Tối hôm đó Lý Chấn Kiệt muốn nói chuyện rõ ràng với Tư Nhuệ, anh không để cho cô yên Tư Nhuệ đang nằm trên giường, liền bị Lý Chấn Kiệt kéo ngồi dậy.
" Nói chuyện một chút đi.
"
Tư Nhuệ khó chịu giật tay mình lại.
" Tôi không muốn nói chuyện với anh.
"
Lý Chấn Kiệt vẫn nhất quyết làm phiền đến cô.
“ Em giận dỗi mãi thế sao, suốt ngày nhìn thấy anh liền xụ mặt xuống, nhìn em như thế có biết là anh cảm thấy khó chịu đến mức nào không, bây giờ em muốn anh phải làm sao thì em mới hài lòng, chịu nói chuyện với anh đi Tư Nhuệ im lặng như thế không phải là cách giải quyết đâu.
”
Tư Nhuệ ngồi dậy tự lưng vào thành giường cô nhìn Lý Chấn Kiệt mệt mỏi nói.
“ Được rồi anh muốn nói gì thì cứ nói đi tôi đang lắng nghe đây, nhưng vẫn đề cập đến vấn đề của cô ta thì tôi không có hứng thú.
”
Lý Chấn Kiệt vẫn đứng trước giường anh cũng đã quá mệt mỏi với những hiểu lầm và những cuộc cãi vã giữa hai người.
“ Tất cả chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm thôi em có biết không tại sao em không hiểu cho anh.
"
Thái độ của anh như đang oán trách cô.
" Nếu em thật sự yêu anh thì đã cảm nhận được tính cách của anh, anh không phải là con người phụ bạc chỉ vì chị ấy không còn ai ở bên cạnh nên rất đáng thương, sau em không bao giờ hiểu cho anh lúc nào cũng kiếm chuyện gây sự giận dỗi.
" _ Lý Chấn Kiệt trút hết mọi tâm trạng của mình suốt mấy ngày qua trong cuộc nói chuyện này.
Tư Nhuệ không nghĩa là anh lại quay sang trách móc mình, Lý Chấn Kiệt không hề hay biết Mỹ Dung đã đối xử với cô như thế nào.
" Anh đang đổ hết tội lỗi lên đầu của tôi hay sao, anh có biết chị ta đã làm gì với tôi không, tại sao lại nói tôi không hiểu chuyện gây sự với anh, người mệt mỏi phải là tôi mới đúng, anh không phải là người phụ bạc, nhưng anh đang bên vực người phụ nữ khác trước mặt vợ của mình, chị ta đáng thương còn tôi thì đáng trách có đúng không.
"
Nước mắt cô rơi lã chã trên gương mặt xinh đẹp, Tư Nhuệ không ngờ có một ngày mình lại vượt qua giới hạn, cô không muốn giữ hình tượng dịu dàng hiền thục để cho người khác bắt nạt mình nữa.
" Em lại đang vô lý nữa đấy, chỉ biết cãi nhau ầm ĩ như thế em mới chịu có đúng không.
".
- Lý Chấn Kiệt lớn tiếng quát tháo.
Tư Nhuệ bước xuống giường, mở to mắt nhìn Lý Chấn Kiệt.
" Tôi thí gây chuyện đấy thì sao.
"
Nói rồi cô cầm chiếc gối lên nén vào người của anh.
" Nếu không chịu được thì cứ đi ra ngoài đi đừng làm phiền tôi nữa.
"
Cô vẫn tiếp tục lấy thêm chiếc gối ném vào người của Lý Chấn Kiệt, nhưng lần này anh lại giật mạnh lại.
" Đủ rồi đấy.
"
Tư Nhuệ như giọt nước tràn ly cô đã chịu đựng đủ rồi, tại sao cô