Ly Duẫn đột nhiên dừng lại. Bạch Hầu cũng giật mình dừng bước.
\- Cút đi. Đừng làm ta tức giận.
Nàng ta biết mình ở đây sao? Bạch Hầu chột dạ. Hắn được mệnh danh là người nhanh nhất kinh thành...sao có thể...
Bạch Hầu nín thở,cố gắng không để lộ nguyên khí.
Từ trên cao,một tên hắc y nhân mặc áo choàng đen cưỡi hắc điểu đáp xuống.Hắn ta không phải là Huân Nhược Đông sao?Sao nàng ta lại có dính líu với đại ma đầu của ma giáo ??
\- Sao nàng biết ta theo nàng? \-Huân Nhược Đông mở lời trước
\- Từ mai có giấu thì nhớ kéo tà váy của ngươi lên. Còn giờ,cút đi.
\- Chưa ai từng nói chuyện \*\*với bổn vương như vậy
Nàng là người đầu tiên. Nàng có muốn về làm giáo chủ phu nhân của ta không?
\- Ta không thích trai bao tửu lầu. Rất mất hứng. \- cô lắc đầu từ chối.
\- Nàng...Nàng không sợ bản vương lấy mạng nàng?
Huân Nhược Đông tức giận.Xung quanh y tỏa ra một sóng khí màu tím. Bạch Hầu ôm ngực vận công. Sát ý mạnh quá ,hắn không chịu được.
Ly Duẫn bất mãn ngồi xuống,chống tay lên đùi nhìn Huân Nhược Đông. Cô không bị ảnh hưởng gì bởi cái tên kì lạ này. Cô chỉ đang thầm đánh giá hắn mà thôi. Gương mặt được,ngũ quan tốt,chỉ là tính tình hơi kì quái. Cô không thích.
\- Nàng nhìn ta là vì say mê ta rồi sao?
Huân Nhược Đông tiến lại nâng cằm cô lên. Y nhẹ nhàng sát lại như muốn chiếm hữu bờ môi đang hé mở mời gọi của cô.
Ly Duẫn thở dài không vui bắt lấy tay y,vặn ngược ra đằng sau rồi dùng chân đá y về phía trước.
\- Tự luyến,lưu manh,bỉ ôi,vô sỉ,cơ hội. Sao ở đây ,trai bao lại chất lượng kém như vậy?
\- Nàng...nàng dám đánh bổn vương..còn mắng bổn vương \- Huân Nhược Đông tức giận gằn giọng \- Nàng thực sự muốn chết?
Ly Duẫn phủi mông đứng dậy :
\- Ta đánh đấy,rồi sao? Một tên trai bao như ngươi cũng gọi là khỏe mạnh đi,bắt nạt một nữ tử yếu đuối như ta,có còn đáng mặt đàn ông trong thiên hạ?
Nàng mà yếu đuối sao? Huân Nhược Đông và Bạch Hầu á khẩu không nói được câu nào.
\- Từ trên xuống dưới của ta đều bị ngươi nhìn. Ngươi không những hạ lưu mà còn biến thái,giờ còn giở trò bám đuôi. Bản vương,ta khinh. Đá ngươi một cái là nhẹ cho ngươi. Lại còn