Edit: Su ???????????? 16/05/2021
Viên Hàng ngồi xuống cạnh giường bệnh, nửa ôm người cô ta trấn an, "Anh biết em chịu không ít cực khổ, nhưng mà vẫn phải diễn, nếu không thì tiền vi phạm hợp đồng chúng ta không bồi thường nổi."
"Bồi thường thì bồi thường, em đâu phải không có tiền!"
"Hân Khiết, em trước hết nghe anh nói." Viên Hàng ôn nhu nói: "Phim này, chúng ta vẫn phải diễn tiếp, nếu không sẽ rất.khó để truyền thông và fans của em đòi lại công bằng."
"Công bằng?"
"Cung Ngọc từ đầu năm bắt đầu cũng đã tuyên truyền, hơn nữa thu được sự hưởng ứng nhiệt liệt, fans cũng cực kì chờ mong biểu hiện của em." Viên Hàng nói: "Nếu bởi vì một Nhạc Thanh Dao mà từ bỏ, chúng ta không chỉ phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng, mà còn tương đương với từ bỏ một cơ hội.
Em cũng không nghĩ kĩ, nếu sau khi em từ bỏ vai nữ chính, Nhạc Thanh Dao lên làm nữ chính thì sao."
Dư Hân Khiết nghĩ đến việc Nhạc Thanh Dao lên làm nữ chính, trong lòng càng giận hơn nữa.
Tuy rằng tiếp tục quay thì cũng đáng tức giận, nhưng nếu là không quay tiếp thì người hưởng lợi chỉ có Nhạc Thanh Dao.
Nhạc Thanh Dao cũng sẽ cho rằng cô sợ cô ta.
Nghĩ đến đây, quả thật không nên từ bỏ.
Dư Hân Khiết cắn môi, "Con tiện nhân kia có thể kiêu căng ngạo mạn như vậy, đơn giản là vì có Tiêu Chính Vũ làm hậu thuẫn cho cô ta."
Quách Ngọc Linh nói: "Đúng vậy, nếu không có Tiêu Chính Vũ, đoàn phim đã sớm tỏ thái độ với cô ta rồi."
Dư Hân Khiết nghĩ đến khuôn mặt kiêu ngạo của Nhạc Thanh Dao, tay gắt gao nắm lấy chăn trên người, "Con tiện nhân kia chỉ cần một ngày còn bám lấy Tiêu Chính Vũ, chúng ta sẽ không có ngày sống tốt."
"Viên Hàng." Dư Hân Khiết nhìn Viên Hàng, "Có biện pháp nào khiến Tiêu Chính Vũ đá cô ta không?"
Viên Hàng nói: "Chuyện này, có chút khó."
Dư Hân Khiết nói: "Không phải anh quen biết rộng lắm sao? Tạo một ít tin đồn tai tiếng khiến Tiêu Chính Vũ thấy rõ bộ mặt thật của cô ta, không đá ả mới là lạ."
Quách Ngọc Linh tiếp lời, "Đúng thế, cô ta ở giới giải trí lăn lộn mấy năm, mặt ngoài thanh cao, bên trong chắc chắn lén lút làm rất nhiều chuyện xấu xa."
Viên Hàng thở dài một hơi, "Để anh nghĩ cách."
Ngày hôm sau, Nhạc Thanh Dao sáng sớm đi hoá trang, nửa đường gặp được tiểu thịt tươi kia.
Nhạc Thanh Dao biết, tiểu thịt tươi tên là Ngô Vĩ Hùng, người ở đoàn phim đều kêu hắn ta là Đại Hùng.
"Tôi có lời muốn nói với cô."
Nhạc Thanh Dao nhìn vẻ mặt non nớt nhưng cố làm ra vẻ nghiêm túc của hắn, có một chút buồn cười, "Đi đâu?"
"Bên này."
Ngô Vĩ Hùng xoay người đi tới hướng bờ sông, Nhạc Thanh Dao nhìn bóng dáng hắn, "Đừng đi quá xa, tôi còn phải tới đúng giờ."
Ngô Vĩ Hùng dừng bước chân, xoay người nhìn cô, Nhạc Thanh Dao từ trong mắt hắn thấy được sự chán ghét.
Hắn thân cận Dư Hân Khiết, chán ghét cô cũng là bình thường.
Nhạc Thanh Dao thậm chí đã đoán được hắn muốn nói gì, "Cậu tìm tôi có chuyện gì, nói đi."
"Tôi tìm tới cô, chính là muốn nói đừng có lúc nào cũng nhằm vào chị Hân Khiết." Ngô Vĩ Hùng nói.
Nhạc Thanh Dao cười cười, "Tôi nhằm vào cô ta hay không có liên quan gì đến cậu?"
Ngô Vĩ Hùng trừng mắt nhìn cô, "Bởi vì ghen ghét mà luôn là âm thầm làm khó dễ hại người khác, cô không cảm thấy bản thân mình khiến người khác chán ghét sao?"
Nhạc Thanh Dao gật gật đầu, "Bị cậu nói như vậy, tôi thấy cũng có chút đúng."
"Cho nên, tốt nhất cô nên một vừa hai phải, nếu không, toàn thế giới đều sẽ chán ghét cô."
"Ở trong mắt cậu, Dư Hân Khiết là loại người sẽ không bởi vì ghen ghét mà làm khó dễ người khác?"
"Cô ấy và cô không giống nhau."
"Không giống chỗ nào?"
"Cô ấy tâm địa thiện lương, đối xử ôn hòa với mọi người, tuy rằng là đại minh tinh, nhưng chưa bao giờ tự cao tự đại." Ngô Vĩ Hùng một hơi nói ra ưu điểm của Dư Hân Khiết.
Dư Hân Khiết kỹ thuật diễn quả thật không tệ, hiện tại có khả năng tất cả mọi người đều cho rằng cô ta tâm địa thiện lương, còn bình dị gần gũi.
Nhạc Thanh Dao nhìn tên nhóc miệng còn hôi sữa, đùa với hắn nói: "Tôi nói cho cậu biết, Tiêu tổng là bạn trai tôi, bộ phim này là anh ấy đầu tư vốn sản xuất.
Cậu có tin tôi đi nói với anh ấy, cậu mắng tôi không?"
Ngô Vĩ Hùng cắn chặt hàm răng, "Vậy thì sao?"
"Nếu mà tôi nói với anh ấy, có lẽ anh ấy sẽ thay đổi vai diễn của cậu, còn có càng kinh khủng hơn, trong nước có 1/3 phim điện ảnh, phim truyền hình đều sự tham dự của tập đoàn Truyền Kỳ.
Về sau cậu sẽ không còn đường sống trong ngành này." Nhạc Thanh Dao nói.
Ngô Vĩ Hùng nắm chặt khớp tay, khinh thường, "Tôi mới không sợ, cùng lắm thì về sau tôi làm ca sĩ."
Trừ bỏ việc cậu ta mờ mắt nhìn lầm Dư Hân Khiết thì vẫn là một người thẳng thắn.
Nhạc Thanh Dao nghĩ tới lúc mình mới gia nhập giới giải trí cũng không sợ trời, không sợ đất như thế này.
"Người như cậu rất khó tồn tại trong giới giải trí." Nhạc Thanh Dao cũng lười giảng đạo lý cùng một tên nhóc, cô xem.thời gian rồi cười nói "Nếu cậu không sợ, tôi đây cũng không đi cáo trạng.
Tôi phải đi hoá trang, tạm biệt."
Nói xong, Nhạc Thanh Dao xoay người rời đi.
Bỏ lại Ngô Vĩ Hùng