Anh không nói gì chỉ :" Ừ :" một tiếng rồi thôi
Thật ra anh đã cho thuộc hạ điều tra thân phận thật đằng sau của Tần Nhi
Anh đã bất ngờ khi nghe thuộc hạ kể lại về con người thật đằng sau vẻ mặt yếu đuối ấy
" Anh không giận "
" Không "
Sau khi nói xong Tần Nhi rời khỏi người anh đặt nụ hôn nhẹ lên đôi môi mỏng của anh
Cười rạng rỡ bước vào nhà tắm , Gia Uy lấy khăn tắm bước theo cô vào phòng
Bàn tay to lớn vuốt ve nhẹ nhàng lên sóng lưng của cô
Theo phản xạ tự nhiên xoay người dùng một quyền đánh vào người anh
Một quyền mạnh đánh thẳng vào người của anh
Cô biết sức lực của mình sẽ không nhằm nhò gì với thể lực săn chắc mạnh mẽ
" Mạnh quá rồi đấy "
" Anh đừng diễn nữa , một quyền của em so gì với thân thể vạm vở của anh "
" Em cố tình "
" Đúng em cố tình ai kêu con người anh lại táo bạo như vậy không nói gì đã sờ vào thân thể người ta rồi "
Gia Uy cười nhẹ tỏ ra vừa ý với câu nói trách móc vừa rồi của cô
Nhỏ nhẹ mà ngang tàn nâng càm thon gọn đặt nụ hôn dịu dàng lên đôi môi hồng hào của Tần Nhi
" Chúng ta đi xuống Tôn đang chờ mình "
Nói là nói vậy nhưng cô không thích ai khác chỉ chờ mình cô
Rồi thôi anh vòng tay qua vòng eo nhỏ nhắn rời khỏi phòng
Nam thanh nữ tú quyền quý đặt những bước chân quyền lực xuống từng bậc thang trước mọi ánh mắt nhìn chăm chăm vào họ
" Hai người lâu quá rồi đấy "
Tần Nhi nhỏ nhặn cười mỉm khi nhìn thấy vẻ mặt thanh tú giờ đâu biến thành đanh đá hơn
Thật sự cô rất thích tính tình giận hờn trẻ con này của Vương Tôn nhìn rất giống với con người khi ở cạnh người anh mà cô yêu nhất
" Anh chìu Tôn quá nhỉ "
" Không theo ý nó cũng không được "
Cô biết rất rõ ngoài cô ra Vương Tôn là người mà anh cưng chiều tuyệt đối bất cứ chuyện gì cậu phạm lỗi anh cũng bỏ qua
Cứ như thế Vương Tôn rời Vương Cung Gia với bóng dáng tinh nghịch một đứa trẻ giận dỗi ba mẹ mình
Vương Gia Uy cũng hết cách với cậu em trai bướng bỉnh , đanh đá này của mình
Có lẽ người anh trai này đã chìu em quá mức
Nhưng cũng không thể bỏ tầm mắt mình khỏi cậu
Mạnh Hiên cung kính đứng chờ trước cửa xe hơi RBW đen láy
Chiếc xe nhanh chóng đã rời khỏi biệt thự
" Cậu đừng giận Uy nữa "
" Sao chị biết "
Cậu ngạc nhiên mở thật to cặp mắt