Ngày 1 tháng 7 năm 1889, hôm nay là một ngày rất đặc biệt, bởi vì bạn tốt của tôi, chủ nhân toàn lâu đài Almet, công tước Cernando Garth St.
Clair đã thực hiện được nguyện vọng hoang đường nhất của mình: Anh ta bắt được con chim mà bản thân mong muốn nhất, và còn tước đi đôi cánh của nó rồi giấu vào chỗ sâu nhất trong toà lâu đài.
Mà tác dụng của tôi, chẳng qua là giúp anh ta bắt được con chim đó.
Ừm, thật ra thì rất đơn giản, đầu tiên chỉ cần phá huỷ ý chí của cậu ta là được rồi.
Nhưng đây là một con vật nguy hiểm, đã từng hại người, cho nên tôi vẫn luôn dặn dò anh ta đừng để cho bất kỳ người nào nhìn thấy, hơn nữa cái lồng sắt phải vô cùng vững chắc.
À, đúng rồi.
Tính toán một chút, linh mục giáo xứ ở đây sắp trở về từ viện dưỡng lão rồi, vậy thì tôi cũng phải rời khỏi nơi này để đến London, nghe nói mục sư Ellesy đang tìm tôi khắp nơi.
Công tước tỉ mỉ giúp tôi chuẩn bị thủ trượng và thường phục, trời chưa sáng đã đưa tôi lên xe ngựa, tôi còn nghe được anh ta ở bên ngoài nói với người làm: “Ngài Pontona bị phong hàn rất nghiêm trọng, có điều ngài ấy nhất quyết rời đi thì cũng không còn cách