Tần An Nhiên tan học trở về nhà,đã ngửi thấy mùi gà đậm đà,xen lẫn với một ít thuốc bổ
"Thơm quá a,mẹ nấu canh gà ạ?" Tần An Nhiên để cặp sách xuống,đi vào trong bếp
"Ây,ngày đó dì cả của con đem gà xương đen đến,mẹ đã luộc cả buổi sáng rồi"Mẹ Tần- Tiết Hiểu Bình đeo tạp dề đứng trước bếp,dùng thìa nhẹ nhàng khuấy nồi hầm trước mặt
Tần An Nhiên đi qua liếc nhìn,gà trong nồi đã mềm,cùng với táo đỏ,hoàng kì,củ từ lẫn lộn trong đó,màu sắc của nước trắng ngà,hương vị đậm đà,bề mặt còn có chút mỡ,đang tỏa khí
Một lát sau,Tiết Hiểu Bình tắt bếp,đổ ra một chiếc nồi nhỏ
"Nhiên Nhiên,đem lên cho bà nội của Hứa Giác" Tiết Hiểu Bình chậm rãi nói với Tần An Nhiên
"Dạ " Tần An Nhiên không phản đối đáp
Bà nội của Hứa Giác sống ở lầu trên,khi bà nội của cô còn sống hai người cùng nhau là chị em tốt,trước đây cô còn thường xuyên chạy sang nhà bà nội của Hứa Giác chơi. Tuy rằng hắn không được tốt,nhưng cô thực quý bà nội của hắn. Bà nội Hứa ôn nhu hiền lành,từ nhỏ đến lớn đối với tụi cô rất tốt,cho nên mẹ đưa cho cô mang len cho bà nội Hứa,cũng rất hợp ý của cô
Tần An Nhiên cẩn thận mang nồi lên lầu,trước cửa của bà nội Hứa liền dừng lại,dùng khửu tay gõ cửa
"Bà nội -- " cô hô lên
Trong chốc lát,tiếng kẽo kẹt cửa mở ra,Tần An Nhiên đưa mắt lên nhìn,là Hứa Giác
Hắn mở cửa
Cô ngẩn người ra,không nghĩ hắn hôm nay lại tới đây
"Đây là mẹ tôi cầm canh gà,tôi đem tới cho bà nội cậu một ít" Cô gắng bĩu môi,ra hiệu nồi trên tay
Cô vốn muốn trực tiếp đưa hắn,tự hắn đem bưng vào,sau đi xoay người đi. Trong phòng,vang lên thanh âm của bà nội Hứa: "Là Nhiên Nhiên sao? Vào đi"
Hứa Giác cũng tránh sang một bên,để cô đi vào
Cô không có cách gì khác,bèn đi vào
Tiến đến phòng khách,thấy bà nội Hứa cầm vài vòng len,mỉm cười ân cần với cô " Nhiên Nhiên tới rồi,lại đây"
"Vâng" Cô cười đáp,đi tới đặt cái nồi trong tay xuống "Bà nội,đây là canh gà do mẹ con hầm"
"Nào,con xem,mẹ con, có thứ gì tốt thì cũng luôn nghĩ đến ta. Bà nội già đi rồi,các con uống đi"
"Ai nói vậy chứ ạ,bà nội mới nên uống nhiều canh gà"Tần An Nhiên cười nói "Canh gà rất bổ,làm ấm giữa kiện tì(lá lách khỏe),dưỡng khí dưỡng huyết"
"A "Hứa Giác đặt mông xuống ghế sofa,con ngươi liếc cô một cái,trêu đùa mà nói " Con gà nói cho cậu biết?"
Tần An Nhiên: "....."
Cô mặc kệ hắn,thuần thục vào bếp lấy cái nồi đất,đổ canh gà vào
Bà nội Hứa lại nói với cô " Nhiên Nhiên,con giúp bà nội một việc,ta nghĩ cuốn len sợi,nhưng đứa nhỏ Hứa Giác kia thiếu kiên nhẫn,không chịu giúp ta giữ vững"
"Ân "
Tần An Nhiên ngồi xuống,hai tay giữ cuộn len sợi,đầu kia bà nội Hứa cuộn tròn sợi len
Hứa Giác ngồi trên sopha,hai chân gác lên bàn trà,có chút lắc lư,cầm điện thoại mà chơi. Thanh âm của hắn không quá lớn,nhưng tại phòng khách im lặng này lại trở nên ồn ào.Bên người còn có một túi khoai tây lớn,vừa chơi game vừa cho miếng khoai tây lớn vào miệng
Tần An Nhiên liếc mắt nhìn hắn,nhíu mày
Tựa hồ là nhận ra ánh mắt của cô,Hứa Giác ngẩng đầu nhìn cô một cái,đem khoai tây vào người ôm chặt: "Không cho,muốn ăn tự đi mua"
".."
Ai cần ăn chứ!
Tần An Nhiên thu hồi tầm mắt,không để ý hắn nữa
Bà nội Hứa bên cạnh đang cuộn len và cùng cô nói chuyện về việc nhà
"Đứa nhỏ Hứa Giác này,ta không nghĩ nó lại chạy tới đây,hắn đến đây thì ba mẹ hắn cũng không ngăn được,tối qua còn chơi game tới một,hai giờ đêm" bà nội Hứa phàn nàn mà nói với cô
"Cháu có không đến thì ba mẹ cũng không quản cháu - "Hứa Giác trên sô pha nói tiếp một câu
"Ngủ muộn như vậy không tốt cho sức khỏe,làm hại thận" Tần An Nhiên quay đầu trả lời Hứa Giác "Hơn nữa,cậu cũng không học sao?"
"Tôi luôn luôn tự chủ,tương đối khỏe mạnh"
"..?"
"Đem ham muốn học tập bóp chết"
"......."
Gỗ mục không thể chạm khắc
Tần An Nhiên lười không muốn cùng hắn tranh luận,quay đầu lại tập trung cùng bà nội Hứa nói chuyện
Sau khi cuộn len sợi xong,Tần An Nhiên phải đi xuống lầu,cô chào tạm biệt bà nội Hứa
Bà nội Hứa nói với Hứa Giác đang nằm trên sô pha "Tiểu Giác,mau tiễn Nhiên Nhiên"
"Đâu cần phải tiễn đi,nhà cô ấy ở ngay dưới lầu,nếu vậy mà cũng lạc hướng,vậy cô ấy có bộ óc chỉ để thể hiện chiều cao sao bà?"Hứa Giác con mắt chưa từng dời khỏi mắt màn hình di động
"Con..đứa nhỏ này" bà nội Hứa oán trách
"Không cần a,con đi được " Tần An Nhiên nói rồi hướng về phía cửa
Khi đi ngang qua Hứa Giác,cô quay mình nhìn hắn bằng còn mắt kiêu ngạo
Đi đến ngoài cửa,cô theo thói quen chuẩn bị đóng cửa,phía sau không biết từ lúc nào Hứa Giác liền xuất hiện
"Ai " Lại là cái giọng điệu mắc nợ ghê gớm ấy
Hắn dường như không c òn gì khác để bắt đầu
"Làm sao?" Tần An Nhiên quay đầu lại,cũng không lộ ra khuôn mặt tươi cười với hắn
"Thứ sáu sinh nhật Đằng Vi,cậu giúp tôi nghĩ ra quà để tặng"
"Cậu muốn tham gia?" Tần An Nhiên có chút giật mình,bởi vì hắn không có giao lưu nhiều với các bạn nữ trong lớp,hơn nữa cũng chưa từng nghe nói hắn sẽ tham gia sinh nhật của bạn nữ nào
"Vì sao tôi không thể tham gia?" Hứa Giác nhướn đuôi mày lên
Tần An Nhiên suy nghĩ,có khả năng vì Đằng Vi xinh đẹp,dù sao cũng có ngoại lệ không chừng
Cô liền nói: "Quà sinh nhật chủ yếu là do tấm lòng,để cho người khác nghĩ hộ,một chút thành ý cũng không có"
"Vậy cậu tặng cái gì?"
"Tôi? Tôi tính tặng thùng ngâm chân"
Hứa Giác cười nhạo một tiếng,lại gật đầu: "Đúng là phong cách của cậu"
Sau đó hắn chuẩn bị xoay người vào cửa,thuận miệng nói:"Vậy tôi sẽ tặng bột ngâm chân đi"
"Không được"Tần An Nhiên kêu hắn lại,kháng nghị nói "Cậu định tặng quà giống tôi?"
Cái này gọi là đạo sáng ý của cô nha
"Cái gì?Toàn bộ chân thế giới đều được cậu nhận thầu?"
"......"
Tần An Nhiên muốn tìm ra điểm để phản bác hắn,nhưng nghĩ tới nghĩ lui,bột ngâm chân quả thực là vật tốt a. Cô quả thực không chọn ra điểm xấu
Vì thế bỏ qua vậy
Đi xuống lầu,cô không đi vào nhà,mà đi vòng sang phía bên kia của tòa nhà ngang( chung cư)
Tiết Hiểu Bình mở tiệm may,trong khu nhỏ phía kia của tòa nhà ngang,nơi mỗi ngày thay quần áo,sữa chữa và may vá đồ cho mọi người
Tần An Nhiên đi vào cửa hàng,bên trong rất hẹp,ánh đèn hơi tối,xung quanh đều là quần áo vải vóc,hai người vào trong có chút miễn cưỡng
"Mẹ" Tần An Nhiên gọi một tiếng
Tiết Hiểu Bình đang giẫm chân lên máy may,chuyên tâm may dây kéo quần áo
"Đưa cho bà nội Hứa xong rồi?" Tiết Hiểu Bình ngừng việc,mỉm cười ngẩng đầu nhìn cô "Canh gà còn lại mẹ để trên bàn,con trở về hãy uống"
Loại canh gà này trong nhà Tần An Nhiên không được nấu thường xuyên,cho nên mẹ muốn để lại cho cô, không nỡ lòng uống
"Mẹ,con đến khâu giúp mẹ,mẹ trở về cùng uống"
"Dì cả đích thân