“Ngươi tìm ta làm gì? Sẽ không phải lại muốn tiền chứ?”
Dưới phòng thí nghiệm, Yushiro có chút đề phòng nhìn người đang đứng ở cửa, dò hỏi.
“Làm sao có thể? Ta đến đây là có chuyện muốn nhờ vả ngươi.”
Gin tiến lại gần cúi người khoác tay lên cổ hắn, vẻ mặt rất là vô tội nói.
“Ta không rảnh! Lấy cái tay ngươi ra!”
Yushiro dùng vẻ mặt chán ghét đẩy tay hắn ra, chỉ là hắn dùng sức như thế nào cũng đẩy không được, cuối cùng có chút bất lực bật sang dò hỏi: “Aizz…Tamayo-sama đang ở đâu rồi?”
“Nàng hẳn là vẫn còn ở trong phòng đi!”
Gin thuận miệng nói một câu.
Yushiro nghe vậy liền gật đầu không nói gì.
Nếu mà hắn biết được Tamayo không ở trong phòng của nàng mà lại ở trong phòng của Gin thì không biết sẽ làm ra phản ứng gì đến.
“Ngươi muốn ta giúp chuyện gì? Nói thẳng đi.”
“À…chuyện là ta có hấp thụ phân thân của một con quỷ, nhưng có vẻ như bản thể của hắn còn cảm nhận được phân thân ở bên này.
Nên ta muốn hỏi ngươi xem có cách nào ngăn chặn cảm ứng này hay không? Hoặc tạm thời ngăn cách cũng được.”
Gin lúc này cũng buông Yushiro ra, đi tới một cái ghế rồi ngồi xuống dò hỏi.
“Hmm, chuyện này cũng không khó, nhưng điều kiện là phải có tế bào của phân thân đó thì ta mới thực hiện được.”
Yushiro có chút đăm chiêu suy nghĩ, nhưng sau đó lại ngay lập tức gật đầu biểu thể có thể.
“Ồ, chỉ là tế bào sao? Như vậy thì không thành vấn đề.”
May mắn Gin vẫn chưa tiến hành phân giải Zou Hakuten, nên tế bào của hắn vẫn còn ở trong người của Gin.
Sau đó hai người bọn hắn liền bắt tay vào làm việc, tìm ra cách để ngăn chặn cảm ứng của Hantengu.
…
Lúc này trong phòng Gin.
Tamayo vẫn còn ngồi đọc sách.
Chỉ là nàng lúc này lại ngẩng đầu lên, nhìn lên giường của Gin.
Sau đó sắc mặt hơi ửng hồng một chút, ánh mắt cũng loé lên một tia xấu hổ cùng ngại ngùng.
Rồi sau đó…
Nàng đứng dậy mang theo quyển sách tiến lại gần giường của hắn rồi leo lên chui vào trong chăn.
“Mùi này quả nhiên không thể lẫn vào đâu được.
Thật là thu hút người khác.”
…
Tại dinh thự nhà Ubuyashiki.
“Trận chiến này các ngươi đã làm rất tốt! Đã cứu được rất nhiều người, cho nên không cần phải lo lắng về điều đó nữa.
Nếu không có các ngươi thì thiệt hại đã lớn hơn rất nhiều, sẽ không dừng lại ở con số 333 người như thế bây giờ.”
Ubuyashiki Kagaya mỉm cười đối với những người đang quỳ ở dưới sân nói.
Sáu thân ảnh phía dưới đều trầm mặc không nói gì, bọn hắn chỉ là yên lặng lắng nghe Oyakata nói chuyện.
“Về chuyện của vị kia, chúng ta sẽ còn có cơ hội cùng hắn trao đổi.
Dù sao chúng ta cũng có được mục tiêu chúng, nên xác suất hắn đồng ý hợp tác vẫn là rất cao.”
“Oyakata đại nhân! Chúng ta nhất thiết phải cùng một con quỷ hợp tác sao?”
Lúc này Phong Sẹo Sanemi lại đột nhiên mở miệng chất vấn.
“Thật ra chuyện hợp tác cùng hắn, đối với chúng ta chỉ có lợi chứ không có hại, ít nhất chúng ta không thể cùng hắn đối đầu được, một mình Kibutsuji Muzan cũng đã quá đủ với chúng ta rồi.
Mà lại nói…không chừng hắn có thể giúp các ngươi tiến thêm một bước nữa đâu.”
— QUẢNG CÁO —
Đối với chuyện người kia có thể giúp bọn hắn mạnh hơn thì đa phần những người ở đây đều là không tin tưởng lấy.
Dù sao có thể lên làm trụ cột cũng đều là thiên tài trong thiên tài.
Có thể nói bọn hắn đều là kỳ nhân dị sĩ của đất nước này tập hợp về đây để chống lại bọn quỷ.
“Được rồi, các ngươi trở về làm việc của mình đi.
Shinobu, giúp ta gửi lời hỏi thăm đến Kyoujurou.”
“Vâng, Oyakata đại nhân.”
Shinobu lập tức gật đầu bảo phải.
Nàng hiện tại chính là người trị liệu cho Rengoku Kyoujurou.
Lúc được đội hậu cần mang về thì hắn dường như đã bên bờ vực của cái chết, may mắn là còn có thể cứu kịp nếu không thì sát quỷ đội liền mất đi một trụ cột rồi.
Lại nói Tomioka Giyuu cũng bị thương không nhẹ.
Nghe nói bọn hắn đã chiến đấu với Thượng Huyền Tam và bị hắn đánh cho bầm dập.
Mặc dù không hiểu tại sao tới giây phút quyết định thì Thượng Tam lại quay người gấp rút rời đi, nếu hắn tiếp tục ở lại chiến đấu thêm một chút nữa thì kết quả sẽ không nhẹ nhàng như thế này.
Sau khi rời khỏi dinh thự, Shinobu thở nhẹ ra một hơi, sau đó liền đi trở lại Điệp Phủ.
“Tỷ tỷ, ngươi đang đi làm nhiệm vụ sao?”
Vừa đi tới cửa, nàng liền thấy được thân ảnh Kanae đi tới.
“Ồ, ngươi đã trở về a.
Ta cũng vừa mới hoàn thành nhiệm vụ đây.”
Kanae mỉm cười tiến lại xoa xoa đầu của Shinobu rồi nói: “Hai tháng không gặp, tỷ tỷ nhớ ngươi muốn chết, mau để tỷ tỷ ôm một cái a.”
“Buông ta ra, ta đã lớn rồi! Hiện tại ta là trụ cột, là cấp trên của ngươi đâu.”
Shinobu bị Kanae ôm vào lòng, cả khuôn mặt đều úp vào trong bộ ngực mềm mại của Kanae khiến nàng đỏ cả mặt, ngượng ngùng muốn đẩy ra.
“Ara ara, cấp trên thì thế nào? Chẳng phải vẫn là muội muội của ta sao? Đứng yên để ta ôm một chút nào.”
“Thôi đi, ngươi buông ta ra.”
Shinobu liên tục cựa quậy muốn tránh thoát vòng tay của tỷ tỷ mình, nàng mới không muốn bị người khác xem là kẻ yếu đuối, cả ngày ôm lấy tỷ tỷ đâu.
“Thật tốt quá, ngươi đã bình an trở về a Shinobu, thật sự là quá tốt.”
Đột nhiên đang lúc nàng cựa quậy muốn tránh thoát thì Kanae ở bên tai nàng thì thầm một câu.
Shinobu khi nghe thấy những lời này cũng dần dần trở nên yên tĩnh.
Nàng cảm nhận được tỷ tỷ của mình như đang thở phào nhẹ nhõm một dạng.
Hoá ra tỷ tỷ đã rất lo lắng cho nàng trong khoảng thời gian dài nàng ở bên ngoài.
Đến lúc này, nàng mới nghiêm túc cảm nhận được hơi ấm của tỷ tỷ mình.
Nàng cũng dang rộng vòng tay ôm lấy Kanae rồi nhẹ nhàng nói: “Ừm…ta đã trở về và cũng thật tốt khi nhìn thấy ngươi bình an a, tỷ tỷ.”
Một lúc lâu sau, Kanae mới buông ra nàng, bàn tay nhẹ nhàng xoa tóc nàng và mỉm cười nói: “Đi vào thôi, Kanao cùng Aoi cũng rất nhớ ngươi đó.”
Shinobu cũng mỉm cười gật đầu: “Ừm.”
Còn tỷ tỷ thật quá tốt.
Đây là câu nói trong nội tâm của nàng lúc này.
…
“Ngươi làm sao ngồi lên giường của ta rồi?”
Sau một hồi cùng Yushiro trao đổi, Gin liền trở về phòng mình dự định tập trung phân giải cùng ma diệt ý chí của Zou Hakuten.
Thế nhưng khi vừa mở cửa ra hắn liền thấy được Tamayo vậy mà ngồi trên giường của hắn đọc sách, mà đáng nói là nàng còn đắp cả chăn lên người nữa.
“Ban đầu chỉ là thử một chút, nhưng không ngờ ngồi trên này lại thoải mái như vậy nên ta liền ngồi ở đây luôn.
Ngươi sẽ không phiền chứ?”
— QUẢNG CÁO —
Tamayo vừa đọc sách vừa trả lời hắn.
“À…cũng không phiền, dù sao đây cũng là nhà của ngươi.”
Hắn cũng không để ý lắm, nàng là nữ nhân mà còn không thấy phiền thì hắn một đại nam nhân thì phiền cái gì.
“Ngươi tìm Yushiro có chuyện gì vậy?”
Tamayo để sách xuống, ngẩng đầu hỏi lấy hắn.
“Chuyện đó…ta chỉ là nhờ hắn tạo ra một kết giới bao bọc lại căn phòng của ta, để ngăn chặn cảm ứng của kẻ thù.”
Gin suy