Những đồng môn đệ tử khác cũng hết sức xúc động, ánh mắt các nữ đệ tử nhìn về phía hắn tràn ngập dị sắc, tuổi tác hoa quý, thiếu nữ khó tránh khỏi hoài xuân, huống chi Khương Trường Sinh tuấn tú, ở bên trong Long Khởi quan có thể nói là nhất chi độc tú.
Khương Trường Sinh lắc đầu bật cười nói:- Không có tác dụng gì, nói không chừng còn có phiền toái đây, ta lui xuống trước, các ngươi tiếp tục trò chuyện.
Dứt lời, hắn tự mình rời khỏi.
Mạnh Thu Hà không có ngăn cản, mà đang suy tư một vấn đề.
Trường Sinh sư đệ bây giờ mạnh bao nhiêu?Phải tìm cơ hội luận bàn một chút!.
Trở lại trong phòng, Khương Trường Sinh ngồi tĩnh tọa luyện công ở trên giường, Đạo Pháp Tự Nhiên Công bác đại tinh thâm, hắn cũng không rõ ràng cụ thể có bao nhiêu tầng, chỉ cần sau khi luyện thành công một tầng, mới có thể giải tỏa nội dung tầng tiếp theo.
Một mực đến ban đêm, Thanh Khổ mới trở về.
Từ sau khi trải qua giang hồ lịch luyện, Thanh Khổ càng yên lặng ít nói, trong ngày thường tắm ở trong võ học, diện mạo khí chất thoạt nhìn muốn thành thục hơn tuổi thật.
Thanh Khổ nhìn Khương Trường Sinh, cũng không có nhiều lời, lên giường tĩnh toạ luyện công.
Mấy ngày sau.
Trần Lễ lần nữa đến đây bái phỏng Khương Trường Sinh.
Bên cạnh đạo chuông, Trần Lễ hưng phấn nói:- Có khả năng, Trường Sinh, bệ hạ không ngờ lại khen ngợi ngươi, hôm qua tảo triều, bệ hạ nhắc đến võ đạo Đại Cảnh, hy vọng có thể thu nạp võ lâm nhân sĩ thi đậu Võ trạng nguyên, nhập ngũ đầu quân, còn đặc biệt nhắc đến ngươi một câu, nói trong Long Khởi quan có một thiếu niên đạo sĩ, mười hai tuổi đã có thực lực cao thủ nhất lưu.
- Thế nào, đi thi Võ trạng nguyên đi, có bệ hạ câu nói này, không có người sẽ bài thủ đoạn gì với ngươi, chỉ cần võ công ngươi đủ mạnh, là sẽ thông suốt.
Khương Trường Sinh lắc đầu nói:- Võ công của ta còn chưa đủ mạnh, mà ta còn tuổi nhỏ, không thích hợp quá sớm xuất thế.
Trần Lễ ngẩn người, cảm khái nói:- Trường Sinh, ngươi tuổi còn nhỏ đã thấy xa, hiểu rõ hồng trần, ta hoài nghi có phải ngươi là thần tiên hạ phàm hay không.
Hắn chưa bao giờ thấy qua thiếu niên lang trầm ổn như thế, mặc dù đối mặt với chỗ tốt cực lớn cũng không động tâm.
Chợt hắn nói sang chuyện khác, nói:- Đại sư huynh các ngươi tiến vào giang hồ đã xông ra thanh danh, bất quá hắn đang gặp phiền toái, Thanh Hư đạo trưởng hôm nay đã xuống núi.
Nghe vậy, Khương Trường Sinh mở mắt.
Đại sư huynh Lý Trường Thanh ở bên trong Long Khởi quan như là đại gia trưởng, tuy là võ si, nhưng tính tình ôn hòa, rất chiếu cố cho đệ tử tuổi nhỏ, Khương Trường Sinh cũng cũng tràn ngập hảo cảm với hắn.
Hắn tò mò hỏi:- Phiền toái gì?Trần Lễ bất đắc dĩ nói:- Tự nhiên là con gái tình trường, không biết sao hắn có quan hệ với nữ tử Ma Môn, bị Ma Môn bắt đi, Ma Môn buông lời, Thanh Hư đạo trưởng tự mình tiến đến nhận người.
Khương Trường Sinh nhíu mày.
Phản ứng đầu tiên của hắn là có bẫy.
Không phải là có quyền quý nào đó cấu kết với Ma Môn bày ra, dụ Thanh Hư đạo trưởng ời đi, Long Khởi quan không còn cao thủ, có thể xuống tay với hắn?Không bài trừ khả năng này, cho dù trùng hợp, những tên kia cũng không sẽ bỏ qua cơ hội này.
Từ khi Khương Trường Sinh đi vào Long Khởi quan, Thanh Hư