Lý Chấn Kiệt từ từ áp sát vào mặt của Tư Nhuệ, hơi thở nóng ấm của anh phả lên mặc của cô, dù đây không phải lần đầu nhưng Tư Nhuệ vẫn cảm thấy rất căng thẳng, cô vẫn sợ lần trước nó khiến cô đau đớn vô cùng, hiện tại vẫn còn là nỗi ám ảnh đối với Tư Nhuệ, cô hơi sợ hãi nên đẩy nhẹ Lý Chấn Kiệt ra, anh đã nhịn đủ rồi bây giờ chỉ muốn bùng phát bản thân, vì quá nhớ nhung cô.
Lý Chấn Kiệt bế Tư Nhuệ đến giường rồi nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống, cơ thể Tư Nhuệ hơi run rẩy, Lý Chấn Kiệt cúi người xuống định trao cho cô một nụ hôn cuồng nhiệt, như cô lại đẩy nhẹ anh ra, Tư Nhuệ nhìn Lý Chấn Kiệt với ánh mắt lấp lánh tự mặt hồ trong veo, miệng nhỏ lí nhí hỏi.
" Có đau như lần trước không?"
Lý Chấn Kiệt cảm thấy tội lỗi dâng trào trong người, vì ngày hôm đó quá nóng giận anh đã vô cùng thô bạo làm đau cô để lại trong Tư Nhuệ một ấn tượng xấu về mình, Lý Chấn Kiệt nắm lấy bàn tay của Tư Nhuệ đưa lên môi mình rồi hôn nhẹ lên, chất giọng đục khàn vì bị cơ thể mềm mại của cô chi phối.
" Anh xin lỗi vì lần trước đã thô bạo với em, lần này anh hứa sẽ nhẹ nhàng hơn không làm cho em đau nữa."
Tư Nhuệ hơi ngại ngùng nhưng cô lại khẽ gật đầu, đồng nghĩa với việc chấp nhận Lý Chấn Kiệt, anh không nhịn được trước dáng vẻ yêu kiều của cô nữa, nên đã không chần chừ mà thưởng thức vị ngọt trên đôi môi mềm mại của vợ, môi lưỡi hoà quyện khiến cho hai con người như đang chìm sâu trong biển tình cuộn sóng, Tư Nhuệ ôm lấy cổ Lý Chấn Kiệt, thỉnh thoảng còn vuốt nhẹ lên bờ lưng săn chắc của anh hành động này càng khiến cho anh muốn chiếm lấy cô hơn, Lý Chấn Kiệt nhanh tay sờ soạng khắp nơi trên người Tư Nhuệ,.
anh không muốn bỏ qua bất cứ nơi đâu trên cơ thể tuyệt mỹ của vợ mình.
Căn phòng ngập tràn trong thế giới riêng của hai người, mùi vị nhớ nhung và sự chân thành mà Lý Chấn Kiệt dành cho Tư Nhuệ, khiến cho cô tự nguyện trao cho anh tất cả, Tư Nhuệ vô thức đưa tay vào áo của Lý Chấn Kiệt, anh cảm nhận được sức nóng của bàn tay nhỏ này, nên cơ thể càng trở nên kích thích, nhưng không quên việc trêu chọc vợ.
" Em gấp gáp đến thế sao."
Trong lời nói có ẩn ý Tư Nhuệ nhìn khoé môi mỏng của anh cong lên vì thích thú cô cảm thấy ngại ngùng vội rút tay về, nhưng Lý Chấn Kiệt đã kịp thời giữ lấy cánh tay cô lại.
" Đừng dừng lại anh thích em chủ động như thế, cứ vậy mà phát huy."
Nhìn gương mặt ửng đỏ của Tư Nhuệ anh chỉ muốn đem cô nuốt trọn, Lý Chấn Kiệt nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo trên người của Tư Nhuệ xuống cơ thể trắng mịn đã hiện ra trước mắt của anh, càng tăng lên sự ham muốn bên trong Lý Chấn Kiệt, bàn tay bắt đầu không an phận phũ lên nơi phập phồng nhào nặn, Tư Nhuệ bị va chạm bất ngờ nên không kiềm được mà rên lên một tiếng, rồi đưa tay bịt miệng lại, Lý Chấn Kiệt áp sát vào người cô, hôn lên chiếc cổ trắng ngần rồi lần qua mép tai cất giọng khàn đục.
" Cứ tự nhiên đi em, trong căn phòng này ngoài anh và em chẳng có ai nữa đâu, anh thích nghe những âm thanh đó của em."
Mỗi câu Lý Chấn Kiệt nói ra điều khiến cho Tư