Vừa Vào Hào Môn Ra Không Được

Chương 16


trước sau


Edit: Su ???????????? 27/05/2021
Nhạc Thanh Dao đến phim trường, nam nữ chính đang được ban truyền thông phỏng vấn, hai người mặc đồ cổ trang, nắm microphone cùng phóng viên bàn luận rất hòa hợp.
Nhạc Thanh Dao vào phòng hóa trang, đang hoá trang thì có hai phóng viên đi vào.
“Hi, Nhạc tiểu thư, chúng ta là phóng viên của giải trí xxx, muốn phỏng vấn cô một chút, hiện tại cô có thời gian không?”
“Có thể.”
“Chúng ta ra bên ngoài tìm chỗ, có thể chứ?”
“Có thể.”
Nhạc Thanh Dao đi theo phóng viên tìm một chỗ hợp lý ở cổ thành, sau khi người quay phim chuẩn bị xong, phóng viên bắt đầu hỏi chuyện.
“Mấy ngày trước, trên mạng xuất hiện rất nhiều tin đồn về cô, cô hình như cũng không có bất cứ lời phản hồi chính thức nào, xin hỏi, lí do là gì?”
Nhạc Thanh Dao nắm microphone, “Anh đang nói đến tin đồn quy tắc ngầm hả?”
“Đúng vậy.”
Nhạc Thanh Dao đơn giản đáp: “Tôi không dùng quy tắc ngầm, cho nên không cần thiết giấu đầu lòi đuôi mà đi giải thích.”
“Nhưng mà, rất nhiều cư dân mạng đều hiểu lầm, nếu không làm sáng tỏ, cô không lo lắng sẽ ảnh hưởng đến danh dự của mình sao.”
“Sẽ lo lắng, nhưng mà lo lắng cũng vô dụng, trên mạng mỗi ngày đều có rất nhiều tin đồn ác ý bôi đen, nếu mỗi một lời đồn đều phải nghĩ cách làm sáng tỏ, tôi không nhiều thời gian như vậy, cũng không có tinh thần đối phó mấy chuyện đó”
Phóng viên đồng ý gật đầu, “Vậy còn tin cô đẩy Hân Khiết rơi xuống nước, cô cũng không đáp lại, xin hỏi cô cũng tính mặc kệ sao?”
“Không phải, về chuyện khiến Hân Khiết rơi xuống nước, tôi thực xin lỗi, tôi đã xin lỗi đương sự.”
“Đó là cô cố ý sao?”
“Đương nhiên không phải cố ý, lúc ấy có cảnh diễn bên hồ sen, có một động tác chạm bả vai, có thể là do tôi không khống chế tốt sức lực, cho nên khiến Hân Khiết rớt vào hồ nước, cảm thấy rất có lỗi với cô ấy.


Sau đó cô ấy còn sốt cao, chuyện này xác thật là tôi sai, cho nên tôi cũng không cần thiết làm sáng tỏ cái gì.”
Lưu Mộng Kỳ nghe được Nhạc Thanh Dao phỏng vấn, chờ phóng viên đi khỏi, cô đi tới, “Cậu ngốc hả, sao lại thừa nhận trước truyền thông là cậu sai.”
“Vốn dĩ chính là mình sai.”
“Cậu……” Lưu Mộng Kỳ lắc lắc đầu, “Thật là hết thuốc chữa.”
“Cậu yên tâm, trò hay ở phía sau.” Nhạc Thanh Dao cùng việc Dư Hân Khiết rơi xuống nước cũng không phải hoàn toàn không có liên quan, nếu Nhạc Thanh Dao toàn bộ phủ nhận, fans Dư Hân Khiết và cư dân mmạg nhất định sẽ càng làm loạn hơn.
Nhưng nếu thừa nhận là chính mình sai, ít nhất còn có thể kiếm cái cớ biết sai có thể sửa.
Sau ngày Nhạc Thanh Dao thừa nhận sai lầm, trên mạng truyền lưu một cái video, video có tiêu đề: Quá trình tâm cơ kỹ nữ Nhạc Thanh Dao đẩy nữ thần quốc dân Dư Hân Khiết vào hồ hoa sen! Thật sự ngoan độc!
Video có rất nhiều lượt share, bay thẳng lên hotsearch.
Nhưng khi xem qua video, các cư dân mạng sôi nổi tỏ vẻ, dùng ‘ đẩy vào hồ hoa sen ’ hình dung quá khoa trương, hơn nữa, từ video nội dung mà nói, lúc ấy đó là đang đóng phim, nữ diễn vai ác cố ý đụng bả vai nữ chính.

Đam Mỹ H Văn
Chuyện này chẳng lẽ không phải là bình thường ư?
Hơn nữa, ai mắt không mù đều nhìn ra được, Dư Hân Khiết là tự mình không đứng vững mà!
Có video này, phối hợp với lời xin lỗi của Nhạc Thanh Dao, rất nhiều người qua đường đều tỏ vẻ bất bình vì cô.
Fans của nữ diễn viên nào đó quả thực đều là não tàn, cái này mà cũng coi là đẩy? Tôi chỉ có thể ha ha!
Không biết Nhạc Thanh Dao là ai, nhưng mà cảm giác gần đây bị người ta hắc rất thảm nha, là có người cố ý.

Người ta chỉ là minh tinh tuyến 3, bị bôi đen cũng chỉ có thể như người câm ăn hoàng liên, có khổ nói không nên lời.

Ai bảo fans nữ minh tinh nào đó quá ghê gớm.

Giới giải trí quá loạn, giữa nữ minh tinh lục đục mâu thuẫn với nhau, vì lăng xê mà thật sự chuyện gì cũng có thể làm.
……
《 Cung Ngọc 》 đã hoàn thành được một nửa, vượt qua kế hoạch dự kiến của đoàn phim.

Đến lúc này hầuhết là cảnh diễn của các diễn viên lão làng, các diễn viên có diễn xuất, nhập vai mau, NG số lần ít, làm cho nhân viên công tác đều cực kìvui mừng.
Tiểu thịt tươi Ngô Vĩ Hùng hôm nay đóng máy, diễn xong cảnh cuối cùng, cậu ta đi cảm ơn từng nhân viên công tác và diễn viên trong đoàn, chỉ là không có cảm ơn Nhạc Thanh Dao.
Người cảm ơn cuối cùng của cậu ta là Dư Hân Khiết, trong tay cầm theo một cái túi quà nho nhỏ.

Dư Hân Khiết quay xong đang muốn đi về phòng hóa trang, Ngô Vĩ Hùng đuổi theo, “Chị ơi!”
Dư Hân Khiết nghe được giọng cậu, dừng bước chân, hơi mỉm cười với cậu, “Làm sao vậy?”
Ngô Vĩ Hùng cười cười, “Mấy ngày này cảm ơn chị đã quan tâm.”
Dư Hân Khiết nói: “Đều là em quan tâm chị, phải là chị cảm ơn em mới đúng.”
“Nào có, em còn là người mới, sau khi vào đoàn phim rất nhiều không hiểu, đã học được không ít thứ từ chị.” Ngô Vĩ Hùng đưa túi quà, “Đây là lần trước em mua đi dạo phố, định tặng sớm

cho chị.

Nhưng nghĩ lại thì vẫn nên làm quà tạm biệt, hy vọng chị không từ chối.”
Dư Hân Khiết thật vui vẻ tiếp nhận, “Cảm ơn quà của em, có thể mở ra xem sao?”
Ngô Vĩ Hùng thẹn thùng gật đầu, “Đương nhiên có thể.”
Dư Hân Khiết lấy ra cái hộp nhỏ, mở ra, một đôi hoa tai thủy tinh hình cỏ 4 lá.


Dưới ánh hoàng hôn, hoa tai ở lòng bàn tay có sắc cầu vồng lấp lánh, cô ta mỉm cười, “Thật đẹp, chị rất thích.”
Ngô Vĩ Hùng mặt đỏ hồng, “Chị thích là tốt rồi.”
“Chị không chuẩn bị quà, nếu lần sau gặp mặt, chị sẽ tặng lại.”
“Không cần đâu.”
Dư Hân Khiết cất hoa tai, cười, “Chị còn phải đi tháo trang sức, đi trước nhé.”
“Dạ, tạm biệt.”
Ngô Vĩ Hùng nhìn bóng dáng cô ta rời đi, trong lòng phấn còn đang vui vẻ, xoay người đi vài bước, đột nhiên nhớ ra quạt điện mini mà cậu mua cho Dư Hân Khiết vẫn còn ở trong cặp đeo trên vai.

Ở đây nóng như vậy, không có quạt điện nhỏ, nhất định sẽ khó chịu.
Ngô Vĩ Hùng từ trong cặp lấy ra cái quạt, chạy tới phòng hóa trang.

Đi tới cửa phòng hóa trang, cửa hơi hé, Ngô Vĩ Hùng đang muốn gõ cửa đi vào, từ khe cửa nhìn thấy Dư Hân Khiết đưa quà mà vừa rồi cậu tặng cho trợ lý Quách Ngọc Linh, “Thưởng cho em.”
Quách Ngọc Linh cười vui vẻ, “Cảm ơn Hân tỷ.”
Dư Hân Khiết ngồi xuống trước gương, “Thứ đồ mấy chục tệ này, không cần khách khí.”
Ngô Vĩ Hùng đứng ngoài cửa sắc mặt thay đổi, đôi hoa tai thủy tinh kia mua hơn hai ngàn, tuy rằng cũng không tính nhiều, nhưng cũng không đến mức chỉ mấy chục tệ.
Cô ấy như thế nào…… Hơn nữa, giọng nói của cô khinh miệt, làm cậu cảm thấy Dư Hân Khiết này là giả, không phải là người ngày thường cậu thấy.
“Hiện tại hướng gió trên mạng đang thế nào?” Dư Hân Khiết hỏi.
“Sau khi video kia lộ ra ngoài, càng ngày càng nhiều người thay Nhạc Thanh Dao nói chuyện.” Quách Ngọc Linh đặt túi quà tặng ở một bên, mở iPad xem, “Hân tỷ, lần này thật là có lợi cho Nhạc Thanh Dao, chẳng những tẩy trắng giúp cô ta, còn gia tăng mức độ nổi tiếng.”
Dư Hân Khiết gỡ hoa tai, ném lên bàn trang điểm, “Viên Hàng lần này làm việc làm cũng quá không có đầu óc.”
“Cũng không phải vấn đề của anh ấy, hai tin đồn kia của Nhạc Thanh Dao là do anh ấy mời đoàn đội xào lên, hình như là phòng làm việc mới.” Quách Ngọc Linh giải thích nói.
Dư Hân Khiết một bụng tức, “ video kia, là ai tung ra?”
“Video đầu tiên xuất hiện là ở Bilibili, người up là id mới.” Quách Ngọc Linh lướt iPad, “Theo lý thuyết, cái video kia hẳn đã bị xóa, nhưng không biết tại sao lại bị tung ra.”
Dư Hân Khiết như suy tư mà nhìn bản thân mình trong gương, nghĩ lại những chuyện xảy ra gần đây, “Ngọc Linh, em có cảm thấy gần đây Nhạc Thanh Dao thay đổi?”

Quách Ngọc Linh gật đầu, “Cảm thấy, trước kia, ở công ty cô ta đều nhẫn nhục chịu đựng, chưa bao giờ cùng chị đối nghịch, nhưng mà gần đây, cô ta chẳng những kiêu căng ngạo mạn, còn giống như luôn nhằm vào chị.”
Dư Hân Khiết nhớ tới bản thân mình bị một diễn viên tuyến 3 chèn ép, trong lòng tức giận, ôm hai tay dựa vào ghế, “Em nói, cô ta rốt cuộc có tự tin từ đâu?”
“Đương nhiên là bởi vì cô ta bám được vào tổng giám đốc tập đoàn Truyền Kỳ, nếu không, một diễn viên tuyến 3 như cô ta làm sao có thể kiêu ngạo như vậy, đã sớm bị đoàn phim đá ra rồi.”
Nhắc tới Tiêu Chính Vũ, Dư Hân Khiết trong lòng càng tức giận, cô ta nghĩ mọi cách tới gần anh, không nghĩ tới cuối cùng lại là Nhạc Thanh Dao được lợi.

Nhạc Thanh Dao rốt cuộc có gì tốt, Tiêu Chính Vũ sao lại coi trọng cô ta?
Ngô Vĩ Hùng ở ngoài cửa nghe xong bọn họ nói chuyện mà trái tim hoàn toàn lạnh lẽo, nhìn quạt nhỏ trên tay, xoay người rời đi.

Đi đến cạnh một cái thùng rác, vứt bỏ nó.
Cậu còn nhớ rõ, cái quạt điện này là cậu phải chạy vài cửa hàng mới tìm được.
Ngẫm lại chính mình, cũng thật buồn cười.

Nữ thần trong cảm nhận của cậu, hóa ra cũng chỉ như vậy mà thôi.
________
Lần đầu edit, có gì sai sót mong mọi người thứ lỗi.

Nếu phát hiện lỗi sai chính tả hoặc câu văn không đúng thì các bạn hãy cmt để mình sửa nhé.

Cảm ơn mọi người đã đọc.

Nhớ nhấn ???? cho mình nha❤.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện