Tần Nhi nhìn thấu được ánh mắt của Tống Hiểu Phàm đang trầm tư nhìn Vương Tôn
Bổng chốc cô lại thở dàu rồi lại lắc đầu nhìn Vương Gia Uy đang thong thả ngồi trò chuyện phiếm cùng Hàn Thiên và Vũ Thành
Tại sao ? một người không cùng trong huyết thống nhìn ra được nổi u tư sâu lắng trong tâm hồn ngây thơ vô số kia
Mà một người thì lại cùng chung huyết thống với nhau vì gì vì thứ gì ngoài thương trường thì quang minh lỗi lạc
Còn trong tình cảm gia đình ấy không biết rõ phân minh ra như thế nào
Đóng lại một câu rằng thật tội nghiệp cho cậu em trai đáng thương này phải chịu phải số phận ai thương
" Ahhhh !.
đúng rồi "
Tần Nhi như phát hiện ra điều gì thú vị mặc kệ đang mang bụng bầu to trản mà ngồi phặc dậy
Trước sự ngỡ ngàng của cả bốn gả đàn ông xung quanh mình
Người thì phát hoảng , người thì bất ngờ , người thì sốt sắn , người thì sắp tắt thở và người trái tim như rớt ra ngoài không ai khác là Vương Gia Uy
" Cẩn Thận "
Không hẹn nhau mà cùng nhau phát hoảng la trừng cô
Làm cho Tần Nhi cũng bất giác rùng mình trước thái độ lẩn tiếng la thất thanh trước mấy gả đàn ông
" Biết rồi mà mai là giáng sinh anh trang trí lại biệt thự
Mấy anh cũng ở lại qua đêm tối mai hẳn về được không "
Ai nấy cũng đồng loạt xuất hiện nhiều phản ứng trước câu nói vui vẻ của Tần Nhi
Dù không muốn nhưng cũng không nỡ chối từ trước vẻ mặt khẩn cầu nên đành vội gật đầu lia lịa
" Tại sao chị muốn tổ chức lễ giáng sinh cùng mọi người mà không phải gia đình "
" Đây không phải gia đình hay sao hả "
Tất cả tất cả từ người hầu đến mọi người xung quanh đều bất ngờ không kém
Họ không biết cô tại sao lại nói ra như vậy
" Tôi đón giáng sinh , Tết điều cùng ba mẹ cùng bạn bè nhưng vô vị "
" Thôi được rồi.
.
Tất cả các người hầu trong nhà trong vòng lúc này đến tối giải quyết nhanh "
Vương Gia Uy sau khi nghe được lời thầm nguyện của vợ mình thì lập tức cưng chiều theo cô say bảo tất cả người hầu trong nhà bỏ hết hàng tá công việc trang trí lại biệt thự như lời cô nói
" Tại sao em nói giáng sinh đón cùng ba mẹ vô vị em không vui "
Hàn Thiên phút chốc trở nên nghiêm túc xoay người vặn hỏi Tần Nhi
Anh là anh của cô sao không biết tính tình tính nết của em gái mình
Không thứ gì có thể làm cho Tần Nhi khi cùng ba mẹ mà sử dụng đến hai từ Vô Vị kia
" Thật ra là từ khi không cùng anh em chỉ thấy rằng không được gọi mùi vui vẻ hạnh phút thế thôi "
" Anh nghiêm cấm em suy nghĩ lại chuyện cũ , giờ đang mang thai em còn nghĩ về chuyện đó đáng hay không em "
Tần Nhi nhìn rõ ra được anh mình