Sau một vài giờ hết tốc lực di chuyển, bọn hắn cuối cùng cũng đến được ngọn núi nơi Hakumen sống.“Chúng ta lên núi đi!”Hakumen dẫn đầu chạy lên núi.Bởi vì đây là một ngọn núi nhỏ nên bọn hắn chỉ đi một lát liền tới được đỉnh.Trên đỉnh núi có một ngôi nhà gỗ khá cũ kĩ nằm trơ trọi ở giữa sân đất trống.
Chung quanh sân có rất nhiều loại cây ăn quả được trồng xung quanh.Gin cùng Ruri theo sau Hakumen tiến vào ngôi nhà.Mà theo Gin thấy thì cái này giống một ngôi đền hơn là một ngôi nhà, bởi vì kiểu dáng, kiến trúc rất giống đền miếu mà không phải nhà ở.Khi tiến vào bên trong thì bịn hắn thấy được có ba con cáo đang đứng chờ lấy.Đột nhiên bọn chúng cúi đầu xuống đồng thanh nói: “Mừng chủ nhân trở về!”“Các ngươi không cần phải làm vậy, chúng ta là cùng một tộc không cần đa lễ.”Hakumen nhìn bọn hắn liền nở nụ cười, nói.Trong đó một con cáo phát ra giọng nói như một lão phụ nhân, nói: “Ngài là chủ nhân của chúng ta, chúng ta cung kính với ngài là tất yếu.”“Được rồi! Tuỳ các ngươi vậy.”Thật ra đây đây cũng không phải lần đầu nàng nói như vậy.
Mà bọn hắn cũng không phải lần đầu trả lời như vậy, nên nàng cũng lười giải thích.“Shuten Douji đâu?”Sau đó nàng lại hỏi.Một con cáo khác bước ra nói: “Hắn đang chờ ngài ở dưới chân núi.”Đây chính là giọng nói đã truyền tin cho Hakumen.“Vậy sao? Vất vả ngươi Uko!”“Đó là bổn phận của ta, thưa chủ nhân.”Mặc dù Uko nói như vậy nhưng ánh mắt không che nổi sự vui sướng kia liền bán đứng nàng.“Các ngươi ở lại đây đi, chúng ta đi gặp hắn một chút.”Bỏ lại một câu nàng liền mang theo Gin cùng Ruri rời đi.Thấy ba người bọn hắn rời đi, con cái nhỏ nhất liền ở miệng nói:“Chủ nhân vậy mà mang theo hai con người về đây? Bọn hắn thật đáng tin sao, bà bà?”Con cáo già nhất nói: “Ngươi không nên chất vấn nàng, nàng làm như vậy hẳn là đã suy tính kĩ, chúng ta chỉ cần nghe theo nàng là được.”Tộc đàn của bọn hắn đã được Hakumen che chở từ rất lâu rồi, bọn hắn sùng bái nàng, tôn vinh nàng như một vị thần bảo hộ của cánh rừng.
Nên sẽ không ai dám chất vấn nàng điều gì.“Vâng! Ta biết sai, thưa bà bà!”…“Đây là Shuten Douji?”Sau khi xuống chân núi, nơi mà Shuten Douji chờ đợi, thì bọn hắn cúi cùng cũng gặp được đối phương.Chỉ là đối phương không giống như hình tượng mà Gin tưởng tượng ra a.Ruri cũng có chút kinh ngạc hình thân ảnh đã cực độ già nua nằm dưới đất, nàng cảm thấy sau một khắc xương cốt của hắn sẽ tan thành bụi giống như.“A…Ngươi cuối cùng cũng tới rồi! Mau cứu lấy ta, Hakumen! Sau này ta sẽ trả ơn cứu mạng cho ngươi.”Giọng nói yếu ớt của Shuten Douji vang lên.“Ta cứu không được ngươi! Ta cũng không muốn cứu!”Nhưng đáp lại câu khẩn cầu yếu ớt đó chỉ là lời nói lạnh nhạt của Hakumen.“K-không thể nào…Ngươi…rõ ràng…có thể trùng sinh sống lại mà?”— QUẢNG CÁO —Giọng của Shuten Douji có chút ảm đạm nói.“Kia là thiên phú độc nhất của ta, ngươi là không dùng được.”“Ha-ha, xem ra…ông trời muốn diệt ta a.
Như vậy, trước như là chết, ngươi có thể ôm ta một cái được không?”““Không được!””Đột nhiên hai giọng nói cắt ngang lấy hắn.Kia chính là Gin cùng Ruri.
Hai người bọn hắn cũng có chút kinh ngạc nhìn lấy nhau.Nhưng trong sự việc này bọn hắn cũng không nghi ngờ điều gì, bởi vì nếu đổi thành người khác thì cũng sẽ phản đối mà thôi.“Các ngươi là ai? Lại dám xen vào chuyện của ta?”Lúc này Shuten Douji mới chú ý tới hai người Gin cùng Ruri đứng đằng sau Hakumen.“A…lại có một mỹ nữ khác ở đây? Ngươi mau tới đây, tiến vào vòng tay của ta.”Rắc…rắc…Lúc này hai tay của hắn liền bị hai cái chân khác nhau đạp gãy.Hakumen nộ hoả xông lên, gằn từng chữ nói: “Nàng là gia đình của ta, ngươi cũng dám nhục mạ?”“Ngươi cũng dám nhục mạ nàng?”Ánh mắt Gin loé lên một tia lệ mang, sát khí lạnh như băng tuôn ra, hắn ghét nhất chính là có người nói xấu người thân của hắn.“Hả? Khí tức này? Là quỷ?”Sắc mặt hắn hiện lên vẻ kinh ngạc, sau đó lại dần dần cười to lên: “Ha-ha, Hakumen a Hakumen, ngươi vậy mà lại có giao du với quỷ, ta hiện tại có thể thấy được kết cục của ngươi a.
Ha ha ha.”Shuten Douji nằm trên đất với hai cánh tay gãy nát, lại đang há miệng cười như điên.“Ha ha—“Răng rắc!Bụp!Đầu của hắn như là quả dưa hấu bị Gin đạp bể, nhưng kì lạ là lại không có cảnh máu me như tưởng tượng.Bên trong óc của hắn, bộ não dường như đã bị khô héo, hắn đạp một cái chỉ nghe thấy tiếng như bẻ cành khô vậy rất giòn tan.
Không chỉ là bộ não của hắn, mà là toàn bộ cơ thể của hắn đều là như vậy.Gin quay người nhìn lấy Ruri như thể muốn nói.Ngươi ổn chứ!Nàng thấy được ánh mắt của hắn liền nhoẻn miệng cười: “Ta cũng không có yếu đuối như ngươi nghĩ a.”“Cám ơn ngươi, Gin.”Ruri bước tới, nhón lên chân hôn lên môi hắn một cái rồi nói.Mặc dù nàng không sợ hãi nhưng hành động của Gin làm nàng cảm nhận được sự quan tâm cùng ấm áp của hắn, dù cho có những lúc hắn như một khúc gỗ.Đang lúc hai người tình tứ lại không chú ý tới người đang bị cho ra rìa Hakumen đứng cắn lấy móng tay, ghen đến phát điên.“Khi nãy ta nên tiến đến đạp một cước a.”Chuyện này làm nàng hối hận không thôi.Thế là nàng không muốn lại nhìn bọn hắn, tiến đến nhặt lên hồ lô chứa rượu của Shuten Douji lật tới lật lui xem một hồi.“Ngươi đang làm gì vậy?”Lúc này Gin cùng Ruri bước tới hỏi.Hakumen nhìn lấy hắn liền cầm cái hồ lô ném qua, nói: “Hồ lô này rất đặc biệt, bên trong có khắc lấy kết giới tạo thành một không gian để chứa rượu.
Ngươi giữ lấy nó đi.”— QUẢNG CÁO —“Không gian? Có thể chứa những vật dụng khác sao?”Gin tiếp lấy hồ lô, hai mắt sáng lên hỏi.“Tất nhiên là không rồi!”Nhưng câu trả lời của Hakumen như một gáo nước lạnh hất vào mặt hắn.“Nó chỉ được mỗi cái không gian bên trong là khá lớn thôi, nhưng cái miệng thì quá nhỏ, ngoài chứa nước cùng rượu ra thì hoàn toàn không có tác dụng khác.”Gin nghe nàng nói như vậy cũng có chút thất vọng, nhưng thà có còn hơn không.
Sau này liền không cần ngày nào đều phải đi lấy nước từ con suối.“Ngươi không phải thất vọng, cái này đã có thể gọi là cực phẩm bảo bối rồi, muốn tạo ra một không gian lớn ở bên trong một đồ vật nhỏ cũng không dễ dàng.
Mà lại không cần linh lực để sử dụng thì chắc chỉ có mỗi cái hồ lô này mà thôi.
Trước đó ta còn chưa từng nghe thấy một vật nào khác có tác dụng như vậy, cũng không biết tên này làm sao có được.”Thấy vẻ mặt thất vọng của hắn, Hakumen cũng có chút an ủi.Đồ vật như thế này nàng đúng là lần đầu tiên thấy được, nhưng chỉ là đối với nàng có vẻ không có tác dụng gì, nên liền đưa nó cho Gin.“Được rồi, chút ta lên núi đi.”Hakumen lắc đầu nói.Lần này chuyện của Shuten Douji kết thúc nằm ngoài dự tính của nàng.
Nàng không ngờ tên kia lại chết theo kiểu như vậy, nếu Gin