Khương Trường Sinh nghe xong, ôm quyền lên tiếng với thiếu niên áo tím, nói:- Nhị điện hạ muốn làm khách không?Hoàng tử tranh quyền với Thái Tử giả.
Khương Trường Sinh nghe Tứ hoàng tử Khương Dự nói qua, Nhị hoàng tử Khương Minh so kè với Thái Tử gần nửa năm qua, mẹ hắn chính là muội muội của Hồng Liệt, Đại Cảnh đệ nhất mãnh tướng, sau khi Tào Hổ Báo tạo phản, Hồng Liệt liền trở thành chủ tướng tam quân, địa vị có thể so với trọng thần chính Nhị phẩm, thậm chí có thể nói là dưới một người trên vạn người.
Hồng Liệt tự nhiên là duy trì Nhị hoàng tử, cho nên phe phái của Nhị hoàng tử cũng rất cường đại, không kém Thái Tử chút nào, sau này hoàng vị thuộc về người nào, còn chưa nhất định.
Anh mắt Khương Minh sáng rực nhìn chằm chằm Khương Trường Sinh, nói:- Trường Sinh đạo trưởng thật sự lợi hại, kiếm thuật vừa rồi quả nhiên là! Thần kỳ, bản điện hạ dù chưa xông xáo qua giang hồ, nhưng cũng có thể nhìn ra Trường Sinh đạo trưởng lợi hại, bản điện hạ muốn mời Trường Sinh đạo trưởng trở thành điện khách của ta, ngày khác tranh thủ một chức quan cho ngươi, hưởng thụ bổng lộc Đại Cảnh, chỉ cần bản điện hạ còn ở đây, nhất định để Trường Sinh đạo trưởng đời này không có mối lo, ngươi muốn cái gì, bản điện hạ đều tận lực thỏa mãn.
Vừa dứt lời, các đệ tử Long Khởi quan đều hâm mộ nhìn về phía Khương Trường Sinh.
Trước đó đã có một vị Tứ hoàng tử tới bái sư, bây giờ Nhị hoàng tử cũng tới.
Tứ hoàng tử cũng không thể so sánh với Nhị hoàng tử.
Khương Trường Sinh cười nói:- Đa tạ điện hạ tán thưởng, Trường Sinh chỉ muốn ở trong quan ngộ đạo, truy cầu lớn nhất của ta chính là đạo hiệu của ta, vinh hoa phú quý thế tục không có liên quan gì đến ta.
Khương Minh tiến lên, nhiệt tình nắm chặt tay Khương Trường Sinh, bắt đầu nói đủ loại lời hay, hắn chính là đang vuốt mông ngựa, nhưng thân phận của hắn khác biệt, nói ra hiệu quả rất khác biệt.
Khương Trường Sinh lễ phép đáp lại, cũng không dễ trực tiếp làm hỏng mặt mũi nhị thái tử.
Văn Trạng nguyên năm ngoái đã đầu nhập vào Khương Minh, dưới tay Khương Minh không thiếu văn thần võ tướng, nhưng thiếu cao thủ giống như Khương Trường Sinh.
Mặc cho hắn nói đến Thiên Hoa Loạn Trụy, Khương Trường Sinh vẫn từ chối nhã nhặn, Khương Minh tiếc nuối, nhưng cũng không có tức giận, mà chỉ phân phó cho thủ hạ:- Kể từ hôm nay, Trường Sinh đạo trưởng của Long Khởi quan chính là bằng hữu của bản điện hạ, trở về nói cho Hoàn Dương lão tiên, không được lại đến tìm phiền toái, cũng nói cho toàn bộ Kinh Thành, ai dám trêu chọc Trường Sinh đạo trưởng, chính là không cho bản điện hạ mặt mũi.
- Tuân lệnh!Bốn vị thủ vệ lập tức đáp ứng.
Khương Minh cười cười với Khương Trường Sinh, sau đó quay người rời khỏi.
Sau khi năm người rời khỏi, các đệ tử Long Khởi quan lập tức vây quanh, từng người cực kỳ hưng phấn.
Thanh Hư đạo trưởng không nói thêm gì, quay người rời khỏi.
Mạnh Thu Sương đi đến trước mặt Khương Trường Sinh, nói:- Trường Sinh sư đệ, ngươi lại