Kết quả kiểm tra rất nhanh liền xuất hiện, quả thực Âu Dương Trạch cũng không dám tin tưởng số liệu của mình.
Không nghĩ tới một câu nói bừa kia của Lôi Hình, Lâm Tiểu Cáp thật đúng là con của anh ta!
Bất quá, Lâm Kỳ hình như đã từng nói: Cậu bị người khác cưỡng bức, cậu không biết cha của thằng bé là ai!
Cho nên, tưởng tượng đến thân phận của hai người Lâm Kỳ và Lôi Hình, Âu Dương Trạch nháy mắt bị đơ người.
Hai người bọn họ, một người là cháu trai của Lâm Đại Nguyên soái, một người khác là cháu trai của Lôi Đại Nguyên soái, hai nhà tuy rằng vẫn luôn là đối thủ cạnh tranh, nhưng cũng chưa từng chân chính đấu đá với nhau.
Nếu như không xử lý việc này ổn thỏa, y không gánh nổi trách nhiệm này đâu.
Vì thế, làm một nhà khoa học chuyên nghiên cứu, Âu Dương Trạch quyết định báo việc này lên cấp trên, cho dù cấp trên có muốn làm gì cụ thể đi nữa cũng không liên quan đến chuyện của y.
Y chỉ cần làm tốt nghiên cứu của mình, bảo vệ tốt đối tượng nghiên cứu của mình là được.
Bất quá, y ngẫm ngẫm lại, cưỡng bức vị thành niên sẽ bị phán tội gì? Nếu như vị thành niên này còn là một người sinh sản mà nói, lại sẽ bị phán tội gì tiếp theo? Được rồi đi, muốn trị tội của Lôi Hình có lẽ rất khó, nhưng nếu muốn bảo vệ quyền công dân của Lâm Kỳ thì lực của hắn vẫn là dư dả.
Trong lòng đã hoàn toàn định Lâm Kỳ là người bị hại mỹ lệ và yếu ớt, cán cân trong lòng Âu Dương Trạch đã nghiêng về phía mỹ nhân không ít......
Ước chừng qua hai giờ, Lâm Kỳ nhìn Âu Dương Trạch mang theo một số lượng lớn người vào phòng của mình.
Bị ánh mắt cuồng nhiệt của Âu Dương Trạch nhìn chằm chằm đến có chút nổi da gà, Lâm Kỳ mở miệng hỏi: "Âu Dương, các anh có chuyện gì sao?"
"Không có, không có, chúng tôi chỉ là lại đây xem cậu thế nào thôi, phòng này quá đơn sơ, cậu có muốn đổi một gian khác không?" Tuy rằng hết thảy đều vẫn là suy đoán, nhưng trực giác của một nhà khoa học nghiên cứu nói cho Âu Dương Trạch biết, sự xuất hiện của nhân ngư có khả năng sẽ thay đổi toàn bộ thế giới, nhân loại cuối cùng được cứu rồi!
Rất lâu trước kia, Âu Dương Trạch vẫn luôn tin rằng một ngày nào đó sẽ có một người sinh sản mới xuất hiện ở đâu đó trên thế giới, không nghĩ tới ở thời đại y đang sống y tận mắt nhìn thấy!
Cảm tạ trời xanh đã để y gặp Lâm Kỳ - một nam nhân có phương phức tiến hóa có thể mang thai, làm cho những nhân viên công tác vẫn luôn tận sức với nhân loại tiến hóa cùng gây giống bọn họ đây không thể không xem là bảo bối nha!
Nhìn nhìn phòng bệnh của mình còn xa hoa hơn so với phòng khách sạn, Lâm Kỳ không trả lời chuyện Âu Dương Trạch lầm bầm nói quá đơn sơ, chỉ là hỏi một câu, "Khi nào dọn tới đây thế?" Những người này nếu muốn đổi phòng cho cậu, cậu đổi cũng được thôi, trừ việc trọng sinh, trên người cậu cũng chẳng có bí mật gì đáng nói.
"Lúc nào cũng được, chỉ cần tiện cho cậu." Âu Dương Trạch không nghĩ tới mình có thể gặp được một người sinh sản mới dễ nói chuyện như vậy, nháy mắt cảm thấy nhân sinh của mình đã viên mãn.
"À." Nhàn nhạt lên tiếng, Lâm Kỳ lấy quần tiểu hộ công đưa lại, kéo chiếc chăn mỏng phủ trên người, đuôi cá nháy mắt biến thành một đôi chân thon dài trắng nõn ở trước mắt mọi người.
Mặc quần lên, Lâm Kỳ đi xuống giường, đi đến trước mặt Âu Dương Trạch nhàn nhạt nói: "Đi thôi."
Nhìn một loạt động tác của Lâm Kỳ, đoán người đi theo phía sau Âu Dương Trạch đều đã quên phản ứng, chỉ cảm thấy có một dòng máu nóng đang chảy ra từ mũi.
Chỉ có Âu Dương Trạch đỏ ửng mặt nói: "Tiểu Kỳ, thân thể của cậu vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, sao lại tự tiện xuống giường đi xung quanh như thế, lần sau đừng quậy như vậy."
Nhìn Âu Dương Trạch cùng một đám phía sau y phản ứng không bình thường, Lâm Kỳ nhướng mày, xem ra chuyện cậu có thể sinh con ảnh hưởng không nhỏ với những người này, những người này một tên hai tên đều xem cậu như nữ nhân yếu ớt.
Những người này có phải đã quên mất vài chuyện rồi không, cho dù cậu có thể sinh con, nhưng vẫn là một nam nhân, hơn nữa còn là một tiến hóa giả, so thế nào cũng mạnh hơn so với người thường bọn họ nha.
"Lâm Tiểu Cáp, đến đây." Không để ý đến Âu Dương Trạch chỉ số thông minh đã biến thành số âm, Lâm Kỳ mang theo Lâm Tiểu Cáp đi ra phòng.
Cậu thật vất vả mới khôi phục một chút tinh thần lực thay đổi lại đôi chân, rời khỏi nước, quả nhiên vẫn là có chân của mình đi đường mới vững vàng.
Tình huống của cậu khác với những tiến hóa giả khác, năng lượng hoặc tinh thần lực của tiến hóa giả khác khi bị cạn kiệt sẽ không thế duy trì được hình thái tiến hóa, mà cậu lại tương phản, cậu sẽ không duy trì được hình người.
Làm một sinh vật đất liền, điểm này làm Lâm Kỳ tương đối không hài lòng, bất quá so với những nhân ngư cải tạo trong tương lai, trong lòng Lâm Kỳ bỗng cân bằng một cách vi diệu......
"Mọi người mau đuổi kịp hai người bọn họ, nếu như hai cha con muốn phòng nào thì thu xếp chăn gối cho người ta." Thấy Lâm Kỳ tự mình đi ra ngoài, Âu Dương Trạch xoay người nói với nhóm tiểu trợ lý của y.
Thật không biết gọi bọn họ tới nơi này là làm gì, không chăm sóc bệnh nhân tốt thì thôi đi, còn nhìn chằm chằm người khác đến chảy máu mũi.
Nếu như gặp phải một người sinh sản tính tình không tốt, thế nào cũng sẽ cáo bọn họ "Tội Lưu manh"!
Tuy rằng từ trước đến nay không hề xuất hiện người sinh sản là nam, nhưng người ta cũng đã sinh con luôn rồi, nếu như vậy còn không tính là người sinh sản mà nói, những người sinh sản là nữ đến bây giờ còn chưa từng mang thai thì sẽ là gì? Làm một nhà công tác nghiên cứu khoa học nghiêm cẩn, y tuyệt đối sẽ không có kỳ thị giới tính......
Bị đưa tới "phòng bệnh" như một tòa biệt thự hoa viên, Lâm Kỳ thật cạn lời - Âu Dương Trạch bộ định để cậu ở đây luôn à?
Nghĩ đến lúc này đời trước cậu có tiền thì chỉ ở phòng trọ, mà đời này, cậu không xu dính túi lại ở biệt thự.
Điều này làm cho Lâm Kỳ thiệt tình cảm nhận được sự khác biệt so với trước kia, bất quá cũng không hơn.
Nếu cậu bởi vì được ưu việt rồi sống trong hoàn cảnh thoải mái mà từ bỏ nỗ lực mà nói, sau này cậu chỉ có thể là một kẻ đáng thương phải dựa dẫm vào người khác.
Cho dù cậu sẽ sống tốt hơn so với đời trước, nhưng đó lại không phải là những gì cậu muốn.
"Âu Dương, hiện tại thân phận của tôi là người sinh sản sao?" Cấp bậc có thể được loại đãi ngộ này, Lâm Kỳ rốt cuộc nghĩ không ra điều gì khác, liền hỏi.
Ở đời trước thời điểm nhân ngư xuất hiện, bởi vì nữ nhân đã tuyệt tích nhiều năm, những pháp luật gì đó về người sinh sản sớm đã trở thành phế thải.
Mà nhân ngư bởi vì là từ người thường cải tạo mà thành, nhu nhược lại không có năng lực, cứ như vậy, nhân ngư có được năng lực sinh sản cơ hồ là bị những kẻ chức cao vọng trọng nuôi như thú cưng, không hề có quyền lợi gì cả.
Vì để tránh bước đi trên con đường của nhân ngư năm xưa, Lâm Kỳ cảm thấy trước hết mình hẳn là rời khỏi Trung Nghiên Viện, tận lực mượn tay chuyên gia này tranh thủ đảm bảo quyền lợi tương ứng cho chính mình cùng đồng bào nhân ngư trong tương lai.
Hơn nữa, Lâm Kỳ tin tưởng, Âu Dương Trạch thông qua việc nghiên cứu mình, hẳn là sẽ khiến nhân ngư cải tạo xuất hiện trên thế giới sớm mấy năm thậm chí là mười mấy năm.
Đến lúc đó, cậu chẳng còn là độc nhất nữa.
"Đương nhiên, cho nên......!Tiểu Kỳ, cậu có thể phối hợp để chúng tôi làm một ít kiểm tra cùng nghiên cứu không?" Nghe được vấn đề của Lâm Kỳ, Âu Dương Trạch khẳng định trả lời, thuận tiện cũng nói ra thỉnh cầu.
Vì không để cho Lâm Kỳ thấy phản cảm, y lại bổ sung nói: "Đương nhiên, nếu cậu không muốn, chúng tôi cũng sẽ không miễn cưỡng, dù sao đây cũng là quyền tự do của cậu."
Nghe được lời Âu Dương Trạch, Lâm Kỳ nhướng mày, cậu lại thấy việc này chẳng cho cậu quyền tự do gì cả.
Cậu dám cam đoan, chỉ cần cậu một ngày không đáp ứng, những người này liền sẽ trì hoãn với