\- Ca Ca ,sao đến giờ mà tỷ tỷ chưa tới?
A Uyên khẽ lay Hàm Lục Lương. Ngày hôm đó cô đột nhiên ngất xỉu, A Uyên đã khóc rất nhiều. Con bé nhất quyết muốn ở lại nhưng Lục Lương buộc phải đưa con bé về.
Khi nghe tin cô mất,Lục Lương không muốn để A Uyên biết được mà đau lòng nên lập tức rời khỏi Nguyệt Triều quốc chỉ để lại một số người ở lại mà thôi
Từ khi về Liễu quốc,y như thành kẻ mất hồn. Y cũng đã cho người điều tra. Chuyện này hoàn toàn không dính dáng gì đến biểu muội Hàm Lưu Ly của y
Lễ tấn phong chỉ còn có 2 canh giờ nữa là đến. Chính lúc mặt trời lên thiên đỉnh,các nghi lễ sẽ được tiến hành long trọng. Đây vốn là chuyện vui nhưng thân tâm của y không hề ánh lên một tia vui vẻ
Câu hỏi của A Uyên càng khiến Hàm Lục Lương bối rối không biết trả lời thế nào. Con bé tin vào lời nói dối kia mà ngày đêm háo hức đợi tin tức. Sáng nào luyện võ xong đều ra cổng thành hỏi thăm mấy kẻ gác cổng
Nếu nói Lam Tuyết Y chết rồi. A Uyên sẽ có phản ứng thế nào đây?
Từ đằng xa,một ánh mắt đầy lo lắng hướng đến hai người.
Hàm Lưu Ly mỉm cười bước đến bên cạnh vỗ vai nữ nhân:
\- Ngươi muốn biết tại sao huynh ấy lại có biểu hiện lạ như vậy không?
\- Lưu Ly tỷ tỷ...tại sao vậy?
\- Nữ nhân huynh ấy để ý đã không còn.
\- Nữ nhân Lương ca thích? Không thể nào. Trước giờ huynh ấy không gần nữ sắc
\- Tố Tố,đó cũng là điều tốt cho muội. Nếu tranh đấu cùng nàng ta,ta không nghĩ muội có cơ hội thắng. Đến an ủi huynh ấy đi. Vị trí thái tử phi là của muội.
Hàm Lưu Ly đẩy Vương Tố Tố về phía trước khích lệ. Nàng cười đầy ẩn ý,trong lòng vô cùng hả dạ
Kẻ thù không đội trời chung của nàng cuối cùng đã chết. Nàng không cần phải tốn công. Nếu nàng biết được là kẻ nào chắc chắn sẽ hậu tạ đàng hoàng