“Gin, chúng ta đi nơi nào để tìm người của sát quỷ đội?” – Ruri nhìn ở một bên Gin, hỏi.Hắn trầm ngâm một lát rồi trả lời: “Hmm, chúng ta trước đi tìm kiếm những ngôi làng khác đi.”Ruri gật đầu, mặc dù không biết hắn tìm những ngôi làng khác làm gì, nhưng nàng cũng không cần nghĩ, cứ nghe hắn là được.Hai ngươi vừa đi đường vừa tán gẫuGin: “Ruri, kỹ thuật hơi thở ngươi có manh mối gì mới sao?”Ruri: “Theo như lời của ngươi, thì ta có chút manh mối về hơi thở của gió.
Đó là ta vận dụng vận năng lượng của hơi thở lan truyền ra không khí, cộng thêm khi động tác của ta càng nhanh thì xung quanh cũng sẽ tạo ra các luồng gió, khi đó năng lượng của ta trong không khí có thể khống chế chúng.
Nhưng đó cũng chỉ là suy đoán của ta mà thôi, ta đã luyện tập rất nhiều vẫn không cảm ứng được thuộc tính phong kia.”Gin nghe vậy cũng kinh ngạc: “Phong thuộc tính sao? Cũng là một thuộc tính mạnh a, chỉ cần có đầu mối liền tốt, từ từ rồi sẽ làm được.”Mà lúc này…Gin khẽ ngẩng đầu, nói với Ruri: “Ừm? Ở đâu ra một con tiểu quỷ!”Hắn nhớ được xung quanh vùng này hắn đã xử lý hết lũ quỷ lại không ngờ có một con bị xổng.Ruri nghe vậy cũng nhìn theo ánh mắt của hắn.“Khặc khặc…con người…cùng…ừm…đồng loại?”Đây là một con nhện có cái đầu người, nửa câu trước nó nói tràn đầy hưng phấn nhưng khi nhắc đến hai từ “đồng loại” thì lại lộ ra cảm giác khó hiểu.Lúc này Ruri cũng bước lên: “Để ta xử lý nó đi, Gin!”“Được rồi, ngươi cẩn thận một chút!”Nói xong hắn cũng sẵn sàng trận địa, nếu có tình huống bất ngờ xảy ra hắn có thể nhanh chóng chém giết con quỷ giải cứu nàng.“Một con người có thể đối phó được ta sao? Ngươi không biết được sự khủng bố của quỷ? Khặc khặc”Vẻ mặt hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Theo nhện quỷ cảm giác, nhân loại nữ nhân này chỉ là nô lệ cho tên tóc trắng kia để mua vui mà thôi.
Đây là muốn chơi đấu lôi đài với hắn sao?Ruri lập tức cắt ngang tiếng cười của hắn: “Bớt nói lại!”Nàng dùng kỹ thuật hơi thở lao về phía trước, với tốc độ cực nhanh.Thấy nàng lao tới, nhện quỷ liền phun ra một lưới tơ bao trùm nàng, cùng lúc đó nó cũng phun ra một ngụm kịch độc.Ruri thấy lưới nhện bay tới cầm lấy thái đao dễ dàng phá vỡ nó, nàng dùng kinh nghiệm đi săn cùng Gin nhanh nhẹn né tránh đòn tấn công của nó.Nhện quỷ thấy nàng nhẹ nhõm phá nát thế công của mình cũng là cả kinh.
Hắn không ngờ nhân loại này còn có lực lượng như vậy với cơ thể nhỏ bé đó cũng có thể cắt được tơ của hắn, tơ của hắn cũng không phải người bình thường có thể cắt được a.— QUẢNG CÁO —Thấy nàng sắp chém tới mình hắn liền nhả tơ nhảy lên bám vào một cái cây khác.
Cứ ngỡ đã thoát nhưng lại không ngờ nàng lại nhanh chóng chuyển hướng chém về phía hắn.Thân hình bị chém thành hai khúc, hắn giận dữ mắng: “Khốn kiếp nhân loại!”Liên hồi phun ra năm đạo nhện độc, chặn hết đường lui của Ruri.Gin một bên mắt thấy Ruri nhất định trúng chiêu, hai mắt hàn quang loé lên, thân hình biến mất, lần nữa xuất hiện là tại trước mặt Ruri, thay nàng chịu đựng kịch độc.Cánh tay hắn bị chậm rãi ăn mòn, bị hắn chém rớt xuống đất, sau đó lại cánh tay cũng nhanh chóng hồi phục lại.Âm thanh nhẹ nhàng vang lên: “Đã kết thúc, Ruri! Ngươi không cần đánh nữa!”Ruri thấy được Gin đỡ thay mình kịch độc, biết mình đã không thể đánh tiếp, nếu đòn đó trúng mình thì chỉ có con đường chết.
Cuối cùng vẫn là nàng không có kinh nghiệm chiến đấu với quỷ, lúc tấn công lại không chừa cho mình đường lui, mới bị nhện quỷ đánh một cái trở tay không kịp.Gin quay đầu nhìn về phía nhện quỷ, sắc mặt lạnh lùng.
Thân ảnh hắn lập tức biến mất, mặt đất dưới chân hắn xuất hiện một cái hố nhỏ.Chỉ trong nháy mắt hắn đã xuất hiện trước mặt của nhện quỷ làm ra tư thế rút đao.Một âm thanh có chút âm lãnh truyền vào tai nhện quỷ, làm có toàn thân lông nhện dựng đứng.“Hơi Thở Của Quỷ Quỷ Sát!”Màu đen quỷ khí bao trùm, một vết đánh chém màu đen cắt qua cổ hắn, không gì có thể cản.Xoẹt!Máu tươi phụt lên!Vẻ mặt con quỷ vẫn duy trì sự sợ hãi cho tới lúc tan biến, dường như còn không phát giác mình đã chết.Gin cũng không có quan tâm con quỷ, hắn bây giờ đang nhìn về thanh Nhật Luân Đao cảm giác cây đao này cũng không còn mấy lần sử dụng nữa.“Xem ra phải nhanh chóng tìm được những thợ săn quỷ kia!”Hắn quỷ đầu nhìn về phía Ruri, cười nói: “Chúng ta đi thôi, Ruri!”Ruri: “Ngươi vẫn mạnh như vậy đâu, Gin!”“A, sau này ngươi cũng có thể làm được!”…Đã ba ngày trôi qua, bọn hắn đã cách rất xa nơi ở của mình.— QUẢNG CÁO —Lúc này là buổi sáng, bọn hắn đang ngồi ở trong một cái hang động.Ruri đang ngồi trước đống lửa nướng đồ ăn cho mình, nói: “Theo như người trong làng nói, phía trước chính là vùng núi Fukushima.
Bọn họ cũng nói nơi đó rất đáng sợ, đã có rất nhiều người đi vào đó săn thú nhưng lại bị mất tích không dấu vết.”Gin ngồi ở một bên, đang ăn thức ăn của mình: “Ồ, nếu nơi đó nổi tiếng đáng sợ như vậy, chắc chắn sẽ có rất nhiều