Trên tường thành, Ma Chủ xa xa nhìn lại, thấy Từ Thiên Cơ bị đẩy lui, hắn lộ vẻ mặt khiếp sợ không thôi.
Trung niên nam tử kia cũng không phải nhân vật tầm thường, cao thủ Thông Thiên cảnh hàng thật giá thật, chưởng giáo một phái, hai người hợp lại đều triệt tiêu không được công lực của Trường Sinh đạo trưởng?Đây cũng quá hoang đường! Trong lòng Ma Chủ rung động, ánh mắt lấp lánh, bắt đầu có tính toán khác trong lòng.
Một bên khác.
Vương phủ Thất hoàng tử, mười bốn bóng người đứng thẳng ở trên mái hiên, chính là Nan Vận phật và Thiên Túc Thập Tam Thứ, bọn hắn cũng đang xem chiến.
Nan Vận phật nhíu mày, Trường Sinh đạo trưởng mạnh mẽ khiến cho hắn không khỏi suy nghĩ đến vị thần bí nhân đã tru diệt Ách Vận phật kia, chẳng qua khí chất của hai người ngày đêm khác biệt.
Thủ lĩnh Thiên Túc Thập Tam Thứ tên Quỷ Liễu, thân hình cường tráng, eo lại rất thô to, hai tay của hắn chống đỡ một thanh khoát đao, phía dưới mũ rộng vành lộ ra một đôi mắt xà hạt âm lãnh, hắn mở miệng nói:- Người này tất có tu vi ở trên Thông Thiên, Từ Thiên Cơ kia cũng giống như thế, không ngờ võ lâm Đại Cảnh lại còn cất giấu nhân vật bực này, võ đạo hoang mạc cũng không phải yếu như chúng ta tưởng tượng.
thích khách Một khác khẽ nói:- Xác thực, Hình Thủ dưới tay hoàng đế lão nhi cũng vượt qua Thông Thiên, thật không biết hắn từ nơi nào lôi kéo tới.
Khi bọn hắn nghị luận, Từ Thiên Cơ buông tay, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm Khương Trường Sinh, ánh mắt trở nên vô cùng sắc bén.
Trung niên nam tử lúc trước hung hăng càn quấy, cuồng vọng bị công lực Khương Trường Sinh chấn nhiếp, sợ hãi nhìn hắn, không còn dám mở miệng, lại không dám động thủ.
Năm ngón tay trái Khương Trường Sinh chống đỡ chuôi kiếm động đậy, tựa như đang khảy đàn, hắn mở miệng cười nói:- Cho các ngươi một cơ hội, toàn bộ cùng tiến lên, nếu có thể để cho ta chiến thống khoái, ta chưa chắc sẽ giết các ngươi.
Cảnh tượng trước mắt nhất định sẽ kiếm được sinh tồn ban thưởng, giá trị sinh tồn ban thưởng quyết định bởi thực lực địch nhân, cho nên hắn dùng phép khích tướng.
Từ Thiên Cơ trầm giọng khẽ nói:- Đạo trưởng quả nhiên cuồng vọng, không cần năm trăm người, bản tọa một người là đủ.
Hắn đẩy trung niên nam tử ra, dậm chân bay lên, khí thế bùng nổ, chân khí phun trào, khiến cho áo bào hắn bay phất phới, tóc dài theo đó phất phới dâng lên, võ lâm cao thủ khác dồn dập tản ra, bao vây Khương Trường Sinh, tránh cho Khương Trường Sinh chạy trốn.
Thanh Khổ bốn người đã thối lui đến giữa sườn núi, tiếp tục xem chiến, cực kỳ khẩn trương.
Bọn hắn biết được Khương Trường Sinh rất mạnh, nhưng đây là hơn năm trăm vị võ lâm cao thủ.
Tiểu Ngụy Vương, Vong Trần, Bình An cùng với đệ tử khác đều ở một chỗ thạch đình trên núi xem chiến, từ nơi này có thể miễn cưỡng thấy tình huống dưới núi.
- Sư phụ có thể thắng sao?Tiểu Ngụy Vương khẩn trương hỏi, từ nhỏ đến lớn, hắn lần đầu tiên trải qua tràng diện to lớn như thế.
Vong Trần gật đầu nói:- Có thể thắng, nhất định có thể thắng.
Bình An gào thét, nếu không phải