Hệ thống cảm thấy quỷ dị, nó kiểm tra thuộc tính thân thể kí chủ, bỗng nhiên phát hiện toàn bộ trị số đã biến thành một dấu chấm hỏi rất lớn, có nghĩa rằng bản thân nó không thể kiểm tra ra được.
Hệ thống cảm thấy nó nhất định là gặp Quỷ rồi.
Ngày thứ hai, Hàn Phỉ tỉnh lại, thoải mái đến nỗi không nhịn được phải thở ra một hơi, toàn thân trên dưới đều vô cùng khỏe khoắn, giống như được massage toàn thân một lần vậy, mỗi bắp thịt trên cơ thể đều được thả lỏng, nàng không nhịn được híp mắt, ngáp dài một cái.
Đã lâu được ngủ một giấc thư thái như vậy! Quả nhiên phải thường xuyên động não mới được!
Hàn Phỉ trực tiếp cho là bởi vì động não quá độ mới sinh ra mệt mỏi, sau khi tỉnh ngủ mới vô cùng thoải mái đến thế.
Còn Đào Bảo lại khinh thường hừ mũi, đây đại khái là lần đầu tiên kí chủ của nó ngu ngốc đến thế.
"Kí chủ, ngươi, thân thể không bị sao chứ?"
Đào Bảo hỏi cẩn thận từng li từng tí nhưng lại tỏ vẻ vô cùng tùy ý.
Nó sẽ không nói cho Hàn Phỉ biết, nó đã nhìn chằm chằm thuộc tính thân thể nàng suốt cả đêm qua, nhưng vẫn không có bất kỳ biến hóa nào, từ đầu tới cuối vẫn luôn là một dấu chấm hỏi to tướng.
"Thân thể ta không có chuyện gì a, sao lại hỏi như vậy?" Hàn Phỉ nghi hoặc hỏi.
"Không có chuyện gì, ta chỉ là đang quan tâm thân thể kí chủ thôi."
Hàn Phỉ không để trong lòng, đứng dậy hoạt động thân thể một chút, đấu chí tràn đầy nói: "Ta hiện giờ không mệt mỏi chút nào, thể lực vô cùng dồi dào đấy! Làm sao bây giờ, cảm giác mình có thể đánh chết một con hổ!"
Hệ thống trầm mặc, nó cảm thấy tốt nhất tạm thời không cần nói cho kí chủ biết, bèn nói: "Không có chuyện gì, ngươi cảm thấy không có vấn đề..
Là tốt rồi."
Hàn Phỉ không lưu ý đến sự khác lạ của hệ thống, nàng bò xuống giường, sau khi tẩy rửa một phen liền đi ra khỏi phòng, vừa vặn trông thấy Tam Thẩm đầy mặt vui mừng đi tới.
Sau khi Tam Thẩm nhìn thấy Hàn Phỉ, lập tức mặt mày càng thêm hớn hở, bước nhanh tới, nói: "Hàn cô nương, ngươi tỉnh rồi à! Thôn trưởng đang tìm ngươi đấy! Mau đi cùng ta!"
Hàn Phỉ đã bị Tam Thẩm lôi đến nhà thôn trưởng, nhưng còn chưa tới gần, đã nghe thấy bên cạnh truyền đến một tiếng hô: "Nguy hiểm!"
Hàn Phỉ vô cùng cơ linh, nhanh tay đẩy Tam Thẩm ra, quay đầu nhìn lại, một cái giỏ trúc rất lớn không biết từ nơi nào đã bay đến trước mặt nàng.
Các thôn dân kêu to để Hàn Phỉ mau tránh ra, trong cái giỏ trúc kia thế mà lại đựng mấy tảng đó lớn a!
Hàn Phỉ nhìn giỏ trúc bay đến, thời khắc này, thời gian như bị chậm lại, nàng cảm giác mình có thể né tránh, thậm chí..
Còn có thể cản lại.
Ngay lúc Hàn Phỉ dự định ra tay đem giỏ trúc đá bay đi, thì trước mắt lóe lên một vệt bóng đen, ầm một tiếng đá văng cái giỏ trúc sang chỗ khác, làm cho mọi người vô cùng khiếp sợ.
Hàn Phỉ có chút tiếc nuối rút một cái chân đã duỗi ra về, vừa rồi nàng cũng muốn làm ra động tác tiêu sái như vậy a.
Nàng nhìn thấy Tề Ngộ Không xuất hiện trước mặt thì hơi kinh ngạc, nàng còn tưởng sẽ là Linh Tam cùng Linh Tứ cơ đấy.
Không, chờ chút! Hình như..
Linh Tam, Linh Tứ đã rất lâu rồi chưa xuất hiện thì phải.
"Ngươi còn đứng đó làm gì! May là ta vừa chạy tới, nếu không ngươi đã bị đập chết rồi! Hai vị huynh đệ Sát Thần kia đâu! Sao lại không bảo hộ tốt cho ngươi như vậy!"
Nói xong, Tề Ngộ Không liền đầy mặt phẫn nộ, quỷ mới biết lúc hắn nhìn thấy cái giỏ trúc chứa đầy đá bay về phía Hàn Phỉ, trái tim của hắn cũng muốn vọt lên cổ họng, phản ứng đầu tiên chính là như cuồng phong mà xông lại đá văng giỏ trúc.
Tề Ngộ Không đến bây giờ nghĩ lại mới thấy sợ, may là hắn vừa vặn chạy tới, nếu trễ một bước, nếu Hàn Phỉ xảy ra chuyện gì..
Tề Ngộ Không cũng không dám nghĩ, trước đây không lâu bọn họ dùng dược tài mà Hàn Phỉ cung cấp quả nhiên hữu kinh vô hiểm vượt qua một lần phát độc, điều này làm cho năm người bọn hắn triệt để tín phục Hàn Phỉ, vội vã không ngừng không nghỉ truy tung đến thôn Thủy Biên.
Lúc này, mới vừa tới thôn Thủy Biên, còn chưa kịp nghỉ một hơi, đã nhìn thấy tình cảnh này, hắn ỷ vào tốc độ của mình nhanh, liền xông lại, mấy người phía sau lúc này cũng chạy tới, năm người xếp hàng ngang hiện ra, sắc mặt rất khó coi, hung thần ác sát nhìn chằm chằm Hàn Phỉ, giống như đang nhìn một tội nhân không thể tha thứ.
Thôn trưởng