Hàn Nhi cố nén xuống nụ cười ở khóe miệng, nghiền ngẫm nghĩ mới vừa rồi bộ dáng kinh ngạc của đám người này, hẳn chưa biết đại danh đỉnh đỉnh của Vu Thủy đại nhân Ngọc Thánh điện rồi.
Nàng tiếp cận vì cảm nhận được khí thế cường đại trên người họ. Muốn mượn cơ hội làm quen xem mấy kẻ này đến tột cùng có bao nhiêu tiềm lực, nếu là đáng giá đào tạo, không ngại mời phụ thân thu họ làm đệ tử ký danh.
Hàn Nhi xoay cây quạt trên tay. Suy nghĩ một chút, ngẩng đầu nhìn đôi mắt đẹp của bạch y thiếu niên đứng gần nhất, lộ ra vẻ dò hỏi: "Ngươi cũng thấy Ngọc Thánh điện đặc biệt như thế nào rồi đấy. Trông mọi người còn rất mạnh nữa. Nếu gia nhập vào đây, môn phái tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi."
: "Mỗi bữa các đệ tử được ăn bao nhiêu?" Thái độ Dung Cảnh vô cùng hờ hững.
Hàn Nhi đôi mắt lóe lên vẻ kinh ngạc và phức tạp: "Đã là tu giả thì phải tích cốc. Hấp thu linh khí tu luyện chẳng hơn à. Cơm nước là thứ tục vật nhân gian, chỉ có người bình thường mới ăn thôi. Vậy nên Điện Ngọc Thánh không có nhà bếp hay nhà ăn đâu. Mà ngươi hỏi cái này làm gì?"
Dung Cảnh nhướng mày, khẽ cau lại. Lựa chọn quay người bơi ra xa, mặc kệ không để ý Hàn Nhi.
Hàn Nhi: "..." Ủa?
Thiếu nữ hoàn toàn không hiểu tại sao mình bị ghét bỏ, đành phải chuyển mục tiêu lên người vị nam tử tóc đỏ có màu mắt trông khá dịu dàng kia.
Mục Thiều nghe nàng hỏi thì ngáp một cái rồi đung đưa đuôi cá: "Các người là chính đạo?"
Hàn Nhi cười quyến rũ, rất tri kỷ truyền đạt tư tưởng ngay thẳng cho hắn: "Điện Ngọc Thánh đương nhiên là chính đạo."
Mục Thiều lại chớp chớp mắt: "Ngọc Thánh có đồ gốm sứ không?"
Hàn Nhi nghĩ cũng không khỏi cảm thấy nghi hoặc: "Gốm sứ dễ vỡ, phụ thân ta không thích. Đồ nội thất Ngọc Thánh đều xài vàng bạc và ngọc quý có độ sáng cao để điêu khắc đồ đạc thôi. Không phải trông đẹp hơn nhiều sao?"
Nam tử giọng điệu trầm lãnh mắng một câu ngu xuẩn rồi bơi ra chỗ Dung Cảnh.
Hàn Nhi: "..." Mấy người hơi bị quái đấy nhé!
Đông Đông khoanh tay đứng một bên nhìn thở dài vỗ đầu nàng: "Bỏ đi, đừng cố nữa. Ngươi nghĩ gì mà lại đi lôi kéo quỷ y của Thổ Ly thung lũng với tiểu thiếu chủ Hỏa Diễm cung về môn phái chứ."
Hàn Nhi sửng sốt: "Hở?"
Mãi sau mới lấy lại tinh thần, nàng run run tay đánh rơi cả quạt. Lẩy bẩy chỉ về hướng nhóm người: "Ngươi nói gì vậy? Họ không phải cường giả vô danh được phụ thân vừa mắt nên mời về hả?"
Đông Đông nhặt cây quạt trôi lơ lửng xuống đưa qua cho nàng: "Bởi vậy mới nói, ngươi cả ngày chỉ biếu rong chơi, không chịu đi tìm hiểu một chút." Dừng một hồi lại đưa tay nói qua thân phận từng người cho nàng: "Đuôi vàng kim là quỷ y, đỏ là tiểu thiếu chủ Hỏa Diễm cung. Cô nương đuôi màu đen là đệ nhất sát thủ Hoàng Thành, hai người còn lại một người là chủ nhân Tỏa Nguyệt lâu nổi danh, một người thì ta vẫn chưa biết. Nhưng nhìn khí thế kia, hẳn cũng là cường giả cao cấp ẩn danh. Đều là khách nhân của điện chủ."
Thanh Mai Thiên Ẩn đùa nghịch với một ngôi sao lớn nghe được lời này cũng quay đầu qua: "Chi tiết đấy. Kiến thức không tồi. Không hổ danh người thu nhập tin tức đứng đầu Điện Ngọc Thánh."
Đông Đông lấy lại ngôi sao đặt về vị trí cũ: "Quá khen."
Hàn Nhi mặt mũi tái nhợt, nhìn qua nhìn lại giữa hai người: "Hai người... còn biết nhau hả?"
Đông Đông gật đầu, thản nhiên giải thích: "Thỉnh thoảng ta lại đến Hoàng Thành chơi, có cung cấp cho nàng ta một ít tình