“Đã Gin tiên sinh thật sự muốn hợp tác thì ta thông báo trước với ngài luôn.
Đó là chúng ta vẫn chưa có đầu mối về thứ thuốc đó, hiện tại tất cả đều chỉ là dựa trên lý thuyết mà thôi.
Nếu ngài vẫn còn muốn kiên trì hợp tác thì chúng ta có thể bàn bạc kỹ hơn.”
Ngồi trong phòng khách đối mặt với Gin, Tamayo vẫn là muốn xác nhận lại một lần nữa, nàng cũng không muốn chọc giận vị này.
Đừng nhìn hắn cười cười nói nói với mình mà nghĩ rằng hắn hiền lành, người này thế nhưng là rất mạnh a.
Từng có một khoảnh khắc nàng nhìn thấy được bóng dáng của hắn từ sâu trong tế bào của Muzan đó là khi hắn suýt nữa bị giết chết vào mấy trăm năm trước.
Lúc đó nàng cảm giác được từ sâu bên trong tế bào có một đôi mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào mình.
Ánh mắt như vậy là nàng từ trước nay vẫn chưa cảm nhận được, dù trên người Muzan hay người kiếm sĩ kia nàng cũng chưa từng thấy được một đôi mắt lạnh lùng khiến nàng toàn thân tê rần như vậy.
Mỗi lần nhớ lại nàng đều cảm thấy rùng mình.
“Ta đương nhiên biết các ngươi chưa chế tạo được thuốc đó rồi.
Nếu không thì Muzan làm sao sẽ đối với các ngươi nhắm một mắt mở một mắt chứ?”
Gin cười cười đáp.
Nói đùa, hắn thế nhưng là đại danh đỉnh đỉnh người xuyên việt đâu, dựa vào kịch bản chém gió một chút vẫn là được.
Mặc dù đang là cấp độ thấp nhất của người xuyên việt…
Còn về suy đoán Muzan thờ ơ với Tamayo thì hắn cảm thấy cũng là không sai.
Dù sao Muzan mục tiêu chủ yếu chính là tìm ra hoa bỉ ngạn xanh cùng tiêu diệt sát quỷ đội, nên đối với Tamayo hẳn là mang tâm thái ai gặp được thì bắt lại còn không thì cũng không có việc gì.
Có lẽ theo hắn nghĩ, một con quỷ không thuộc dạng chiến đấu sẽ đối với hắn không có uy hiếp gì đi.
Tamayo sau khi yên lặng một hồi cũng lên tiếng: “Đã như vậy thì chúng ta nói trọng tâm đi.
Mặc dù ta tin tưởng nhất định sẽ tìm ra được thứ thuốc biến quỷ thành người, thế nhưng cần bao lâu mới tìm ra được thì ta cũng không thể biết trước được.
Chúng ta hiện tại có quá ít tài liệu nghiên cứu, cùng không có đầu mối then chốt.
Nếu có thì tiến độ sẽ nhanh hơn rất nhiều.”
“Cái đó ta có thể giúp ngươi a.
Ngươi muốn đầu mối mấu chốt ta đã xác định được.
Còn về phần nguyên liệu…”
Móng tay Gin bắt đầu mọc nhọn ra, sau đó liền cào vào một cánh tay khác của mình rồi nói tiếp: “Trước hết máu của ta có lẽ sẽ giúp ích cho ngươi được một chút đi.”
Tamyo nhìn cánh tay đầy máu trước mặt liền nhẹ gật đầu sau đó lại lắc đầu nói: “Máu của ngài đúng là một tài liệu tốt nhưng vẫn còn chưa đủ, ta cần nghiên cứu càng nhiều máu của những con quỷ mang lượng máu lớn từ Muzan hơn nữa, mà cụ thể là những con quỷ thuộc tổ chức Thập Nhị Nguyệt Quỷ dưới quyền kiểm soát của hắn.
Chỉ là tất cả bọn chúng đều rất mạnh, nên việc lấy máu cũng không phải chuyện dễ dàng gì.”
“Chuyện thu thập máu của Thập Nhị Nguyệt Quỷ ta sẽ từ từ tìm cách, dù sao hành tung của bọn hắn rất bí ẩn, không dễ dàng gì tìm được, ít nhất là ở hiện tại là như vậy.”
Gin nói hiện tại không dễ tìm được Thập Nhi Nguyệt Quỷ cũng không sai, nhưng hai năm sau thì hắn không chắc, dù sao hai năm sau là thời gian nhân vật chính bước ra giang hồ nha.
Mà các nhân vật chính ngoài mang cheat cùng hack ra thì bọn hắn còn có một tác dụng khác, đó chính là nam châm hút Boss a, bọn hắn chỉ cần thở thôi thì Boss cũng tự động tìm đến cửa.
Lúc đó nếu chán nản với việc tìm kiếm quá thì có lẽ hắn sẽ phải theo đuôi Tanjirou để cướp Boss rồi.
“Cái kia…Gin tiên sinh.
Ngài nói đầu mối mấu chốt đã xác định được, vậy đó là cái gì?”
Tamayo không nhịn được mà hỏi một câu, nàng thật sự rất tò mò.
“Việc đó…ngươi tạm thời đừng quan tâm, khi nào tới thời điểm thích hợp ta sẽ nói với ngươi.”
Đối với chuyện này hắn cũng không biết giải thích ra sao, hiện tại thì hắn cũng không biết vị trí nhà của Tanjirou, chỉ biết đó là ở trên núi xung quanh có một thị trấn, lúc đó xung quanh đầy tuyết dường như là đang trong mùa đông một dạng.
Khi suy nghĩ đến đây thì hắn mới chợt nhận ra một điều, rồi quay sang đối với thiếu niên đang ngơ ngác ở bên cạnh hỏi một câu: “Mùa đông? Yushirou tiểu ca, hôm nay là tháng mấy rồi?” — QUẢNG CÁO —
“Yushiro? Gin tiên sinh đang hỏi ngươi đâu?”
Tamayo nhìn dáng vẻ hôi bại Yushiro gọi một tiếng, thấy hắn vẫn không trả lời nàng liền đành lắc lắc bả vai hắn gọi lại lần nữa: “Yushiro? Ngươi thẫn thờ cái gì?”
“A? Tamayo-sama có chuyện gì phân phó ta sao?”
Yushiro như tỉnh ngủ một dạng, giật mình ngẩng đầu nhìn nàng hỏi.
“Gin tiên sinh đang hỏi ngươi đâu.
Chúng ta để ngươi ở đây cùng nghe nhưng tại sao ngươi lại không tập trung như vậy?”
Tamayo vẻ mặt nghiêm khắc nói, nàng cảm thấy trước giờ có vẻ như nàng không nghiêm khác dạy dỗ hắn thì phải, cho nên hiện tại hắn mới như vậy.
Thấy vẻ mặt nghiêm khắc của nàng, Yushiro cũng giật mình, vội vàng đối với Gin nói: “Vâng! Xin lỗi Tamayo-sama.
Cái kia…Gin tiên sinh thứ lỗi, lúc nãy ta không tập trung nên không nghe ngài nói gì, ngài có thể lặp lại được không?”
Gin khoát khoát tay nói: “Cũng không phải chuyện gì quan trọng, ta muốn hỏi là hiện tại là tháng mấy mà thôi.”
“Hôm nay là ngày cuối cùng của tháng 11… À phải rồi, thời tiết đang chuyển lạnh, Tamayo-sama ngài phải mặc thật dày vào để tránh bị lạnh a.”
Khi trả lời Gin xong, Yushiro dường như nhớ ra thứ gì liền quay sang đối với Tamayo nói.
Mà nghe thấy vậy Gin liền dùng ánh mắt quái dị nhìn bọn hắn, theo hắn biết được thì hình như quỷ sẽ không bị lạnh a.
Cảm giác được ánh mắt của Gin, Tamayo liền mở miệng giải thích: “Đó là do cơ thể của ta đã trải qua cải tạo nên đã sinh ra một số tác dụng phụ, ngài không cần thấy lạ.
Còn về chuyện hợp tác thì ta thấy chúng ta hẳn là có thể.”
“Ồ ra là vậy…Đã mọi chuyện đã quyết định thì hợp tác vui vẻ a, Tamayo-chan.
Ta giúp ngươi thu thập tài liệu nghiên cứu, mà ngươi thì chỉ cần tập trung nghiên cứu là được.”
Gin nghe nói cơ thể nàng đã bị cải tạo qua thì cũng không có gì kinh ngạc cả nên chỉ gật đầu một cái, rồi sau đó liền nói sang chuyện hợp tác.
Chỉ là Yushiro khi nghe hắn xưng hô như vậy, thì lập tức xù lông, lớn tiếng nói: “Này! Sao ngươi lại dám gọi ngài ấy như vậy.”
“Ta nói Gin tiên sinh, dù cho chúng ta có hợp tác thì ngài cũng đừng gọi ta như vậy, gọi là Tamayo được rồi.”
Nàng thật sự không biết phải nói như thế nào, trước giờ vẫn chưa có ai gọi nàng như vậy đi, cho dù đó có là người chồng của nàng lúc trước đi chăng nữa thì cũng không có gọi nàng thân mật như vậy a.
“Ngươi nhỏ hơn ta nhiều như vậy, gọi như vậy thì có gì sai? Ở đây còn phòng trống nào để ta nghỉ ngơi không, Yushiro tiểu ca?”
Gin tuyệt nhiên sẽ không quan tâm những lời của Tamayo nói, hắn quay sang người đang trợn mắt trừng hắn hỏi.
Tamayo cũng không có cách, đành đối với Yushiro nói một câu: “Yushiro! Ngươi mang Gin tiên sinh lên căn phòng trống ở trên tầng 2 đi, chờ trời tối chúng ta lại tiễn ngài ấy đi.”
Gin: “Tiễn gì? Từ hôm nay ta sẽ ở đây cùng với các ngươi!”
Yushiro: “Cái gì?? Tuyệt đối không được, chỉ có ta mới được ở gần Tamayo-sama!”
Tamayo: “Gin tiên sinh thật có khiếu hài hước.”
Gin: “Không, ta nói là sự thật! Ta sẽ ở cùng các ngươi, để tiện nghiên cứu thuốc giải cùng bảo vệ ngươi.”
Yushiro: “Không!! Tuyệt đối không được! Ta phản đối!”
— QUẢNG CÁO