Lúc này Gin cùng Ruri đã đi được 10 dặm đường tính từ ngọn núi.Ruri hưng phấn kêu lên: “Ngay phía trước thôi”Gin vội vàng bịt miệng nàng lại, làm thủ thế im lặng, nhìn vào thẳng vào mắt của nàng như là đang muốn nói.Ngươi là muốn gọi quỷ tới sao? Kêu cái gì kêu?Hắn hiện tại đang cố hết sức dùng khí tức bản thân để che đậy mùi “đồ ăn” trên người của nàng, để tránh có quỷ tới tìm phiền phức.Vậy mà hàng này lại la to như vậy!Gin: “Ngươi la to như vậy là muốn chào hàng với quỷ sao?”Ruri nghiêng nghiêng đầu hỏi: “Chào hàng là gì? Ngươi mới vừa học chữ đây, làm sao nói được mấy từ mà cả ta cũng không hiểu?”Hắn yên lặng nhổ nước bọt một cái, nam quỷ không chấp nữ nhân.Lặng yên đi theo sự chỉ dẫn của nàng.Đột nhiên.Ngửi ngửi, ngửi ngửi…Hắn ngửi thấy một mùi hương làm hắn chán ghét.Gin dừng bước, nhìn về phía trước hỏi: “Đây là mùi gì?”Ruri quay lại nhìn hắn hỏi: “Mùi?”Nói xong nàng cũng ngửi ngửi mùi hương trong không khí.Ruri: “Oa, đây là hoa tử đằng á.”Gin: “Ui ui, ngươi không có nói với ta, làng của ngươi có hoa tử đằng a?”Ruri kinh ngạc hỏi: “Ta không nói sao?”Gin tức giận nói: “Ngươi không có nói a! Bây giờ làm sao ta đi vào?”Ruri a một tiếng: “Ta quên mất.”Gin nhìn thấy nàng hỏi một đằng trả lời một nẻo thì trán nổi gân xanh nói: “Vậy ngươi tự đi vào đi, hiện tại có hoa tử đằng ngươi đã an toàn, ta liền không theo ngươi.”Nói xong hắn liền quay người bước chân rời đi.“Ngươi không muốn gặp cha ta sao?”Gin: “Không muốn!”Ruri: “Ngươi không muốn học kiếm thuật sao?”Nghe vậy hắn cũng là dừng bước.
Đúng vậy, hắn đưa Ruri trở về cũng là vì muốn học kiếm thuật, còn về phần vì sao Ruri biết được.Mấy ngày qua cứ mỗi ngày nhìn hắn tập vung đao là hiểu, nàng còn nhiều lần dùng những kiến thức học lỏm từ cha nàng, chỉ dẫn hắn vài chỗ sai nữa đâu.Ruri vẫn tiếp tục nói: “Cha ta từng rất nổi danh!”Thấy hắn còn do dự Ruri cũng hiểu hắn lo lắng chuyện gì.Ruri: “Nhà ta nằm ở phía sau ngôi làng, ta có thể dập tắt hương hoa tử đằng, nhưng với điều kiện là ngươi muốn bảo vệ chúng ta.”Mặc dù hắn là quỷ, nhưng mấy ngày qua nàng đã quan sát hắn rất nhiều lần, nhìn thấy cách hắn dễ dàng ức chế ăn thịt người.
Nàng cũng lựa chọn tin tưởng hắn.Với lại hiện tại nhà nàng đã không còn tiền, lượng hoa tự đằng còn dự trữ trong nửa tháng có lẽ cũng sắp hết.
Và cha nàng hiện tại đã rất yếu, thêm chuyện Kiba đã chết, một mình nàng lấy thân nữ nhi muốn kiếm tiền cũng không dễ, nhất là ở ngôi làng nằm giữa núi rừng này.Bây giờ nàng cảm thấy mình chỉ có thể tin tưởng hắn, đây cũng một trận đánh cược một lần duy nhất, mà tiền cược chính là mạng sống của nàng thậm chí là mạng của cha nàng.Nếu là người ngoài nhìn vào sẽ không hiểu tư tưởng của nàng là gì, mà lại dám tin tưởng một con quỷ như vậy?Nhưng mà điều này ngay cả nàng cũng không phát hiện ra, thường thức của nàng về quỷ dường như bị bẻ cong một dạng không giống những người bình thường khác.Gin nghi ngờ hỏi: “Ngươi tin tưởng ta? Ta là một con quỷ a?”Ruri cười như chuông bạc đáp: “Ngươi là cái giả quỷ á”Gin như không nhìn thấy nụ cười đó, trong lòng hắn tự hỏi, nếu đổi lại là hắn thì hắn có tin tưởng một con quỷ sẽ không ăn thịt người không?Câu trả lời tất nhiên là không!Chính bản thân hắn cũng không dám chắc hắn sẽ luôn có thể ức chế được cơn khát máu của mình, thế nhưng là cô nàng này làm sao lại tin tưởng hắn a.Điều này Gin hắn nghĩ mãi cũng không rõ.Lúc này Ruri đã quay lưng về phía hắn, chọn một phương hướng khác tiến đến.“Đi thôi Gin, chúng ta mau chóng bọc qua ngôi làng.”Gin nghe vậy mặc dù hơi do dự nhưng cũng chậm chạp bước theo rồi từ từ chạy tới gần nàng.— QUẢNG CÁO —Gin: “Đi chậm thôi, không được cách ta quá xa.”Ruri bổng dưng quay đầu hỏi: “Này này, Gin lần trước ngươi nói ngươi là bị biến thành quỷ, là thật sao?”Hắn gật gật đầu.“Như vậy, có thể nói đó là ai sao?”Gin lắc lắc đầu: “Không được!”Trong đầu hắn hiển hiện lên đôi song đồng đỏ như máu hiển hiện trong bóng đêm, lúc trước hắn còn là người bình thường nên không cảm giác được Muzan khủng bố, hiện tại chỉ là nghĩ tới cũng đã khiến cho tim hắn một trận đập nhanh.Gin hiện tại còn không biết, việc hắn cảm thấy Muzan khủng bố cũng không phải là bị dính nguyền rủa, mà là đến từ bậc cao sinh mệnh áp chế.Thấy hắn kiên quyết phản đối, nàng cũng không hỏi gì thêm.Sau đó nàng lập tức nói sang chuyện khác: “Nhà ta có một hầm rượu, tới lúc trời sáng ngươi có thể vào ở trong đó.”Đột nhiên Gin ‘A’ một tiếng.Hắn vỗ vỗ đầu nói: “Ta quên mang theo thức ăn.
Chờ một lát khi đến nhà ngươi, ta ra ngoài săn một chút.”Nàng gât gật đầu.Ngôi làng này cũng không lớn, nên hai người chỉ đi một lát liền đến được mục đích.Đằng trước xuất hiện một căn tiểu viện mang phong cách Nhật Bản cổ.Nhìn xa xa có thể dễ dàng thấy được tiểu viện có ba gian nhà.Cái to nhất kia có lẽ là võ đường, nơi để luyện tập kiếm đạo.Hai gian còn lại có lẽ là nơi để ở và nhà bếp.Nhìn thấy căn tiểu viện phía trước Gin nói:“Ngươi vào trước, ta đi bắt dã thú, khoan hãy dập tắt hoa tử đằng.”Nói xong liền quay người lại.Ruri nhìn lấy bóng lưng của hắn biến mất vào màn đêm, hét lên: “Ngươi nhất định phải quay lại! Ta sẽ chờ ngươi quay lại!”Hắn xuyên qua màn đêm, tuỳ tiện chọn một phương hướng chạy đi.Hắn bây giờ đang do dự, thời gian của thế giới này hắn đã biết được, hắn có thể trốn trong núi để luyện tập mạnh lên, hắn không muốn tiếp xúc với con người quá nhiều, vì hắn sợ.Hắn sợ sẽ có ngày hắn bị mất kiểm soát.Dù hiện tại đã là quỷ, hắn vẫn không muốn chính mình sẽ biến thành một cái triệt đầu triệt đuôi quái vật.Nhưng mà…Hắn lại cảm giác được Muzan còn sẽ đến tìm hắn, hắn không biết là bao lâu có thể là ngay lúc này hay 1 năm sau hoặc là mấy chục năm hàng trăm năm nữa, hắn không biết.Thế nhưng Muzan nhất định sẽ tìm đến, hắn nhất định sẽ đến.Cho nên nếu Gin trốn trong núi đóng cửa làm xe, thì sức mạnh của hắn tăng lên rất chậm chạp, lỡ khi Muzan đến tìm hắn thì lúc đó hắn đến sức chạy trốn cũng không có aHắn hiện tại rất phiền não, cho nên hắn quyết định sẽ phát tiết lên những dã thú này.Xoẹt!Hắn vừa dùng thanh tiểu đao cắt đầu một con hươu.Gin hiện tại đang rất bực tức, hắn muốn nhân cơ hội này xả hết những phiền não trong người.Một đường giết chóc tới, đến khi tỉnh lại hắn đã ở 20 dặm khoảng cách từ nhà Ruri.Hắn đứng tại chỗ thở hỗn hển.Đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn về bên phải.“Đi ra đi.
Ta biết ngươi đang ở đó!”Đằng sau một cái cây to, một tiếng cười trầm thấp truyền đến.“Khà khà, ngươi là tên nào? Nơi đây là địa bàn của ta!”Một con quỷ từ sau đại thụ đi ra.Hắn có đôi mắt màu đỏ, không có con ngươi, hàm răng của hắn có hình răn cưa.
Hình dáng như là nhân loại cao 2m, bắp tay to như cột điện.
Hắn có làn da màu tím đậm, đầu tóc hắntung bay như có sinh mệnh.Gin: “Đây là địa bàn của người? Là người nào quy định?”Gin chỉ nói nửa câu đầu thì đột nhiên xông tới đấm vào mặt hắn rồi mới thốt ra câu sau.Con quỷ hiện tại cũng là một mặt mộng bức, con hàng này một mặt chính kinh thế mà ra tay bỉ ổi như vậy.— QUẢNG CÁO —Gin hắn muốn gây sự.Đúng vậy, hắn là muốn gây sự, nhưng hắn cũng không có ngu mà phải đấu công bằng.Nhìn sơ qua hình thể con quỷ này thì cũng biết hắn thuộc