Tư Nhuệ mệt mỏi với những trò đùa trẻ con của Lý Chấn Kiệt cô nhất quyết không ở cùng với anh.
" Tôi không muốn ở cùng anh."
Lý Chấn Kiệt quay lại nhìn Tư Nhuệ khó chịu nói.
" Em vừa nói gì?"
Tư Nhuệ giật lại vali của mình giận dỗi nói.
" Anh trêu đùa tôi khiến tôi trở thành một con ngốc, anh có cảm thấy mình quá đáng không."
Lý Chấn Kiệt chóng hai tay lên eo ngang ngược nói.
" Không muốn ở cùng đúng không?"
Tư Nhuệ kiên quyết giật lấy vali quay người lại định đi đến phòng đơn, nhưng chưa bước được nữa bước đã Lý Chấn Kiệt bế bổng lên.
" Anh làm gì vậy mau buông ra."
Lý Chấn Kiệt vác Tư Nhuệ trên vai của mình đưa cô đi vào phòng.
" Không lúc nào chịu nghe lời."
Tư Nhuệ bị ném xuống giường cô loạng choạng ngồi dậy trách móc Lý Chấn Kiệt.
" Anh bị điên rồi à lúc nào cũng bạo lực với tôi."
Lý Chấn Kiệt búng vào trán của Tư Nhuệ một cái để trừng phạt cô.
" Nếu chịu nghe lời thì tôi đâu có bạo lực với em."
Tư Nhuệ liếc nhìn Lý Chấn Kiệt, cô nằm xuống giường lấy chăn đắp lại nắm mắt ngủ, Lý Chấn Kiệt không ngờ cô lại đối xử lạnh nhạt với mình như thế, anh cũng trèo lên giường ôm chặt lấy Tư Nhuệ, cô khó chịu đẩy Lý Chấn Kiệt ra.
" Tránh ra."
Lý Chấn Kiệt giả vờ không nghe cô nói vẫn cố chấp ôm chặt lấy Tư Nhuệ.
cô bất lực thở dài vì mới đi một đoạn đường dài nên có phần hơi mệt mỏi hai người đã ngủ một giấc đến tận chiều.
Buổi chiều hai người thay đồ đi ra dùng bữa, Lý Chấn Kiệt cố tình trêu ghẹo những cô gái ở đó để khiến cho Tư Nhuệ ghen tuông, nhưng cô không những không ghen mà còn rất thản nhiên rời đi.
Tư Nhuệ đi dạo trên bãi biển cô cảm thấy cõi lòng vô cùng lạnh lẽo, biển cả bao la biết bao giờ mới tìm được điểm dừng.
Ngày ấy cô cứ tưởng tình yêu của mình và Tử Quân là một cuộc tình đẹp nhất, nhưng hiện thực quá phũ phàng, Tư Nhuệ ngồi xuống bãi cát trắng lặng lẽ rơi nước mắt, cuối cùng cô có được hạnh phúc như mình mong muốn hay không, hay chỉ nhận về những đau thương vô hình.
Lý Chấn Kiệt đi đến bên cạnh Tư Nhuệ, cô ngẩn đầu lên nhìn anh, những suy nghĩ từ nảy đến giờ của cô đã vụt tắt.
" Anh không ở đó tiếp tục trêu đùa những cô gái đó sao."
Tư Nhuệ đứng lên cô phủi cát trên người xuống, rồi lại tiếp tục bước đi, Lý Chấn Kiệt nhìn thấy nét mặt u sầu của cô anh thừa biết Tư Nhuệ đang nhớ đến Tử Quân, trong lòng liền khó chịu.
" Còn nhớ đến người đàn ông đó à?"
Tư Nhuệ cười nhạt nhẽo nói.
" Tôi không muốn gây chuyện với anh."
Hai người đi về resort mà không ai nói chuyện với ai, giữ hai người vẫn còn một khoảng cách vô hình đang ngăn cản tình cảm của đối phương.
Tối đến Lý