Buổi ký sách hôm nay Sở Ưng Trừng lần đầu hưởng đãi ngộ "Được đưa đón một mình".
Được thôi, trên thực tế chính là trợ lý trực tiếp lái một chiếc xe nhỏ tới khu chung cư đón người.
Tới từ rất sớm, chưa tới tám giờ đã đón được người chờ lúc tới phòng trang điểm ở khách sạn mới vừa đúng tám giờ rưỡi.
Nhưng mà cửa phòng trang điểm vừa mở Sở Ưng Trừng liền nhìn thấy Nhạc Quân đã ngồi ở đó làm tóc rồi.
"Hửm?" Sở Ưng Trừng vừa vào cửa vừa lấy điện thoại ra nhìn thử "Tôi đến muộn rồi sao?"
Nhạc Quân không tiện quay đầu mà từ trong gương liếc cậu: "Không."
"Ồ ồ, vậy anh tới rất sớm nha!" Sở Ưng Trừng cảm thán nói, "Lúc Tả Tả tới đón tôi còn nói tôi dậy sớm thế mà vẫn tràn đầy sức sống rất hiếm có, chẳng phải anh còn dậy sớm hơn cả tôi sao?"
Tả Tả là trợ lý của Sở Ưng Trừng, anh Lý sợ Sở Ưng Trừng lại làm ra "Sự kiện tàu điện ngầm" nói chung trước tiên là cho cậu một người trợ lý cá nhân—Coi như Sở Ưng Trừng tạm thời còn chưa có nhiều công việc như thế.
Nhạc Quân từ trong gương nhìn một chút vẻ mặt của cậu cảm giác trợ lý nói cũng không sai.
Dù sao bản thân Nhạc Quân là nhân vật chính ngày hôm nay nói sao cũng phải dậy sớm tới sớm chuẩn bị nhưng tâm lý có chuẩn bị không có nghĩa là dậy sớm có thể làm anh vui vẻ.
Mà bộ dáng thần thái sáng láng của Sở Ưng Trừng không giống với người nổi nóng khi thức dậy chút nào.
Nhạc Quân bất giác nhớ tới suy đoán ngày hôm qua, cảm thấy biểu hiện này không giống đã thức cả đêm để đọc sách chẳng lẽ hôm qua cậu thực sự không nói dối?
Cứ ngẫm nghĩ mãi, Nhạc Quân lại thấy trên tay Sở Ưng Trừng vẫn luôn cầm một cuốn tập liền sẵn tiện hỏi: "Đó là gì?"
"À đúng rồi!" Sở Ưng Trừng nhanh chóng cọ tới góc trước bên cạnh Nhạc Quân đang muốn đưa đồ cho anh nhưng lại bị đôi mắt hếch lên lườm thì vô ý thức hơi ngồi xổm xuống.
Suýt chút theo bản năng quỳ một gối xuống.
Nhạc Quân: "...Cậu đây là tư thế gì thế?
"Khụ, tư thế đưa bài tập cho anh." Sở Ưng Trừng nâng hai tay đưa vở cho anh, "Mời Oppa kiểm duyệt!"
Nhạc Quân cũng lười dạy bảo cậu, rút quyển vở quạt lên trán cậu một cái.
Đám thợ trang điểm đều giật mình.
Sở Ưng Trừng lại cảm thấy đây là tiêu chí thân mật nên không hề để ý chút nào, cào bừa tóc liền ngồi bên cạnh.
Nhạc Quân cũng rất giống căn bản không quan tâm một quạt này của mình có kết quả gì, anh mắt cũng không thèm nhìn Sở Ưng Trừng nữa mà trực tiếp mở quyển vở trên tay ra.
Quả nhiên là quyển trong ảnh chụp kia.
Lật trước lật sau số trang còn không ít, ngón tay ma sát qua trang giấy liền sờ ra được sức lực lúc viết chữ còn có thể vừa nhìn liền thấy có tới mấy chữ phồn thể.
- -Phồn thể...
- -Là tự học hay là nguyên nhân khu vực?
***
Mười giờ đúng buổi ký sách bắt đầu.
Hội trường có quy mô mấy trăm, chen chúc kín mít.
Nhạc Quân vừa xuất hiện tiếng thét chói tai lập tức bùng lên suýt chút ngay cả nóc nhà cũng bật lên.
Sở Ưng Trừng ở khu vực sau sân khấu bị tiếng động này dọa giật cả mình cực kỳ tò mò.
Nhưng điện thoại của cậu lại bị "Tịch thu" rồi nên chỉ đành chạy tới bên cạnh trợ lý liếc thoáng qua cảnh tượng đang phát sóng trực tiếp: "Ồ, đám người đông đúc này đều là fan của Nhạc Quân sao?"
Tả Tả ở bên cạnh nhỏ giọng nói: "Đúng vậy, đây còn là ít rồi đó.
Cậu biết làm sao để tới được đây không? Đều phải đặt trước trên mạng sau đó rút thăm mới có thể đi vào đó.
Nghe nói xác suất trúng thăm còn chưa tới một phần mười không khác gì bốc số mua nhà mua xe, vé chợ đen tăng giá lên gấp mấy lần cũng..."
Sở Ưng Trừng nửa hiểu nửa không hiểu nhặt từ cuối cùng tới hỏi: " Vé chợ đen là cái gì?"
Tả Tả: "..Sao cậu nói cứ như mì bò xào khô vậy?"
*Phát âm trung quốc: huáng 牛炒 vé chợ đen, phiên âm nghe như bò vàng xào – mì bò xào (Beef chow fun) món ăn chính ở Quảng Đông
Sở Ưng Trừng: "Vậy mì bò xào là cái gì?"
Tả Tả: "..."
Cũng may trợ lý mặc dù trong lòng không hiểu sao nhưng vẫn nghiêm túc giải thích mối quan hệ của "Vé" và "Chợ đen".
Sở Ưng Trừng hiểu rồi sau đó liền cảm khái giá này mà fan cũng muốn đi vào gặp Nhạc Quân không khác gì đám ăn chơi trác táng ở đế đô đập châu báu lên trên mép sân khấu kịch, đều là đám có tiền lại rảnh rỗi.
- --Không hổ là (Gương mặt đó) của hoàng huynh ta, ngay cả làm nghệ sĩ mà cũng thành công đến thế!
Nhạc Quân ở đằng trước đợi tầm mười phút người chủ trì mới giới thiệu Sở Ưng Trừng xuất hiện.
Tiếng động lúc Sở Ưng Trừng xuất hiện kém xa tít Nhạc Quân đừng nói tới tiếng hoan hô, vỗ tay cũng chỉ lộp bộp mấy tiếng thưa thớt không nhiệt liệt lắm.
Nhưng cậu cũng không có chút nào không tự nhiên mà nhẹ nhàng thoải mái đi tới vị trí bên ở Nhạc Quân.
Nhạc Quân liếc nhìn cậu một cái nhường chút chỗ cho cậu còn đưa mic cho cậu.
Sau đó, Sở Ưng Trừng bắt đầu đọc thuộc bản thảo phát biểu cậu từng đưa cho Nhạc Quân nhìn qua kia.
Chẳng qua cậu nói gì đám fan trong chỗ phát sóng trực tiếp vì Nhạc Quân mà tới đều không nghe bao nhiêu tràn ngập màn hình đều là nghi vấn: [Dựa vào đâu dựa vào đâu dựa vào đâu???]
[Mẹ nó sách Nhạc Quân của chúng ta tự viết dựa vào đâu mà người khác cố tới cọ nhiệt hả? Có biết xấu hổ không?]
[Lúc trước anh Quân xuất bản sách đều là tự mình làm hết, bây giờ vừa có vị trí C mới liền phải cùng cậu ta tuyên truyền, cậu ta sao lại có thể tới cọ nhiệt sách mới của anh Quân nhà chúng ta?]
[Hoài nghi hợp lý Sở Ưng Trừng này lúc trước đã muốn làm vị trí C cho nên khiến cho Fan9 chướng khí mù mịt thành viên nối nhau rời đi.]
[Cho nên anh Quân nhà chúng ta và Ngư Dân đều là nhóc đáng thương bị mấy loại đập tiền vào nhóm ép bức hả?]
[Đù, thế mà còn có mặt mũi nói đọc sách của anh Quân có bản lĩnh nói chút nội dung ra đi, mấy loại cảm nghĩ nông cạn này chắc chắn là tra trên mạng ra thôi?]
[Ọe ọe ọe ọe! Anh Quân chắc chắn cũng không vui lắm cả quá trình anh ấy đều mặt không cảm xúc...]
Thực ra mà nói Nhạc Quân có vui hay không vui vốn đều là vẻ mặt đó.
Mà lúc Sở Ưng Trừng nói thực ra Nhạc Quân vẫn rất thoải mái; Nhưng sau khi độc giả ngay hiện trường bắt đầu đặt câu hỏi thì bầu không khí không còn hòa hợp như thế nữa.
Mọi người đều biết người rút thăm đi vào nói là fan độc giả cũng có khả năng là phóng viên.
Đặc biệt là hôm qua Nhạc Quân vừa dính tin đồn xấu, phóng viên sao có thể buông tha cho anh được? Thế là chưa được mấy câu hỏi đã có người đứng dậy hỏi: "Nhạc Quân, hôm qua trên mạng bùng lên chuyện anh và Tào Vân Vân hẹn hò ở một khách sạn nào đó, các người đang yêu đương sao?"
Nhạc Quân nghe xong câu hỏi này vẻ mặt liền u ám.
Trên ống kính nhìn không rõ lắm chẳng qua Sở Ưng Trừng ngồi ngay bên cạnh anh nên nghiêng đầu nhìn thoáng qua lập tức ý thức được anh không vui.
"Tôi đã đăng tuyên bố thanh minh trên W Bác rồi, đã phủ nhận lời đồn này." Nhạc Quân lạnh lùng nói, "Hôm đó tôi đi gặp mặt người của nhà xuất bản, cả quá trình chỉ gặp qua người của tòa tạp chí chưa từng gặp qua Tào Vân Vân.
Bọn tôi không hẹn hò, càng không có yêu đương."
Người đặt câu hỏi kia lại truy hỏi: "Vậy nhân viên làm việc bên Tào Vân Vân trả lời rằng chuyện của nghệ sĩ phòng làm việc không tham gia vào đây chẳng phải là mặc nhận các anh đang yêu đương sao? Có phải anh muốn giấu chuyện yêu đương