Sau khi trừ khứ Trần Hoàng , mọi việc Vương Gia Uy giao lại cho Vương Tôn giải quyết ,
Cả bốn chiếc xe nhanh chóng rời khỏi nhà kho
" Uy em muốn đưa Thiên Thiên anh ấy về Tần Gia "
" Anh đi cùng em "
Vương Gia Uy biết trước được việc này nên đã nhanh chóng trả lời ,
Thật ra là vậy nhưng trong lòng anh không an tâm khi để cô đi về Tần Gia
" Phong cậu gọi đến hàng thông chuẩn bị sẵn sàng máy bay "
" Vâng "
Tần Nhi cảm động trước hành động ngọt ngào này của anh
Cô không biết từ khi nào một Vương Gia Uy lạnh lùng đến vô tình mà bây giờ trở thành một Vương Gia Uy ngọt ngào dịu dàng đến mức cô cảm thấy thoải mái khi bên anh
Nhưng cô không biết chỉ riêng mình cô anh mới là con người như vậy
Chiếc máy bay cất cánh rời khỏi Italy ,
Hàn Thiên cùng Ngũ Tứ đã chụm đầu vào nhau mà ngủ
Vương Tôn vì xử lí công ty nên đành ở lại Italy mà không theo anh mình qua Trung Quốc
Vương Gia Uy cũng vì chuyện vừa rồi mà đã mệt mỏi , hai mắt nhắm nghiền lại nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp uy nghiêm , lịch lãm
Tần Nhi cô được toàn người anh để dựa vào ai nhìn vào cũng sẽ cười với sự ngây thơ của một thủ lĩnh
Hơn 5 tiếng máy bay mới hạ cánh an toàn xuống sân bay Thượng Hải một thành phố về đêm càng bí hiểm khôn sâu khó lường
Tần Nhi không chịu thức sau cơn ngủ mê dài 5 tiếng trên máy bay mà vui vẻ hưởng thụ giấc ngủ cùng hơi ấm trên lưng Vương Gia Uy
Từng người bước vào xe , anh phải khổ sở làm sao tránh phá giấc của cô ,
Dịu dàng đặt phần đầu lên đầu gối của Hàn Thiên còn về mình đi vòng bước vào ghế lái
Chiếc xe Lamborgini nhanh chóng chạy nhanh như gió trên những đoạn đường cao tốc
Nhưng ánh mắt thâm sâu chứa đựng sự yêu thương nhiều lần nhìn qua ống kính rọi xuống hai bóng dáng anh em Tần Gia đang ngủ ngon lành
Vương Gia Uy cười thoả mãn trong lòng nghĩ rằng anh em từ ăn nói hoạt động cho đến ngủ cũng giống nhau sau này không biết khi Hàn Thiên cô và Vương Tôn hợp lại sẽ như thế nào
" Thiên đỡ Tần Tần dậy đi tới Tần Gia rồi "
Lúc này trời cũng đã rạng sáng ánh sáng lấp loé chiếu rọi vào khuôn mặt kiều diễm càng tăng lên vẻ đẹp sắc sảo tinh anh của Tần Nhi
Vì ánh nắng nắng từ trời chiếu rọi xuống làm cho cô bất giác