Sau khi hạ triều, ở ngự hoa viên.
"Tiểu thúc, ta đánh thế nào." Hoàng đế hạ quân cờ trong tay xuống, không ngẩng đầu lên nói với vương gia.
"Tốt." Lòng dạ vương gia bây giờ có ở trên bàn cờ đâu, mơ mơ màng màng thuận miệng trả lời.
"Tiểu thúc." Hoàng đế hơi ngẩng đầu lên, trong ánh mắt có chút dò xét.
"Hả?" Cơ mà vương gia hoàn toàn không biết.
"Ván cờ này sợ là người thua rồi."
"Ừ......" Vương gia ngơ ngác đáp lại.
Lúc này y mới đem lực chú ý dời về phía bàn cờ, phát hiện quân mình đã bị bao vây tứ phía, không thể phán kích trước trận hình ác liệt của đối phương.
Vừa nãy chơi cờ, Tiêu Ngôn rõ ràng giống như một hồ nước bình thản.
Bất đắc dĩ, Vương gia chỉ có thể nhận thua.
"Lâu không chơi, bệ hạ lại lên tay rồi."
"Quá khen quá khen, đều là thừa tướng dạy cho ta thôi."
"À..."
Cả ngự hoa viên nhất thời yên lặng.
Bỗng nhiên có một cơn gió thổi đến, lá liễu khẽ bay bay trong gió, làn nước hồ trong vắt gợn nhẹ sóng hòa trong lá xanh, càng tôn lên vẻ đẹp tinh khiết của đóa sen tuyết trắng trong hồ, khung cảnh càng thêm yên tĩnh.
Hoàng đế muốn phá vỡ sự tĩnh lặng ngột ngạt này, liền nói:
"Sức khỏe thừa tướng dạo này hình như càng ngày càng kém, liên tục xin nghỉ. Hắn cũng đã gửi đơn từ quan cho trẫm, nhưng trẫm vẫn có chút luyến tiếc nhân tài này, mất đi hắn cũng như mất đi một trụ cột của nước nhà."
Vương gia bây giờ mới nghĩ lại, quả thật hôm nay thượng triều không thấy thừa tướng tới.
Vì thế trầm ngâm một hồi, mở miệng nói: "Bệ hạ, không bằng để tối nay thần đến phủ Thừa tướng."
.........
Xuất cung, hồi phủ.
Đương nhiên trong lúc thượng triều vương gia cũng không quên sai người đến Trường Nguyệt Lâu bí mật bắt tên tiểu quan lớn gan kia về.
Bất quá chưa đợi được đến khi bắt được tiểu quan về thì.
Lại đến giờ phải đi thăm hỏi thừa tướng mất rồi.
Vương gia nuốt hậm hực vào trong lòng, cắn môi bước lên xe ngựa.
Mặc dù nói rằng Tiêu Vu phải đi thăm bệnh Thừa tướng, nhưng y nói cho cùng thì cũng mang thân phận Vương gia tôn quý.
Thành ra lại biến thành Thừa tướng mang bệnh thiết đãi Vương gia.
Điều này làm Tiêu Vu hơi áy náy.
Đi vào phủ Thừa tướng nhận xét, Thừa tướng là một người tao nhã.
Lâm viên bài trí theo phong cách Giang Nam, hành lang uống cong giữa một mảng u tịch.
Cột chống trạm trổ, cầu