Trong nhà bếp.Ruri đang ngồi trầm ngâm trước bếp lửa.Ánh mắt dường như không có thần thái nhìn lấy ánh lửa bập bùng, tay nàng liên tục châm củi vào dù cho lửa hiện tại đang rất lớn, hành động vô nghĩa như thế cũng đã cho thấy nội tâm của nàng hiện tại rất rối loạn.Cha nói người và quỷ là khác nhau, câu nói như một lời cảnh tỉnh dành cho nàng, nhắc nhở nàng hiện tại, nàng đang phạm phải điều cấm kỵ.Cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, nàng đã không còn xem Gin là quỷ, mà xem hắn như một người bình thường, một người bạn và thậm chí còn tiến xa hơn như vậy.Nàng nên làm thế nào?Câu hỏi này liên tục xuất hiện trong đầu.Nàng cứ ngồi đó, thẫn thờ nhìn ngọn lửa.1 phút…5 phút…10 phút…30 phút…Cho đến khi tiếng nước sôi ùng ục vang lên liên hồi đánh thức nàng.Nàng tỉnh táo lại, con ngươi xuất hiện thần thái như trước.Ruri vội nhấc lên nồi nước thuốc mang nó ra khỏi bếp lửa.Nàng chuẩn bị chén thuốc mang đến phòng cho cha.Đứng trước cửa phòng, Ruri lên tiếng gọi:“Cha, ta mang thuốc đến.”Bên trong truyền ra tiếng ho khan dày đặc.Nàng cũng không chờ đợi mà đẩy cửa đi vào.“Cha, ngài mau uống thuốc, ngài y sư nói thuốc này cần uống mỗi sáng sớm.”Hideyoshi đang nằm trên một chiếc đệm futon màu trắng, nghe thấy tiếng con gái ở bên cạnh cũng chống tay ngồi dậy.“Ngài uống cẩn thận!”Hideyoshi nhìn lấy chén thuốc, rồi nhìn lên mặt con gái, hắn thấy được sự bối rối trong mắt nàng.
Hắn âm thầm thở dài, chung quy người quỷ là khác biệt, hắn là không ủng hộ ý nghĩ của Ruri.Hắn tay run run muốn cầm lên chén thuốc, nhưng Ruri nhanh tay hơn cầm lấy đưa lên miệng hắn.“Để ta giúp ngài.”Nhìn dáng vẻ Ruri, hiện tại nàng đâu còn như lúc ở cạnh Gin nữa, nàng bây giờ yên tĩnh như mặt hồ không gợn sóng.Nhưng chẳng biết tại sao khi Hideyoshi nhìn thấy Ruri có dáng vẻ như thế, trong đầu hắn lại hiện lên hình bóng của một người phụ nữ.Hideyoshi thì thầm: “Akiko.”Ruri nghe vậy hai tay cầm chén thuốc đưa tới cũng dừng lại.“Ngài lại nhớ đến mẹ sao?”Mẹ của Ruri, Hasegawa Akiko mất khi nàng tròn 5 tuổi.
Lúc đó cha của Ruri là Hideyosi đang ở thời kì hăng hái, hắn là võ sĩ thuộc gia tộc Fujiwara danh giá, được mệnh danh là thiên tài kiếm sĩ.
Hắn có một tương lai sáng lạn, rực rỡ hào quang.Và rồi…Trong một lần đi xa để chấp hành một hạng nhiệm vụ được giao.Vợ hắn Akiko và con gái hắn Ruri vừa tròn 5 tuổi đang đi dạo trên phố tại thành Heian tức Kyoto sau này, vô tình đụng phải một thiếu gia dòng chính nhà Fujiwara.
Hắn say mê sắc đẹp của nàng, muốn chiếm lấy nàng, thậm chí ngay cả khi mới 5 tuổi Ruri hắn cũng muốn bắt đi.— QUẢNG CÁO —Hắn phái người bắt lấy cả hai về nhà riêng của hắn ở vùng ngoại ô kinh đô.
Vì hắn biết người hắn bắt là vợ con của một vị võ sĩ dưới quyền của cha hắn, nên hắn cũng không muốn mang về gia tộc để gây chú ý.Nhưng là võ sĩ dưới quyền cha hắn thì như thế nào? Nhà Fujiwara đoạn quyền chấp chính tự lập Thiên Hoàng mấy chục năm nay, gia tộc của hắn không thiếu võ sĩ, hắn còn sợ cái gì.Trên áp giải hai người về dinh thự, không biết tin tức từ đâu truyền ra, đoàn người lại bị những chiến hữu của Hideyoshi chặn lại cướp người.
Tuy nhiên trong đoàn áp giải cũng có rất nhiều võ sĩ nên những người kia chỉ có thể cứu được Ruri.Sau khi bị bắt Akiko vì bảo vệ danh tiết bản thân, cũng vì bảo vệ danh dự của Hideyoshi mà lựa chọn tự sát.Đến khi về đến kinh đô Heian và biết được tin tức Hideyoshi lên cơn giận dữ báo cáo chủ công của hắn, mong muốn trừng phạt thủ phạm, nhưng hình phạt cũng chỉ là cấm túc 3 tháng.
Điều này cũng khiến cho Hideyoshi tinh thần hôi bại, nản lòng thoái chí.Hắn muốn trả thù cho Akiko, nhưng kẻ thù lai lịch quá lớn, mà hắn còn có con gái, hắn không thể bỏ lại Ruri một mình.Và thế là.Hideyoshi phản bội lại nhà Fujiwara mang theo Ruri trốn đến xa xôi vùng núi phía bắc định cư cho đến ngày nay.Quay trở lại gian phòng.Ruri nghe thấy cha gọi tên mẹ nàng, thì môi nàng cũng mím chặt lại, sự việc năm đó nàng vẫn nhớ rõ ràng.Nhưng kẻ thù gia thế quá lớn, võ sĩ như cha nàng thì có một bó lớn, như thế thì cha con nàng làm sao có thể báo thù.Ruri nói: “Cha, ngài hãy uống thuốc trước đi.”Nàng cầm chén thuốc đưa lên miệng Hideyoshi.“Ngài hãy nghỉ ngơi thật tốt!” – nói xong nàng cầm mâm đựng chén đi ra ngoài.Bước ra ngoài, nàng ngẩng đầu nhìn bầu trời một cái, rồi lẳng lặng trở lại nhà bếp.…Lúc này ở dưới tầng hầm.Căn hầm này xung quanh rất trống trãi, chỉ có những thông đạo nối liền với nhau như một cái tiểu mê cung.Mà những thông đạo này theo hắn đoán là có liên thông với hai gian nhà khác, Hideyoshi làm ra các thông đạo này là để phòng ngừa biến cố phát sinh.Gin lúc này cũng không luyện tập như mọi ngày.Hắn muốn thử nghiệm một vấn đề.Đó chính là ngủ.Kể từ lúc xuyên qua đến giờ hắn vẫn chưa từng ngủ, trong nguyên tác Nezuko có thể ngủ để hồi phục năng lượng, hắn cũng muốn thử nghiệm xem hắn có thể dùng cách ngủ để hồi phục năng lượng thay vì ăn không.Hắn cứ thế nằm thẳng ra đất nhắm mắt lại.…Lúc này Ruri đang nấu cơm ở nhà bếp.Trải qua một đoạn thời gian nấu ăn, tâm trạng của nàng cũng tốt hơn rất nhiều.Hiện tại nàng đang nghĩ, dáng vẻ của Gin lúc ăn luôn luôn nhăn nhó vì thịt thú quá khó ăn, nên nàng muốn thử tìm cách khác để làm dịu đi mùi vị khó nuốt khi Gin ăn chúng.
Nàng muốn thử dùng cách ướp gia vị lên thịt rồi cho Gin nếm thử.Thế là nàng bắt tay vào làm.Một lát sau, ở trên bàn đặt lấy một đĩa thịt hươu sống lát mỏng, được trang trí sắp xếp cẩn thận.Nhưng mà trước khi mang đi thì nàng cần mang cơm đến cho cha đã.— QUẢNG CÁO —…Sau khi mang cơm cho cha xong Ruri quay lại nhà bếp cầm lấy đĩa thịt, dùng thông đạo tại nhà bếp đi xuống tầng hầm.Xuyên qua từng con đường dưới đất nàng cuối cùng cũng thấy được Gin.Thấy hắn nằm trên đất ngủ, nàng lẳng lặng tiến lại gần, ngồi xuống, quan sát khuôn mặt của hắn.Nàng dù ở cùng hắn mấy ngày qua, nhưng lại không có cơ hội tại khoảng cách gần quan sát kỹ càng khuôn mặt hắn.Ruri nhìn chằm chằm vào mặt hắn, bản thân nàng cũng không biết khoảng cách giữa mặt nàng và hắn càng ngày càng gần.Đột nhiên.“Ngươi làm gì?”Một bàn tay đặt lên