Tư Nhuệ vẫn chưa hiểu vấn đề mà Lý Chấn Kiệt muốn nói đến.
" Ý anh là sao?"
Lý Chấn Kiệt tức giận giữ chặt lấy vai của Tư Nhuệ gằn giọng nói.
" Rốt cuộc cô muốn gì ở tôi?"
Tư Nhuệ cố đẩy anh ra.
" Chúng ta nói chuyện đàng hoàng một lần có được không, để em đi thay đồ đã.
"
Lý Chấn Kiệt vẫn tiếp tục xé rách chiếc váy của Tư Nhuệ anh mạnh tay ném nó sang một bên, trên người của Tư Nhuệ chỉ còn lại bộ đồ lót, cô bắt đầu sợ hãi cố gắng trấn tĩnh Lý Chấn Kiệt.
" Chấn kiệt nghe em nói đã, em không có ý định dùng thứ thuốc đó với anh đâu, em muốn chúng ta tự nhiên chứ không phải là sự ép buộc của ai cả, xin hãy tin em.
"
Lý Chấn Kiệt không chịu nghe cô nói, anh thô bạo giữ chặt lấy tay của Tư Nhuệ.
" Cô muốn sinh con để tôi cho cô toại nguyện, để cô không đi tìm người đàn ông đó nữa, cô thèm khát sự quan tâm của đàn ông lắm có đúng không.
"
Tư Nhuệ bị Lý Chấn Kiệt xúc phạm đến đau lòng.
" Anh nghĩ tôi là người như thế sao? "
Lý Chấn Kiệt không nói gì mà cưỡng chế hôn Tư Nhuệ đầy thô bạo, cô cố tình né tránh nhưng anh đã rất mạnh bạo khiến cho cô đau đớn, Tư Nhuệ đánh mạnh vào vai của Lý Chấn Kiệt, nhưng anh lại giữ chặt lấy cánh tay của cô, tức giận quát lớn.
" Đến bây giờ cô lại muốn từ chốt, rốt cuộc cô muốn gì đây hả, tôi đuổi theo cô cũng mệt mỏi lắm rồi đấy, cô mở lớp mặt nạ của mình ra đi.
"
Tư Nhuệ đau lòng quay mặt đi, bây giờ cô không muốn gì cả chỉ muốn có được sự tin tưởng của anh cũng rất khó khăn.
Lý Chấn Kiệt ôm chặt lấy Tư Nhuệ, di chuyển đến giường rồi đẩy mạnh cô ngã xuống, Tư Nhuệ lùi lại để thoát khỏi Lý Chấn Kiệt.
" Tôi không muốn.
"
Anh nắm lấy cổ chân của cô dùng lực kéo Tư Nhuệ xuống, cô vùng vẫy né tránh nụ hôn điên cuồng của Lý Chấn Kiệt.
" Buông ra.
"
Lý Chấn Kiệt nắm chặt hai tay cô lại khoá chặt trên đỉnh đầu, Tư Nhuệ bất lực đôi mắt long lanh nhìn anh chỉ mong anh hiểu cho nổi lòng của mình, nhưng Lý Chấn Kiệt đáp trả lại cô là một ánh mắt lạnh lùng, anh mạnh bạo tách hai chân cô ra rồi chen vào giữa, Tư Nhuệ bị Lý Chấn Kiệt giày vò đến đau lòng, cho dù có cầu xin anh cũng sẽ chẳng bao giờ dừng lại.
" Khóc, cô oan ức lắm sao.
"
Tư Nhuệ không muốn nhìn Lý Chấn Kiệt cô chán ghét quay sang nơi khác, lạnh nhạt nói.
" Muốn làm gì thì làm nhanh đi.
"
Lý Chấn Kiệt nhếch mép cười khinh bỉ.
" Cô đang bố thí hay ban phát cho tôi sao, tôi cần cô lắm hay sao.
"
Tư Nhuệ liếc nhìn Lý Chấn Kiệt bằng sự phẫn nộ.
" Không cần thì buông tôi ra, anh đi ra bên ngoài tìm phụ nữ giúp anh thoả mãn đi, tôi không phải là nơi để anh trút giận.
"
Tư Nhuệ càng xoáy sâu vào cơn tức giận của Lý Chấn Kiệt.
" Cô được lắm.
"
Anh cởi bỏ quần tây của mình chiếc quần tuột xuống, Tư Nhuệ