Zephyr đi đến một nơi có tên là Wenou.“Nhóc có biết CP là cái gì không?”Ngày đó ở phòng bệnh, Zephyr nhìn Gintoki rồi hỏi như thế.“Ghép đôi hai nhân vật với nhau, couple.”Câu trả lời của Gintoki khiến Zephyr trầm mặc một chút.“Không đúng.
Hoàn toàn không đúng.”“Không không, là chính xác! Chỉ là ý nghĩa đó không phải ở đây mà thôi.
Mà là ý nghĩa càng thêm rộng hơn.”“...Rốt cuộc nhóc đang nói cái gì vậy?”Gintoki gãi ót nói:“À, ông đang nói cái CP kia đúng không? Cái tổ chức tình báo bí mật gì đó đúng không?”Nghe vậy, vẻ mặt Zephyr mới hòa hoãn một chút rồi gật đầu nói tiếp:“Xem ra nhóc vẫn biết đến nó.
Không sai, CP tức là CIPHER POL, là một cơ quan gián điệp bí mật trực thuộc Chính Phủ Thế Giới nằm ở hòn đảo Công Lý.”“Bình thường khi nhắc tới CP, đều sẽ biết tổng cộng có chín người--- CP0 đến CP8.
Nhưng mà trên thực tế còn một CP9.
Đồng thời người này cũng là người đặc biệt nhất.”‘Đương nhiên đặc biệt rồi, dù sao cũng là người có thể trực tiếp giết người trong tổ chức mà! Thay vì nói nó là tổ chức gián điệp không bằng gọi là tổ chức sát thủ thì càng hợp lý hơn!’ Trong lòng Gintoki thầm mắng.“Cho nên, ta định gửi nhóc đến chỗ họ học tập kỹ xảo chiến đấu.”Gintoki ngẩn người sau đó trừng to mắt hỏi: “Hửm?”“CP9 am hiểu nhất là cách sử dụng thể thuật có tên là ‘lục thức’, loại thể thuật này không những có thể gia tăng cực hạn của bản thân lên rất nhiều, đồng thời còn có thể rèn luyện kỹ xảo vận dụng haki.
Ta cho rằng bây giờ đối với nhóc là rất thích hợp.”“Không không không, không đúng không đúng!!!”Gintoki lắc đầu quầy quậy.“Vì sao lại là CP9 chứ? Ý của ông là muốn Gin-san gia nhập CP9 sao? Sau đó còn muốn Gin-san tham gia vào trận chiến ở hòn đảo Công Lý sao?”“Ta không nói muốn nhóc gia nhập CP9! Chỉ cho nhóc đi học mà thôi.
Cho dù là hải quân cũng có cơ hội học lục thức mà.
Lúc trước ta cũng tham gia giao lưu học tập đấy.”Giao lưu học tập, bốn chữ cao thượng như thế lại dễ như trở bàn tay phát ra từ miệng của Zephyr khiến Gintoki trầm mặc trong giây lát.“Cho dù học nhiều như vậy thì bây giờ cũng chỉ là một ông già thúi cụt một tay mà thôi.”Giây kế tiếp trên trần nhà đã xuất hiện một cái lỗ to bằng hình người.“Chú ý cách ăn nói cho ta! Nếu không phải tính tình của ta tốt thì ranh con ngươi sớm mất mạng rồi!!!” Zephyr thở dài nói.Gintoki từ trên trần nhà rơi xuống đáp: “Cảm… Cảm ơn ân tình ông đã không giết…”“Trở lại đề tài trước đó đi, ta đã đề cử nhóc với thầy của ta!”Gintoki lau máu mũi rồi hỏi: “Hả, thầy của ông… Năm nay bao nhiêu tuổi rồi? Chắc đã sớm mồ yên mả đẹp rồi chứ?”“Thầy ấy vẫn còn sống rất tốt!! Năm nay 129 tuổi.”“Cái này không phải biến thành lão yêu quái rồi chứ?”“Thầy ấy là một giáo viên lục thức vô cùng ưu tú! Nhóc phải nỗ lực học tập đấy!!!”Cứ như vậy, Gintoki tràn trề vui sướng bị Zephyr an bài đến cố hương của CP9--- Wenou để tiến hành học lục thức.Nói thật, đối mặt với việc phải giao tiếp cùng CP9, Gintoki hơi không tình nguyện.“Nhưng mà, nếu có thể mượn cơ hội này học tập được chiêu thức có thể địch nổi năng lực của trái ác quỷ, nói không chừng vẫn có lợi ích… Ối, rốt cuộc ở đâu vậy?”Gintoki vừa nghĩ vừa tùy tiện đi.
Kết quả cậu lại thật sự gặp được một ông già nhỏ con đang ngồi trước cửa một ngôi nhà rách nát.“A, ngại quá, ông cụ ơi! Cho hỏi làm sao tìm được thầy Long ạ?”Thầy Long chính là người thầy lúc trước đã dạy Zephyr.Ông già nhỏ con run rẩy ngẩng đầu lên, hé hàm răng đã không còn lại mấy chiếc của lão nói:“...Hả?”“Tôi đang hỏi lão có quen biết thầy Long hay không!!!” Gintoki tăng âm lượng hét lên.“À à… Đúng vậy, tôm hùm đất ăn rất ngon!” Lời ông già nhỏ con nói ra không hề liên quan gì đến tin tức mà Gintoki muốn biết.Vì thế Gintoki lại gia tăng âm lượng, lần này gần như có thể truyền xa đến mười dặm:“Tôi đang hỏi--- Lão có quen biết thầy Long không!!!!!”Lúc này còn chưa đợi ông già nhỏ con trả lời thì một người đàn ông trung niên chậm rãi bước đến.“Này, nhóc con đừng quấy rầy thầy Long!!”Gintoki kinh ngạc nhìn người đàn ông trung niên, lại nhìn ông già nhỏ con.“Hửm? Lão ta chính là thầy Long sao? Cái tên thầy Long xảo quyệt như quỷ đó sao? Thật sự đã biến thành lão yêu quái đãng trí rồi sao?”Người đàn ông trung niên nhanh chóng cho Gintoki một cú đấm: “Tên nhóc nhà ngươi quá thất lễ đấy! Sao có thể ăn nói như vậy với thầy Long chứ? Thật sự vô cùng xin lỗi đã quấy rầy ngài nghỉ ngơi.”Nói xong, ông ta kéo Gintoki đi.Đi theo người đàn ông trung niên rời đi, Gintoki bắt đầu oán giận không ngừng.“Thật là! Tôi đã nói cỡ như lão yêu