Rẹt…rẹt…
Âm thanh rút đao nhè nhẹ vang lên trong căn phòng.
“Hou~ các ngươi có vẻ đang bị khiêu khích đâu, Gyuutarou!”
Douma vẻ mặt rất háo hức chống cằm nhìn thân ảnh cầm đao đang đi tới, hắn dùng ngữ khí rất vui vẻ đối với Gyuutarou cùng Daki nói.
“Hyo hyo, cũng đã lâu rồi ta chưa từng thấy trận chiến tranh đoạt cái ghế của Thượng Huyền đâu.”
“Ca ca, hắn đang khiêu khích chúng ta a.”
Daki ngồi trên vai của Gyuutarou một tay vỗ vỗ lấy đầu của hắn, một tay chỉ vào Kaigaku nói, tựa như là đang mách lẻo một dạng.
“Biết, biết, ta không có mù.”
Gyuutarou lúc này cũng đứng lên, hai tay chẳng biết lúc nào đã cầm lấy hai chiếc lưỡi liềm bằng thịt, bước chân cũng hướng về phía Kaigaku đi tới, cái đầu méo xệch qua một bên nhàn nhạt nói: “Một kẻ vẫn chưa thể hoàn toàn kiểm soát Huyết Quỷ Thuật mà lại ngang nhiên khiêu chiến chúng ta, ngươi vênh váo thật đấy.”
“Hắc hắc…không thử thì làm sao mà biết được? Biết đâu các ngươi là đồ vô dụng thì sao?”
Kaigaku cười lạnh nói, trên thân đao của hắn bắt đầu có từng tia sét màu đen vờn quanh tạo ra những âm thanh ‘tí tách’ liên tục.
“Hee-heee, thật là ngông cuồng đâu!!”
Đối với thái độ vênh váo của Kaigaku, Gyuutarou chẳng những không giận dữ mà trái lại còn cười một tiếng, nhưng nụ cười này lại mang theo vẻ trào phúng đến cùng cực.
Sưu!
Bổng nhiên…thân ảnh của hắn cùng Daki hoa một cái liền biến mất tại vị trí cũ.
Lần nữa xuất hiện đã là ở trước mặt Kaigaku.
Một thanh lưỡi liềm nhanh như chớp nhắm về phía cổ họng Kaigaku đâm tới.
“Hắc, ngươi là đang coi thường ta sao? Đừng có sử dụng những đòn tấn công đơn giản như vậy a, đồ xấu xí!”
Nhìn khuôn mặt mắt cá chết ở cận kề trước mặt, Kaigaku cũng không sợ hãi, trái lại đối với Gyuutarou nở một nụ cười chế nhạo nói.
Chỉ là chế nhạo thuộc về chế nhạo, hắn cũng sẽ không đứng yên chịu đựng đòn tấn công đó.
Cổ tay của hắn xoay chuyển, hắc lôi vờn quanh, trong nháy mắt chém ra năm đạo trảm kích.
Hơi Thở Của Sấm Thức Thứ Hai – Đạo Hồn!!
Ầm…ầm…
Âm thanh sấm chớp rền vang.
Thế nhưng đối với lôi đình một kích như vậy, Gyuutarou cũng chỉ nhàn nhạt mở miệng nói: “Ngươi…chỉ có nhiêu đó thôi sao? Như vậy không khỏi quá yếu a.”
Ở bên ngoài những con quỷ Hạ Huyền khác chỉ kịp thấy hắc lôi vừa loé lên một khắc kia, thì thân ảnh của Gyuutarou cùng Daki đa đột ngột xuất hiện ở đằng sau Kaigaku, quay lưng về phía hắn.
Phốc xuy!
Trước ngực và cổ họng của Kaigaku bổng nhiên phún ra một vệt máu, sau đó máu tươi càng chảy càng nhiều, ướt đẫm cả sàn nhà.
“Khặc…”
Kaigaku cảm thấy cổ họng mình bị cắt mở, máu tươi đột ngột trào ra khiến hắn không kiềm chế được mà ho một cái.
“Ta thấy ngươi khi còn là con người vẫn chưa lên nổi chức trụ cột đi, mà ta đã nhai đầu 15 tên trụ cột rồi đâu, còn em gái của ta cũng đã ăn được 7 tên.
Chỉ dựa vào một chút hơi thở được gia cường bởi Huyết Quỷ Thuật đó mà đòi thắng được bọn ta thì quả thật có chút ngáo a.”
Gyuutarou nhìn Kaigaku rồi dùng một ngón tay chỉ chỉ vào đầu của mình, không một chút thương tiếc mà chế giễu hắn.
“Khốn kiếp!!”
Sau khi phục hồi hoàn tất, Kaigaku nhìn về phía hai anh em Gyuutarou gầm lên một tiếng, hai tay nổi lên gân xanh cầm chặt chuôi đao hướng về bọn hắn vung lên.
Hơi Thở Của Sấm Thức Thứ Năm – Nhiệt Giới Lôi!!
Tích…tích…tách…
“Còn chưa nhận ra được hiện thực sao?”
Daki ngồi ở trên vai Gyuutarou cười khinh bỉ một tiếng, mà ở phía dưới Gyuutarou cũng bắt đầu động.
Tăng~
Chỉ là trước khi chiêu thức của bọn hắn được đánh ra ngoài thì một tiếng đang tỳ bà vang lên.
Chớp nhoáng một cái, ba người liền bị Nakime dịch chuyện đến hai căn phòng đối diện cách xa nhau.
“Chủ nhân đã tới…”
Giọng nói âm u của nàng theo đó vang lên, khiến cho vốn còn xuẩn xuẩn dục động Daki cùng Gyuutarou ngay lập tức an tĩnh lại.
Ngay cả Kaigaku ở bên kia cũng thế, hắn đôi lúc tuy ngạo mạn nhưng không phải người ngu, trái lại hắn đối với cường giả rất là kính sợ, nhất là những kẻ dễ dàng áp đảo hắn.
Còn về Thượng Huyền Lục thì hắn cảm giác sẽ có một ngày chính mình có thể đánh bại bọn hắn, cho nên cũng không có cái gọi là tâm kính sợ như đối với Thượng Nhất.
“Các ngươi có vẻ vừa có một trận tranh chấp nhỏ nhỉ?”
Lúc này đột nhiên ở tầng cao nhất trên kia vang vọng xuống một giọng nói tràn ngập từ tính, mà khi những con quỷ bên dưới nghe thấy liền cảm nhận được một sự áp chế vô hình.
Kibutsuji Muzan thân mặc một bộ đồ tây, trên vai khoác lấy một cái áo khoác màu đen chậm rãi đi ra nhìn xuống chúng quỷ.
Hắn vừa xuất hiện, thì ở bên dưới…
Đông…đông…
Bất kể là Hạ Huyền hay Thượng Huyền đều hướng về phía hắn quỳ xuống cúi đầu.
“Chỉ là một chút xô xát nhỏ giữa người mới và người cũ, mong ngài đừng để ý.”
Kokushibou với trách nhiệm là người cao nhất ở đây ngoài Muzan liền mở miệng đáp.
“Hou~ là giữa Gyuutarou và hắn sao?”
Muzan liếc mắt nhìn qua Kaigaku một cái, khiến cho người sau một trận đổ mồ hôi hột, cúi đầu không dám nói gì.
“Được thôi, nếu các ngươi muốn tranh nhau như vậy, ta sắp tới sẽ ra cho các ngươi một luật chơi.”
Thế nhưng cũng không đợi có người đáp lại, hắn liền quét mắt nhìn qua chúng quỷ một lần rồi nở một nụ cười nói, sau đó hắn lại lần nữa nhìn lấy Kaigaku hỏi: “Ngươi tên là gì?”
“Thuộc hạ tên là Kaigaku, thưa chủ nhân.”
Nhìn lấy dáng dấp lo sợ của hắn, Muzan liền nhẹ nhàng nói: “Đừng sợ, Kaigaku! Ngươi hãy nói cho ta biết hệ thống phân chia cấp bậc cùng cách thức thăng cấp của Quân Đoàn Diệt Quỷ ra cho tất cả những đồng loại của ngươi ở đây biết nào.
Bọn hắn hiện tại còn chưa tiếp xúc đến các kiếm sĩ diệt quỷ đâu.”
“Vâng, thuộc hạ rất sẵn lòng! Trong Quân Đoàn Diệt Quỷ trừ cấp bậc Trụ ra thì có tất cả 10 cấp, lần lượt từ thấp đến cao là Quý, Nhâm, Tân, Canh, Kỳ, Mậu, Đinh, Bính, Ất, Giáp.
Một người khi vừa trở thành kiếm sĩ diệt quỷ sẽ ở cấp thấp nhất là Quý, sau đó chỉ cầm tiêu diệt mỗi 5 con quỷ sẽ được thăng lên một cấp, cho đến khi tiêu diệt vượt qua mốc 50 con quỷ thì có thể được xem xét thăng cấp lên cấp Trụ nếu trong chín cái ghế Trụ Cột có ghế trống.”
Kaigaku trầm giọng nói, hắn vốn chính là cấp Giáp và sắp đủ chỉ tiêu trở thành một Trụ Cột đâu, mà có lẽ dù hắn đủ chỉ tiêu đi