Buổi chiều ngày hôm sau, Tiêu Chính Vũ đang nói chuyện công việc với Quan Cảnh Hoa.
Một cuộc gọi lạ gọi đến, "Xin chào, có phải là anh Tiêu không ạ? Có đơn hàng của anh, vui lòng đến cửa công ty để ký tên."
"Được." Tiêu Chính Vũ nhận điện thoại, đứng dậy nói với Quan Cảnh Hoa, "Tôi đi ký chuyển phát nhanh trước."
"Tiêu tổng, để em đi thay cho." Quan Cảnh Hoa nói, bình thường có chuyển phát nhanh cũng đều do anh ta ký.
"Không cần." Tiêu Chính Vũ rời khỏi văn phòng, vào thang máy rồi xuống lầu.
Một chiếc xe tải JD Express dừng trước cửa.
Tiêu Chính Vũ bước tới và chào người chuyển phát nhanh trong xe, "Xin chào."
Người chuyển phát nhanh nhìn người đàn ông với khí chất phi thường, "Vâng, có phải là anh Tiêu Chính Vũ không?"
"Đúng rồi."
Người chuyển phát nhanh đưa cho anh một cái hộp chuyển phát nhanh ở trên ghế phụ, "Chuyển phát nhanh của anh, mời ký tên."
Tiêu Chính Vũ ký tên, nhận chuyển phát nhanh, đi đến sảnh công ty.
Hai cô lễ tân ở sảnh tầng một nhìn ông chủ đi vào cầm đồ chuyển phát nhanh thì không thể tin vào mắt mình.
Ông chủ thực sự xuống chỉ để nhận hàng?
Tiêu Chính Vũ bước vào văn phòng, đặt chuyển phát nhanh lên bàn làm việc, tiếp tục nói chuyện với Quan Cảnh Hoa về công việc.
Quan Cảnh Hoa vừa lắng nghe vừa ghi chép.
Sau khi nói chuyện xong, Quan Cảnh Hoa đi ra ngoài, Tiêu Chính Vũ lấy cây kéo từ trong ngăn kéo ra, mở đồ.
Bên trong hộp có hai chiếc khăn quàng cổ, một chiếc màu xanh đậm và chiếc còn lại màu đỏ rượu.
Tiêu Chính Vũ nhấc điện thoại và gửi tin nhắn WeChat cho Nhạc Thanh Dao.
Tiêu Chính Vũ: Anh đã nhận được món quà.
Nhạc Thanh Dao: Vâng, đúng rồi, chiếc màu đỏ rượu đó là của em.
Tiêu Chính Vũ:??
Nhạc Thanh Dao: Em đã mua khăn quàng đôi, không thể gửi nó đến hai nơi, nên gửi cho anh.
Ngày 31 nhớ mang nó cho em khi anh đến nhaa.
[dễ thương]
Tiêu Chính Vũ: Ừm.
Nhạc Thanh Dao: Hãy đeo thử và chụp ảnh gửi em.
Tiêu Chính Vũ: Từ chối.
Nhạc Thanh Dao: 囧 được rồi.
Sau đó, Nhạc Thanh Dao chụp ảnh màn hình ghi lại cuộc trò chuyện, đăng lên wechat, với dòng chữ: Trải nghiệm cảm giác có bạn trai lạnh lùng.
[Ngoáy mũi]
Lưu Mộng Kỳ bình luận: 233 Cậu muốn anh Tiêu chụp ảnh tự sướng? Cảnh tượng này chắc kì lạ lắm.
Diệp Tử Kỳ: Hẳn là chiếc khăn cô tặng quá xấu.
"Thế giới kì ảo" gấp rút lên lịch quay và thông báo trong đoàn phim sẽ không có ngày nghỉ.
Công việc kết thúc vào đầu giờ chiều ngày 31, và cả đoàn đang thảo luận về việc đi ăn và hát vào buổi tối.
Nhạc Thanh Dao ở một bên im lặng, phó đạo diễn đi tới hỏi ý kiến: "Thanh Dao, cô xem muốn ăn chỗ nào?"
Nhạc Thanh Dao cười xin lỗi, "Tôi không đi ăn, mọi người chơi vui vẻ."
Ngô Vĩ Hùng nghe thấy điều này thì đến và nói, "Chị Thanh Dao, hôm nay đêm giao thừa, hãy cùng tham gia với mọi người!"
"Tôi có một cuộc hẹn."
Ngô Vĩ Hùng chớp mắt và hỏi: "Chị có thể hẹn ai ở nơi này?"
"Với......"
Nhạc Thanh Dao vừa muốn nói về Tiêu Chính Vũ, lại nhìn thấy người đàn ông cách đó không xa, vì vậy cô chỉ vào lưng Ngô Vĩ Hùng, "Đi với anh ấy."
Phó đạo diễn và Ngô Vĩ Hùng đều quay lại, sau đó họ hiểu ra.
Nhạc Thanh Dao nói với họ, "Tôi qua đó."
"Đi đi."
Nhạc Thanh Dao đi qua, Tiêu Chính Vũ nhìn thấy cô thì dừng lại, Nhạc Thanh Dao đang mặc quần áo nam, để tóc một nửa, lại thêm động tác vô tư, quả thực có chút giống một người đàn ông.
Nhạc Thanh Dao hỏi: "Tại sao anh lại ở đây?"
Tiêu Chính Vũ nhẹ giọng nói: "Đón em."
"Em có thể trở về thành phố bằng xe của đoàn.
Anh đến thành phố đón còn tiện hơn nhiều so với ở đây."
Tiêu Chính Vũ không để ý đến lời nói của cô, "Đi thay quần áo."
Nhạc Thanh Dao ồ một tiếng, trước tiên đi đến xe trang điểm để thay quần áo.
Truyện được đăng duy nhất tại wattpad Shining_Time 95.
Một chiếc Buick đậu trên bãi cỏ bên ngoài phim trường do Tiêu Chính Vũ lái.
Sau khi rời phim trường và đến bãi đậu xe tạm thời, Nhạc Thanh Dao nhìn xung quanh, chắc chắn rằng không có ai gần đó, cô đột nhiên lao vào vòng tay Tiêu Chính Vũ, dùng hai tay ôm lấy cổ anh.
Động tác quá đột ngột, Tiêu Chính Vũ sửng sốt trong giây lát, cười nhạt, ôm lấy cô bằng cánh tay của mình.
Nhạc Thanh Dao nép vào trong vòng tay anh, cảm nhận được hơi ấm đã lâu bị thiếu vắng, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, ngẩng đầu lên, "Anh đã mang theo khăn quàng cổ và áo len chưa?"
"Mang rồi."
Nhạc Thanh Dao cười, "Đêm nay cùng nhau mặc."
"Được rồi."
Tiêu Chính Vũ buông cô ra, mở cửa ghế phụ, "Lên xe trước."
Nhạc Thanh Dao ngồi vào, thắt dây an toàn, nhìn Tiêu Chính Vũ vừa mới lên xe, "Anh lấy xe ở đâu?"
"Thuê ở sân bay." Tiêu Chính Vũ đưa cho Nhạc Thanh Dao chiếc túi bên cạnh cần số, Nhạc Thanh Dao nhìn chiếc túi, "Gì vậy?"
"Tự mình xem đi."
Nhạc Thanh Dao nhận lấy, mở ra đặt trên đùi mình, chiếc hộp màu đen bên trong chứa đầy sushi, bao gồm cá hồi, sò Bắc Cực, lươn và cua.
Nhạc Thanh Dao đang đói.
Nhìn thấy những món sushi tinh xảo này, bụng cô kêu gào.
Cô dùng tay xoắn một miếng sushi rồi đưa vào miệng.
Mấy tháng rồi cô không ăn món sushi này, nước mắt cũng trào ra.
"Anh Tiêu, anh thật tuyệt.
Nếu tương lai anh muốn đá em, em cũng không chịu buông."
Tiêu Chính Vũ nhìn cô, khóe môi cong lên ý cười.
Lái xe đến Nam Ninh, vào khách sạn và thay quần áo, áo len đen trắng, Nhạc Thanh Dao kết hợp với một chiếc khăn màu đỏ tía, Tiêu Chính Vũ kết hợp với một chiếc khăn màu xanh đậm.
Nhạc Thanh Dao nhìn hai người trong gương mặc quần áo đôi, nói với Tiêu Chính Vũ bên cạnh: "Thật đáng yêu."
"Em đang nói về chính mình?"
"Anh cũng dễ thương."
Tiêu tổng bày tỏ đây là lần đầu tiên có người nói anh ấy dễ thương.
10 giờ bắt đầu đi đến quảng trường gần đó để đếm ngược.
Nhiệt độ hôm nay là 16 độ C, trời không có gió và có sao.
Quảng trường đông đúc người qua lại, ánh đèn neon của những tòa nhà gần đó chiếu sáng xung quanh như thể ban ngày.
Nhạc Thanh Dao dẫn Tiêu Chính Vũ đi qua đám đông.
Khi đến một nơi sôi động như vậy, Nhạc Thanh Dao giống như một con ngựa hoang chạy khỏi dây cương, rất có sức lực.
Trong mười giây cuối cùng của thời gian đếm ngược, Nhạc Thanh Dao đã đi theo đám đông và hét lên con số đếm ngược: "10...!9...!8...!3...!2...!1 Happy New Year!"
Tiếp theo là một loạt pháo hoa liên tục, pháo hoa đầy màu sắc bay lên trời, nổ tung ngay lập tức, muôn vàn bông hoa rực rỡ nở rộ.
Tiếng bùm bùm bùm và tiếng hò reo ở quảng trường đã tăng thêm nhiều niềm vui cho năm mới.
Nhạc Thanh Dao ngẩng đầu nhìn pháo hoa, hét lên bầu trời: "Xin chào 2016!"
Còn Tiêu Chính Vũ bên cạnh cô lại ở trạng thái hoàn toàn trái ngược với cô, vẻ mặt của anh rất bình tĩnh, không phù hợp với bầu không khí sôi động náo nhiệt xung quanh cô.
Sau khi Nhạc Thanh Dao hét xong, giữa