Thật vất vả khống chế nhịp tim của chính mình, Hàn Phỉ ở đáy lòng nhổ nước bọt, tiếng nói của người này thật sự quá hoàn mỹ, mà nàng lại chỉ vì một chút âm thanh như vậy mà mất khống chế, suýt chút nữa thì chết ở trong tiếng nói này.
Thật không biết dưới mặt nạ là bộ dáng gì, nhưng..
có câu cửa miệng là gì ấy nhỉ, giọng nói cùng vẻ ngoài luôn trái ngược nhau, Hàn Phỉ ở hiện đại bị giọng nói êm tai hố nhiều lần rồi, như vậy, nói không chừng là bởi vì hắn quá xấu, cho nên mới mang mặt nạ đi.
Che khuất dung mạo không dễ nhìn của mình.
Càng nghĩ càng cảm thấy có đạo lý, rung động trong lòng cũng biến mất, Hàn Phỉ ngược lại có mấy phần đồng tình với vị Vương gia bệnh tật này, nhất định là lớn lên quá xấu, mới phải mang tới mặt nạ không chịu bỏ ra!
Rốt cục đem rung động đè xuống, Hàn Phỉ ung dung không ít, nói:
"Vương gia mấy ngày gần đây thân thể có khỏe không? A, đưa tay ra đây, ta xem một chút."
Tần Triệt nghe lời đưa tay ra, Hàn Phỉ bắt đầu bắt mạch cho hắn.
Chỉ là lúc đầu ngón tay chạm vào làn da của hắn, nàng vẫn không nhịn được mà run lên, người này, nhiệt độ vẫn thấp như vậy sao? Hàn Phỉ nhíu nhíu mày, nhưng vẫn tập trung tinh thần để bắt mạch.
Hàn Phỉ không biết, khi nàng chăm chú, khuôn mặt tròn vo của nàng sẽ không tự chủ được mà căng thẳng, môi mím chặt, con mắt to tròn cũng sẽ yên tĩnh lại, trong mắt tỏa ra hào quang kì lạ.
Từ góc độ của Tần Triệt nhìn xuống liền..
giống một cái bánh bao.
Ờ, bởi vì đen, nên còn là một cái bánh bao làm bằng lương thực phụ.
Tần Triệt khóe môi câu câu.
Một lúc lâu sau, Hàn Phỉ buông tay ra, sắc mặt không tốt lắm nói:
Ngài rốt cuộc có tự chăm sóc tốt được chính mình hay không? "
Hàn Phỉ quả thực cũng bị tức điên, mạch này so với trước đó còn muốn xấu hơn rất nhiều! Hại nàng đều cho rằng thân thể hắn gần như sắp không trụ được nữa! Hàn Phỉ không muốn nhìn nhất là người bệnh của nàng tự chà đạp chính mình, nhất là không chịu nghe lời! Không thể nghi ngờ, Tần Triệt đã đạp trúng vảy ngược của nàng, khiến Hàn Phỉ nhất thời quên mất mục đích hôm nay là phải tăng độ thiện cảm!
Tần Triệt bị Hàn Phỉ quát mà sửng sốt, không trả lời, Tật Phong ở phía sau lại bùng nổ, hung tàn tiến lên một bước, lạnh lùng nói:
" Lớn mật! Sao có thể nói chuyện với Vương gia như vậy! "
Hàn Phỉ càng hung tàn hơn, quát:
" Ngươi chăm sóc Vương gia như thế nào vậy hả? Ngươi chính là thất trách đấy! Ta còn chưa hỏi tội ngươi, lại dám hét lên với ta! Ngươi có phải đã quên châm lần trước không? Ta cho ngươi biết, lần sau ta sẽ không mềm lòng như vậy, ta sẽ đổi một cái huyệt vị, cho ngươi bại liệt nửa người luôn! "
Tật Phong dày dặn kinh nghiệm sa trường thế nhưng lần này không tự chủ được mà thân thể rung động, trong lúc nhất thời không nói được cái gì.
Đột nhiên, Tần Triệt mở miệng:" Không trách hắn.
"
Hàn Phỉ ngừng lại lửa giận, quay đầu, trầm mặc nhìn nam nhân trước mặt.
" Thân thể này của ta, sợ là thời gian không nhiều.
"
Hàn Phỉ cùng Tật Phong đồng thời gọi:" Vương gia! "
Tần Triệt đem tay áo thả xuống, ánh mắt chuyển ra ngoài cửa sổ, nói:" Hàn Phỉ, thân thể ta, chính ta rõ ràng, ngươi không cần tự trách.
"
Từ nhỏ đến lớn, Tần Triệt hiểu biết thân thể mình hơn bất kì ai, tấm thân tàn tạ này của hắn có thể chống đỡ đến nay đã là ban ơn, hắn từ lâu đã chuẩn bị sẵn sàng, vì vậy hắn vô ɖu͙ƈ vô cầu, vô tình, không cảm giác, một kẻ hấp hối sắp chết, còn có thể tham luyến gì sao?
Hàn Phỉ rũ tay xuống nắm chặt, nhìn chằm chặp người trước mặt, không nên như thế này! Không nên dùng ngữ khí thế lương như vậy! Người này, không nên như vậy!
Hàn Phỉ đột nhiên cười một tiếng, chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí, nói:
" Nói cho cùng, Vương gia chính là không tin y thuật của ta.
"
Tần Triệt kinh ngạc quay đầu lại, không nói.
Hàn Phỉ hít sâu vào một hơi, quỳ xuống, nói:
" Là Hàn Phỉ sai, Vương gia thân thể suy nhược, điều này không thể trách Tật Phong, trách ta, là ta làm còn chưa đủ, Hàn Phỉ tự nguyện xin chịu tội.
"
Tần Triệt cau mày, hắn đột nhiên không thích vẻ mặt này của nàng:" Đứng lên! "
Hàn Phỉ vẻ mặt chăm chú, nói:
" Sau này, ta sẽ tận lực tranh thủ thời gian tới nơi này, ta hi vọng Vương gia cũng có thể dựa theo lời ta nói mà làm, thân thể ngài gầy yếu, hơi chút không thích hợp bệnh liền sẽ nặng thêm.
"
" Ngươi biết, cái này cùng ngươi không liên quan.
"
" Không, Vương gia là bệnh nhân của ta, vậy Hàn Phỉ nhất định phải sẽ phụ trách tới cùng.
"
Dần dần, ngay cả ánh mắt của