Lâu một hồi Vương Tôn đã làm xong việc vội vã bước lên lầu đón anh trai mình về Vương Cung Gia nét mặt hối hả chẳng thay đổi của Vương Tôn
" Anh ơi chuẩn bị chúng ta về nhà thôi "
Mặc dù anh bị thương nhưng phải lập tức về lại Vương Cung Gia mà trong lòng anh không hề muốn rời xa Tần Nhi
Nhưng anh bắt được nguồn tin hai ngày Gia Uy anh không ở Bang Eagle , Thương Tùng Hoàn ngông cuồng phá rối muốn xâm chiếm Bang Eagle nên cần anh ra mặt giải quyết
Nét mặt Tần Nhi buồn hẵn đi dù tính tình ngang ngược vẫn hóng hách trước mặt anh nhưng sâu bên trong lại quan tâm Gia Uy vô cùng
Anh bật dậy nhẹ nhàng thần thái của Gia Uy quả nhiên hồi phục lại rất nhanh , ánh mắt hình chim ưng không còn sự vô tình mà anh đã nhìn thẳng vào khuôn mặt hồng hào kia
Cô cũng từ từ theo sau Vương Gia Uy và Vương Tôn , Tần Nhi không hiểu sao những bước chân cô bước xuống nặng nề như thế
Khi anh đã đi xa khỏi Tần Gia cô mới bước lên lầu nằm dài trên giường Gia Uy đã nằm suốt 2 ngày hôn mê vừa qua
Bản thân không biết tại sao cô không nỡ cho Vương Gia Uy rời xa cô
Quan Linh Chi nhẹ nhàng đóng cửa ngồi xuống cạnh giường bàn tay dịu dàng sờ lên khuôn mặt buồn thiu Tần Nhi ngay lúc này
Bà biết cô con gái mình đang buồn về chuyện gì
" Con rung động Vương Gia Uy rồi phải không "
Tần Nhi ngạc nhiên không biết lí do gì mà mẹ cô biết bản thân có tình cảm với Vương Gia Uy
Cô chỉ Dạ một từ dạ cũng đủ làm Quan Linh Chi hài lòng mọi chuyện.
Bà khuyên cô ăn một chút lót dạ vì từ hôm qua đến giờ Tần Nhi luôn túc trực ngồi bên chăm sóc Vương Gia Uy chẳng cho một thứ gì vào bụng
" Được "
Bà để chén cháo hạt nhân trên bàn rồi lặng lẽ rời khỏi phòng
Tần Nhi trước mặt không ăn nhưng khi mẹ bước ra cô nhanh như cắt đã ăn xong chén cháo hạt nhân một cách ngon lành
Nhưng không ngờ cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay cho đến khi gần đầu chiều cô mệt mỏi từ từ ngồi dậy , mắt nhắm mắt mở đi vào nhà tắm khoảng hồi rất lâu
Mười lăm phút sau Tần Nhi đi ra trong trang phục đơn giản nhưng không mất phần sang trọng áo sơ mi đi kèm áo yếm đen đều đáng