Edit: Su ???????????? 29/10/2020
Nhạc Thanh Dao đưa ly rượu trên tay cho Lưu Mộng Kỳ, vội vàng nói "Mình có chút việc phải đi trước ".
Đứng ở gần toilet nam đợi một lúc vẫn không thấy Tiêu Chính Vũ ra ngoài, hỏi thăm một người vừa đi ra thì cô mới biết rằng bên trong không có ai cả.
Nhạc Thanh Dao vừa ra tới sảnh chính, thì đúng lúc thấy Tiêu Chính Vũ đang mở cửa lên một chiếc xe Bentley rời đi.
Cô vội vàng tới bãi đỗ xe, định lái xe đuổi theo.
Nhưng khi ra tới nơi thì đã không thấy bóng dáng chiếc xe của Tiêu Chính Vũ đâu nữa.
Nhắm mắt nhớ lại lúc ấy báo chí viết địa điểm xảy ra tai nạn giao thông, hình như là ở dưới một cây cầu vượt.
Khi cô lái xe tới nơi, vụ tai nạn đã xảy ra.
Xe của Tiêu Chính Vũ đâm vào trụ cầu, hình dáng đầu xe đã bị biến dạng méo mó.
Trong tin tức nói là anh ta vì né một chiếc xe vận tải lớn nên mới xảy ra tai nạn giao thông.
Đoạn đường này tương đối vắng, buổi tối ít người qua lại, cho dù có xảy ra tai nạn thì cũng không ai biết.
Nhạc Thanh Dao xuống xe, ở ngoài đập đập cửa xe, gọi vài tiếng "Tiêu tổng! Tiêu tổng! ".
Người trong xe đã bị thương ở đầu, máu chảy đầy mặt, ý thức mơ hồ.
Kéo mãi cũng không thể mở được cửa xe, cửa kính phía trước đã bị vỡ nát.
Nhạc Thanh Dao quay lại xe của mình, lấy ra bộ dụng cụ dự phòng, để nguyên cả người mặc váy trèo lên trên đầu xe của Tiêu Chính Vũ, gạt bỏ hết phần kính vỡ.
Tiêu Chính Vũ ở trong xe mở nửa con mắt, ý thức đang rơi vào trạng thái hỗn độn.
Nhạc Thanh Dao đập hồi lâu mới đập được một lỗ thủng trên cửa xe, duỗi tay vào trong xe, lắc lắc người anh: "Tiêu tổng, anh mau tỉnh lại ".
Tiêu Chính Vũ nâng nâng tay, Nhạc Thanh Dao liền bắt lấy tay anh: "Nhanh, mau ra ngoài! ".
Không có thời gian gọi điện thoại cầu cứu, bởi vì chờ không được, cô xem trong báo chí thì chiếc xe này sẽ nổ mạnh.
Hiện tại đầu xe đã bắt đầu bốc khói, có thể cháy bất cứ lúc nào.
Đầu Tiêu Chính Vũ đang bị thương, ý thức rất mơ hồ, không có cách nào dùng chân tay để bò ra ngoài.
Nhạc Thanh Dao quỳ gối trên đầu xe, tiến nửa người vào, đè đè lên ổ khóa ở cạnh ghế điều khiển, cửa xe không hề có phản ứng, chắc là đã bị hỏng rồi.
Cửa xe không mở được, biện pháp duy nhất chính là cứu người ra từ cửa sổ.
Nhạc Thanh Dao giữ nguyên tư thế, hai tay vòng qua cánh tay của Tiêu Chính Vũ, vừa ôm vừa kéo anh ra phía ngoài.
Cô dùng hết sức lực kéo Tiêu Chính Vũ từ chỗ ngồi lên, người anh bị vướng vào tay lái, không dễ mà kéo ra được.
"Bà ơi!" Nhạc Thanh Dao dùng sức kéo nhưng tay lái vẫn trước sau như một chắn ở giữa hai người.
Cánh tay của cô đã bị thương vài chỗ, máu từ làn da non mịn đã bắt đầu chảy ra ngoài.
Nhạc Thanh Dao cầm cờ lê lên tiếp tục đập cửa, mở rộng lỗ thủng ở cửa xe trước, lại chui nửa người vào trong, tránh phía tay lái mà ôm Tiêu Chính Vũ kéo ra ngoài.
Khói ở đầu xe càng ngày càng đậm, hai chân Tiêu Chính Vũ vẫn còn ở trong xe.
Nhạc Thanh Dao quỳ hai đầu gối lên thân xe cực nóng, duỗi thẳng eo, cuối cùng cũng ôm được Tiêu Chính Vũ ra ngoài.
Nhạc Thanh Dao hồng hộc thở phì phò, máu trên đầu Tiêu Chính Vũ dính đầy vào váy cô.
Khói xe bao phủ hai người khiến cô bị sặc, ho khù khụ.
Nhạc Thanh Dao nhảy xuống khỏi đầu xe, kéo Tiêu Chính Vũ xuống dưới.
Toàn bộ cơ thể Tiêu Chính Vũ đều đè lên người khiến cô lảo đảo lùi về phía sau vài bước, ngã ở trên mặt đất.
Còn Tiêu Chính Vũ thì ngã đè lên người cô.
Đau chết mất......
Làn khói ở đầu xe thoáng nổi lên ngọn lửa, Nhạc Thanh Dao cắn răng chịu đựng, run rẩy chống tay ngồi dậy.
Trong đầu cô lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất chính là mau đi xa khỏi chỗ này, nếu không ngọn lửa bùng lên sẽ bao phủ cả hai người.
Nhạc Thanh Dao ôm Tiêu Chính Vũ, run run rẩy rẩy đứng lên, vòng qua cánh tay anh, từng bước kéo đi xa.
Qua vài phút, đằng sau vang lên một tiếng nổ, chiếc siêu xe hàng trăm vạn bị chìm trong ánh lửa.
Nhạc Thanh Dao cùng Tiêu Chính Vũ cũng bởi vì sức nổ mạnh của chiếc xe mà bị ngã trên mặt đất.
Quay đầu nhìn lại ngọn lửa phía xa, Nhạc Thanh Dao đột nhiên thở dài nhẹ nhõm, cuối cùng cũng đã cứu được người.
Ngày hôm sau, tin tức nổi bật trên các tờ báo với tiêu đề: "Tổng giám đốc tập đoàn Truyền Kỳ xảy ra tai nạn giao thông, chiếc siêu xe bị cháy thành tro, sống chết chưa rõ".
Tối hôm qua, Nhạc Thanh Dao nhìn Tiêu Chính Vũ được xe cứu thương đưa đi, sau đó liền tự lái xe về nhà, lăn lên giường ngủ ngay lập tức.
Giấc ngủ này liền ngủ tới giữa trưa.
Ngoài cửa có người gõ cửa, Nhạc Thanh Dao đi ra mở cửa.
Người ngoài cửa nhìn thấy cô, trợn mắt há hốc mồm.
Nhạc Thanh Dao quơ quơ tay:
"Choáng váng hả?".
"Dao tỷ, chị........!" Vu Tĩnh Lan ở ngoài cửa dùng ánh mắt hoảng sợ mà nhìn cô.
Nhạc Thanh Dao nhìn lại bản thân mình, vẫn mặc bộ váy dự tiệc ngày hôm qua, váy rất bẩn, còn dính máu không biết ở đâu, trên cánh tay còn có vết thương.
Hôm qua sau khi cô trở về, thể lực đã bị tiêu hao quá nhiều.
Vốn chỉ định nằm trên sô pha nghỉ ngơi một lát, ai ngờ lại ngủ mất, không tắm rửa, cũng chưa xử lý vết thương.
"Chị, chị không có chuyện gì chứ?" Vu Tĩnh Lan hỏi
Nhạc Thanh Dao nhàn nhạt nói:
"Không có gì đâu".
"Tại sao lại bị như thế này?"
Nhạc Thanh Dao nghĩ một lúc "Nói ra có khi em sẽ không tin, đêm qua chị đã diễn một bộ phim bom tấn Hollywood, còn là vai nữ chính".
Vu Tĩnh Lan:"........."
Dao tỷ, chị thật sự không có vấn đề gì chứ?
Nhạc Thanh Dao sửa soạn lại bản thân, sau đó lái xe tới phim trường.
Nếu Vu Tĩnh Lan không nhắc nhở, có khi cô đã quên mất hôm nay mình phải quay phim.
Một bộ phim hiện đại, cô chỉ đóng vai phụ nho nhỏ.
Trong đoàn phim từ lớn đến nhỏ đều đang thảo luận về sự cố tai nạn giao thông ngày hôm qua của tổng giám đốc tập đoàn Truyền Kỳ.
"Thật là nguy hiểm, xe của anh ta đã bị cháy thành tro".
"Thế người đâu? Giờ sao rồi? "
"Nghe nói anh ta tự đập cửa xe để bò ra ngoài, tránh được một kiếp nạn.
Hiện tại vẫn đang cấp cứu ở bệnh viện, tình huống cụ thể thì vẫn chưa biết