Binh!Đầu nàng lập tức đập vào một thân cây cách đó không xa.
“Ách! N-ngươi vậy mà ném ta…!? Uy, đó là đao của ta a!”Mikasa khí không chỗ phát tiết vò vò đầu mấy cái rồi quay đầu nhìn người kia, chỉ là sau đó nàng thấy được thanh bảo đao của mình lại nằm trong tay hắn, lại còn bị bàn tay bẩn thỉu kia vuốt ve lưỡi đao nên liền quát to nói.
Đó là bảo vật gia truyền của nàng a, nàng không thể làm mất được.
Nàng tức tốc phi tới tấn công hắn, muốn giành lại thanh bảo đao.
Đột nhiên một ánh đao vắt ngang màn đêm chém về phía nàng, Mikasa lông tơ dựng đứng, theo bản năng mách bảo mà uống người theo một tư thế kì dị để né tránh.
“Cái quái gì thế này…?”Nàng một tay che lại máu chảy ra từ khuôn mặt, biểu hiện có chút khó tin nói.
Nhưng nàng cũng không lo lắng về vết thương, bởi vì thể chất của nàng có chút đặc biệt, nên chờ tới trời sáng liền sẽ tự động phục hồi mà thôi.
Cái nàng bận tâm chính là thân ảnh kia, một đao vừa rồi tốc độ đã không thua gì cha của nàng cùng Hayato gia gia đi.
Mà tựa hồ người này chỉ tiện tay quét ngang mà thôi.
Mikasa sắc mặt nặng nề, vừa bước ra đời liền gặp một kẻ mạnh như vậy khiến tâm tình nàng có chút trầm trọng.
Chỉ là lúc nàng tập trung vào đao trên tay hắn lại không chú ý tới lúc máu nàng vừa chảy ra thì thần sắc người kia liền có một chút thay đổi.
Hắn ‘nhìn’ chằm chằm vào vết thương trên mặt nàng, sau đó thân hình liền biến mất.
Lần nữa xuất hiện đã là ở trước mặt Mikasa và một ngón tay hướng về mặt nàng chỉ tới.
Mà Mikasa cũng sợ hết hồn, nàng cũng không dễ dàng bó tay chịu trói, lập tức tránh né cùng chống trả.
Chỉ là dù nàng có tránh né như thế nào thì cũng không thể nào hoàn toàn thoát khỏi hắn đeo bám.
Cuối cùng cả người nàng bị ép đè xuống đất, hai tay bị một bàn tay khoá chặt lại.
“Ngươi là Bạch Dạ Xoa?”Mikasa cuối cùng liền xuất ra những lời nói này.
Bởi vì trong truyền thuyết nói rằng Bạch Dạ Xoa như hồn ma một dạng, thân hình hắn thoát ẩn thoát hiện, bắt lấy các thiếu nữ cực kì gọn gàng hầu như không một ai có thể tránh thoát hắn.
Kết hợp những lời này cùng với mái tóc trắng của hắn, nàng liền cho ra kết luận.
Chỉ là lúc này đã quá muộn, Mikasa nhìn lấy một bàn tay không ngừng tiến sát về mặt mình, hai mắt liền nhắm lại liền muốn cắn lưỡi tự tử.
Nhưng sau một khắc nàng cảm nhận được một ngón tay đang chạm vào mặt nàng hay nói chính xác đó là chạm vào vết thương của nàng.
Nàng mở to mắt nhìn thấy kẻ trước mắt vậy mà bắt đầu liếm máu của mình với gương mặt rất là hưởng thụ tựa như là đang thưởng thức sơn hào hải vị một dạng, nhưng việc này cũng không khiến cho nàng mừng rỡ trái lại sắc mặt nàng càng trắng bệch.
“Xong, xong, hiện tại dù ta có tự tử đi nữa thì cũng hẳn là bị giày xéo thi thể cùng bị ăn không còn chút cặn a.
”Đang lúc nàng cho rằng mình sẽ bị ăn sạch thì một bàn tay dính đầy bùn đất nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc của nàng sau đó liền thả xuống bảo đao, đứng lên lùi lại xa xa.
Mikasa một mặt mộng bức nói: “Chuyện gì đang diễn ra thế này?”…— QUẢNG CÁO —Bây giờ là giữa đêm.
Mikasa liếc nhìn thân ảnh đi theo phía sau nàng một chút.
Nàng tiến thì hắn tiến, nàng lùi thì hắn lùi, thậm chí là sang trái sang phải thì hắn cũng đi theo nàng.
“Ta đây là bị Bạch Dạ Xoa để mắt tới sao?”Không phải là nàng không muốn chạy, mà là nàng chạy không thoát, thậm chí khi lấy lại bảo đao dùng tới kiếm thuật để chiến đấu thì nàng vẫn đánh không lại.
Da của tên này cứng như thép vậy, dù đao của nàng rất sắt bén chém đá như chém bùn thì cũng chỉ tạo ra một đường trầy xước trên da hắn mà thôi, sau đó rất nhanh liền lành lại.
Mặc dù bị theo sau, nhưng nàng lại cảm giác có vẻ như hắn không có ý định tấn công nàng, nên nàng cũng không lo lắng quá mức, chỉ hơi một chút đề phòng rồi ngồi đó chờ đến trời sáng liền rời đi.
Vì theo truyền thuyết thì Bạch Dạ Xoa dường như chỉ xuất hiện vào ban đêm a, nếu là ban ngày nàng rời đi thì chắc chắn sẽ thoát được.
Chỉ là…Ba ngày sau.
Mikasa ôm đầu ngồi dưới gốc cây: “Cái gì quỷ a…tại sao ta vẫn không ra được khu rừng này…”Bạch Dạ Xoa: “…”Nếu hắn hiện tại vẫn còn ý thức thì nhất định sẽ nói ‘Ngươi chính là toàn đi lòng vòng có được hay không?”Đáng tiếc hiện tại hắn chỉ còn lại những bản năng của cơ thể cùng một chút xíu trí tuệ mà thôi, cũng không có suy nghĩ gì phức tạp, thậm chí muốn chủ động nói chuyện cũng rất khó, trừ khi là điều đó nằm trong bản năng của hắn.
Ọt…ọt…ọt…“Lại đói rồi…ta thật không muốn ăn đồ ăn tự làm chút nào…”Mikasa ngửa mặt lên trời chán nản nói.
Sau đó nàng cảm nhận được có một ngón tay đâm đâm vào lưng.
Vừa quay đầu lại liền thấy một khuôn mặt bẩn thỉu kề sát bên nàng, hắn một tay cầm con thỏ giơ lên.
“Uy, đừng có không một tiếng động mà đến gần ta a.
”Mấy ngày nay nàng đối với tên này cũng có chút quen thuộc, dù sao ở trong rừng một mình rất là cô độc, có người để nàng trò chuyện cũng khiến tâm tình nàng hơi tốt lên một chút.
“Ngươi nói là muốn làm cho ta ăn?”Bạch Dạ Xoa gật gật đầu.
“Xì, tên ngốc nhà ngươi thật làm được sao? Để ta tự làm còn ngon hơn…”Mấy ngày này càng cũng thấy hắn không giống với một chút truyền thuyết miêu tả chút nào, ít nhất là hắn không đối với nàng làm những chuyện kia.
“Này…đừng có như thế xử lý, ít nhất cũng phải đi rửa tay một chút chứ?”Mikasa kéo hắn tới hồ nước, cúi người xuống diễn tả động tác rửa tay cho hắn, nhưng cuối cùng nàng vẫn là phải tự tay rửa giúp hắn, bởi vì nàng chợt nhớ tới tên này bị mù a.
Dù cho hắn có thể dùng tai để lắng nghe và di chuyển nhưng hẳn sẽ không thấy những động tác của nàng đi.
…— QUẢNG CÁO —“Ồ, cũng không tồi…bằng một nửa công lực của ta.
”Mikasa cầm lấy một cái đùi thỏ ăn liên tục.
Đến sau cùng, một mình nàng liền đã giải quyết cả hai con thỏ nướng.
“Thật là no…”Mikasa vỗ vỗ lấy cái bụng bằng phẳng của mình rất thoả mãn nói.
Do thể chất có chút đặc biệt nên nàng dù có ăn nhiêu cũng sẽ không béo lên được, cái này chính là điều mơ ước của biết bao cô gái a.
Nàng liếc mắt nhìn lấy đang đứng cách nàng mấy mét Bạch Dạ Xoa nói: “Người ngươi thật bẩn a, bao lâu rồi không tẩy rửa?”Mikasa đột nhiên ánh mắt chuyển động, cười xấu xa đi tới kéo lấy hắn đi về phía hồ nước, sau đó một cước liền đạp xuống.
“Hắc, cố gắng tắm rửa đi, để bản cô nương nhìn thấy diện mạo thật của ngươi a.
”Mikasa đứng khoanh tay trước ngực nhìn xuống phía dưới đang vùng vẫy trong nước Bạch Dạ Xoa nói.
…“Chậc, chậc…tướng mạo rất tuấn tú, không thua gì cha của ta mà…”Mikasa tặc lưỡi nhìn cả người ướt đẫm Bạch Dạ Xoa nói.
Dù cho không có tẩy rửa