Bản thân đang trong trạng thái tức giận chẳng quan tâm sự đời ra sao , tính cảnh giác lúc giờ không còn
Anh bước tới vòng tay qua eo cô một cách dịu dàng , dùng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve cưng chiều khuôn mặt giận dữ của Tần Nhi
Vương Gia Uy đến cũng hồi rất lâu toàn bộ câu chuyện đến bây giờ anh đều nhìn thấy nhưng vẫn thản nhiên đứng ngay gốc tối xem xem cô vợ tương lai của mình thế nào
Anh quả thật không ngờ Tần Nhi này lại hóng hách không coi ai ra gì
Bề ngoài tỏ vẻ ngốc nghếch nhưng sâu bên trong chứa nhiều bí ẩn
Vương Gia Uy cười nhẹ rồi mới tới gần Tần Nhi lúc này
Bản thân chợt giật mình nhìn lên khuôn mặt ma mị mà hai bên tai đỏ ửng lên ánh mắt hiện ra sự ngại ngùng khó tả
Anh dùng ánh mắt thâm dò Hồng Ly , nụ cười khinh bỉ quăng vào người cô
Dù đang khổ sở vật vã cầm ngón tay gãy nhưng lại bị vẻ đẹp ma mị kia hút hồn quên đi cơn đau liên hồi từ nãy giờ
Trong lòng thầm nghĩ với sắc đẹp rạng ngời cô có thể làm cho anh động lòng giúp cô xử lí Tần Nhi vì đã dám đụng vào người cô.
Bản thân luôn tự cao tự vẻ ỷ mình con có gia quyền gả đàn ông nào chẳng lọt qua tầm mắt cô cỡ chi là anh
" Anh !.
Anh hãy giúp tôi !.
"
Cô giả vờ yếu đuối giả vờ giả vịt nhìn anh xin giúp
Nào ngờ , Gia Uy dịu dàng nâng càm Tần Nhi lướt qua môi cô nụ hôn nhẹ nhàng nhưng chứa chang sự cưng chiều vô đối
Những con mắt đều kinh ngạc trước hành động vừa rồi của anh
Có thể người phụ nữ đứng bên cạnh anh không biết là ai nhưng người đàn ông cao ráo lạnh lùng kia chẳng ai không biết
" Cô làm vợ tôi sợ như thế mà tự ỷ tư lợi "
Một tiếng hừ phát ra , khí tượng hừng hực lên người Hồng Ly
Bàn tay cưng chiều vô tình vuốt ve mái tóc xanh dài ngang lưng
Cô không hiểu cảm giác này như thế nào nhưng tận tâm cang lại có phần xao xuyến ấm áp làm cơn giận đã mấy phần tan biến
" Cô ta hóng hách làm tay tôi gãy đến nông nỗi này mà anh còn bênh vực cô ta "
Hồng Ly ngang ngược nhìn chằm chằm lên khuôn mặt kiều diễm Tần Nhi
Đang được vòng tay to lớn của anh ôm chặt vào lòng
Anh không thích ai nhìn vào vợ của mình dù cũng phụ nữ với nhau
Anh