Tư Nhuệ biết Lý Chấn Kiệt, vẫn còn tức giận mình về chuyện lúc sáng nhưng không phải vì thế mà anh lại có thể mang người phụ nữ khác về nhà xem cô như người vô hình như thế.
Lý Chấn Kiệt được cô gái kia đưa về phòng, Tư Nhuệ đứng đó như trời tròng cô cũng không tiến lên ngăn cản hành động của hai người họ, cuối cùng thứ làm đối phương tổn thương nhất cũng là lời nói.
Tư Nhuệ lặng lẽ đi sang phòng khác ngủ, nhưng cô lại không thể nào chợp mắt được, mà đi ra ban công hóng một chút gió biển, Tư Nhuệ nhắm mắt lại cảm nhận tiếng sóng biển dạt dào bên tai, hương gió se lạnh có một chút cảm giác nhói lòng, đôi mắt cuộn nỗi sầu rồi cô khẽ cười nhạt, câu chuyện tình yêu như những làn gió bay ngang trời, sẽ có những đớn đau và những giọt nước rơi âm thầm, liệu sau này có thể đứng vững trên con đường mà mình đã chọn đó vẫn là một câu hỏi chưa có lời giải đáp.
Bỗng nhiên có một dáng người bước ra, là cô gái lúc nãy đưa Lý Chấn Kiệt về, anh bảo muốn ở cùng cô ấy kia mà tại sao cô gái đó lại ra về.
Tư Nhuệ thoáng chốc chìm vào dòng suy tư của bản thân, Lý Chấn Kiệt làm như thế cũng chỉ để khiến cho cô hiểu được cảm giác của anh khi cô nhớ về người đàn ông khác, cảm giác đó là gì có phải là tình yêu hay chỉ là một loại yêu thích nhất thời.
Trái tim của Tư Nhuệ đã từng thổn thức vì Lý Chấn Kiệt chưa bản thân của cô cũng không hề biết vì anh đối đãi với cô rất thô bạo.
Buổi tối hôm nay trôi qua vô cùng lặng lẽ và êm điềm, hai người không ngủ cùng phòng với nhau, Tư Nhuệ rất muốn nói lời xin lỗi với Lý Chấn Kiệt nhưng cách anh đối xử với cô như đang muốn trả thù một cách điên rồ, Tư Nhuệ thức giấc từ rất sớm cô đi ra bên ngoài sân vườn của resort để ngắm nhìn những bông hoa vẫn còn động lại giọt sương của ngày mới, giọt nước tinh khiết động lại trên những cánh hoa, tạo nên một cảm giác tươi mát cho người nhìn.
Tư Nhuệ mỉm cười ngồi xuống đưa tay sờ vào cánh hoa hồng mong manh đỏ rực, Lý Chấn Kiệt cũng vừa mở rèm cửa ra hình ảnh cô vợ dịu dàng đã đập vào mắt anh, Lý Chấn Kiệt đứng đó nhìn Tư Nhuệ trong vô thức anh không thể nào thoát ra được trước sự xinh đẹp thuần khiết nhẹ nhàng của cô, nhưng cách cô đối đãi với anh thì lại vô cùng đanh đá lạnh lùng.
Lý Chấn Kiệt mở cửa đi ra bên ngoài, Tư Nhuệ không biết hề biết là anh đứng phía sau lưng của mình, cô đứng lên quay người lại nhìn thấy Lý Chấn Kiệt, Tư Nhuệ liền giật mình cô loạng choạng một chút nữa là ngã, cũng may Lý Chấn Kiệt đỡ lấy Tư Nhuệ kịp thời.
Bầu không vô cùng ngượng ngùng bao trùm lấy hai người,