Khương Trường Sinh cũng không biết ý nghĩ của bọn hắn, cũng không rảnh đi nghĩ, chuyên tâm độ kiếp.
Ngay tại thời điểm hắn lo lắng, lôi kiếp cuối cùng bắt đầu yếu bớt, tới cũng nhanh, đi cũng nhanh.
Không đến ba phút, lôi kiếp triệt để yên tĩnh, lôi vân theo đó tiêu tán, Khương Trường Sinh như trút được gánh nặng, lúc ánh mặt trời chiếu lên trên người hắn, trong cơ thể hắn bắt đầu bùng nổ linh lực, linh khí trong thiên địa điên cuồng chui vào trong cơ thể hắn, cộng minh cùng linh lực của hắn, thúc đẩy sinh trưởng ra càng nhiều linh lực, theo góc độ người ngoài nhìn lại, quanh người hắn bị gió lốc vờn quanh, ngay cả lá cây đều bị cuốn động.
- Tiên! Nhân! Một người đàn ông tuổi trung niên run giọng nói, lại bịch một quỳ xuống, hướng về phía Khương Trường Sinh dập đầu, phản ứng này của hắn cũng dẫn các khách hành hương khác quỳ xuống, những khách hành hương còn lý trí thì hai mặt nhìn nhau, rõ ràng bộ dáng những người này điên cuồng, trong lòng bọn họ sinh ra một ý nghĩ.
Một phần vạn thật sự là tiên nhân, thấy mà không quỳ, có thể đắc tội tiên nhân hay không?.
Cứ như vậy, tất cả khách hành hương đều quỳ xuống, lễ bái Khương Trường Sinh, đồng thời cầu phúc cho mình.
Các đệ tử cũng liên tục quỳ xuống, cuồng nhiệt nhìn Khương Trường Sinh, Vạn Lý, Minh Nguyệt thường xuyên đi theo Khương Trường Sinh tu hành hưng phấn muốn điên, mình không ngờ lại được tiên nhân chiếu cố.
Mạnh Thu Sương không có quỳ, chẳng qua sững sờ nhìn Khương Trường Sinh, không biết suy nghĩ cái gì.
Khương Trường Sinh triệt để bước vào Đạo Pháp đương nhiên Công tầng thứ năm, linh lực điên cuồng tăng lên, giác quan thuế biến, phạm vi thần thức càng được mở rộng, giữa mi tâm hắn dần dần hiện ra hai đầu tế văn màu vàng kim đan xen nhau, tựa như Thái Cực Song Ngư đơn giản hoá, như ẩn như hiện.
Sau khi độ kiếp thành công, Khương Trường Sinh vẫn lơ lửng giữa không trung, củng cố tu vi, mãi cho đến khi mặt trời lặn, các khách hành hương tán đi, Mạnh Thu Sương cũng xua tan các đệ tử, không dám quấy nhiễu hắn.
Đang lúc hoàng hôn, Khương Trường Sinh chậm rãi mở mắt, giữa mi tâm hắn tế văn màu vàng kim tan biến, đây là đạo văn, chính là ấn ký Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ năm, nó có khả năng chứa đựng linh khí, thậm chí còn có càng nhiều diệu dụng, chẳng qua là hắn vừa tiếp xúc còn không rõ ràng lắm.
Bình thường thì có thể ẩn giấu đạo văn, như thế hết sức thuận tiện.
Khương Trường Sinh rơi vào trong đình viện, một thân đạo bào không có bị tổn hại, cả người gió nhẹ mây bay, tinh thần sáng láng.
Hoa Kiếm Tâm xông đến, ôm quyền nói:- Chúc mừng đạo trưởng thực lực tăng mạnh.
Mặc dù không rõ ràng lúc trước độ kiếp là xảy ra chuyện gì, nhưng nàng cảm thấy hẳn là có quan hệ đến thực lực của Khương Trường Sinh tăng trưởng.
Khương Trường Sinh cười gật đầu, nói:- Không coi là tăng mạnh, chẳng qua là tìm hiểu thiên địa chân nghĩa mà thôi.
Hoa Kiếm Tâm không hiểu gì chỉ biết rất lợi hại, càng thêm sùng bái Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh cũng không có nhiều lời với nàng, quay người trở về phòng, Bạch Long bắt kịp, một người một rắn vào phòng, Hoa Kiếm Tâm đứng tại chỗ sững