Người ta nói trong tình yêu nam nữ không giống nhau, quả đúng là như vậy, gần đây cô bạn Mặc Vũ của chúng ta càng ngày càng trẻ trung, thích trang điểm, thỉnh thoảng còn ngồi trước gương tỉ mẩn chăm chút cho trang phục, thường cười khúc khích một mình, có khi cứ nhìn về phía cửa sổ chờ Lý Vân Lạc về phủ.
Mà Lạc vương gia thì sao, một người luôn luôn lạnh như băng vậy mà thi thoảng cười ngây ngốc thành tiếng ngay trên triều, khiến quan lại ai nấy đều choáng váng, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra thế này, hắn đang cười. Trong chốc lát cả triều đình đều bàn luận…
“Lạc vương gia đúng là quái dị, lúc thì hơi tí là lấy mạng người, lúc lại cười tươi như hoa, rốt cuộc người nào mới là thật sự là hắn đây?”
“Mặc kệ, không tới hành hạ chúng ta là được rồi.”
“Nghe nói gần đây quan hệ với Lạc vương phi rất tốt”
“Đúng vậy, có người còn nhìn thấy phu thê bọn họ ôm nhau lên chùa bái phật nữa kìa”
“Còn Vân phi thì sao? Chẳng phải Lạc vương gia muốn tranh giành Vân phi với Hoàng thượng cơ mà?”
“Không biết, dù sao Vân phi cũng là nữ nhân của Hoàng thượng, Lý Vân Lạc có to gan tới đâu cũng không dám”
Một thân ảnh màu đen đi ra từ sau cái cây, sau đó nhanh như chớp tới Thiên Vân cung.
Thiên Vân cung
“Sao rồi?” Nằm nghiêng trên chiếc ghế tựa, Mặc Vân vừa suy nghĩ vừa nói.
Người đó cúi xuống nói nhỏ bên tai nàng.
Phút chốc Mặc Vân mở to hai mắt, trong nháy mắt bắn ra tia sắc bén.
“A.” Nhấc bình hoa ném mạnh xuống nền, nàng cực kỳ bực bội, nàng hao tâm tổn sức mới có được ngày hôm nay, cuối cùng lại bị một nữ nhân phá hỏng.
“Người đâu, đi mời Lạc vương phi tới đây cho ta.” Hung ác phun ra mấy chữ, nàng thề nhất định hôm nay Mặc Vũ phải chết.
Thính Vũ hiên
“Tiểu thư, người trong cung tới nói Vân phi mời tiểu thư vào cung, hình như để trò chuyện.” Thải nhi lo lắng nói.
Mặc Vũ cười nhạt một chút, cái mác trò chuyện chỉ e là tới để hỏi tội, trong khoảng thời gian này Lạc đối xử với nàng thế nào là chuyện rõ như ban ngày, nàng thật không biết Mặc Vân đang suy tính cái gì.
“Biết rồi, ta đi chuẩn bị chút đã.”
“Tiểu thư, không có thời gian chuẩn bị, thị vệ đã đợi sẵn ở cửa, hơn nữa còn nói tiểu thư chỉ được đi một mình.” Thải nhi lo lắng nhìn nàng.
A, thị vệ? Gấp vậy sao? Chắc là muốn gấp rút loại bỏ nàng.
“Thải nhi, khi Vương gia trở về thì lập tức bảo chàng tới Thiên Vân cung.” Nói xong những lời này, nàng đi theo công công ra khỏi cửa, cuối cùng chuyện gì nên tới cũng tới.
Thiên Vân cung
“Tỷ tỷ, sao lại vội vã tìm muội muội ta như thế” Lúc này Mặc Vũ không muốn cho cô ta có cơ hội làm nhục nàng.
“Ha ha, là đột nhiên muốn nhắc lại chuyện cũ với muội muội thôi” Nói xong, người bên ngoài cười nhưng bên trong không cười nắm lấy tay Mặc Vũ đi tới bàn ăn.
Mặc Vũ cũng ngồi xuống không hề khách khí, “Không biết tỷ tỷ muốn nói chuyện gì với muội, muội nhớ từ khi tiến cung tới giờ tỷ rất ít khi lui tới Mặc gia thì phải” Mặc Vũ cố ý nói là Mặc gia, thật sự nàng không biết rốt cuộc Mặc Vân có phải là con đẻ của họ không nữa, sau khi vào cung thì chẳng thèm liên hệ gì tới người nhà cả, đúng là vô tình.
“Sao, muội đến trách tỷ à, tỷ cũng rất bận rộn, sau khi tiến cung Hoàng thượng đều giao mọi việc trong hậu cung cho tỷ xử lý, huống hồ Lạc còn thường tìm tỷ, tỷ đúng là bận không gỡ ra nổi mà”
“Vậy là Lạc không đúng rồi, khi nào về muội phải dạy dỗ chàng mới được, để chàng không