Lại nói, Giang lão bức bội vì hoạt động của anh em họ Hà ở triều đình, không khỏi cằn nhằn mấy câu.
Giang Phong mỉm cười nói :
- Hà gia căn cơ ở Giang Bắc, có “thân tại Giang nam, tâm tại bắc” cũng dễ hiểu thôi.
Giang lão khẽ hanh một tiếng, nói :
- Nhưng “ăn lộc Kinh triều, phụng sự Viêm triều”, tam tâm nhị ý là không nên.
Lão phu thấy chướng mắt.
Giang Phong gật gù khen phải.
Mấy lời này của Giang lão nói ra thật đúng lúc.
Hy vọng các gia thần của lãnh địa không ai tam tâm nhị ý.
Thật ra những người khác Giang Phong đều hoàn toàn tin cậy, duy chỉ có lão Nguyên Phương là vẫn còn phân vân do dự, nên Giang Phong cũng chưa tin được.
Giữa lúc đó, thám tử hồi báo :
- Đại nhân.
Quân tình khẩn cấp.
Giang Phong trầm giọng hỏi :
- Thủy quân của giặc đã xuất phát rồi phải không ?
Thám tử đáp :
- Hồi bẩm đại nhân.
Bọn thuộc hạ đã phát hiện thủy quân của giặc đang hướng về phía này.
Đội tiên phong của giặc lúc bị phát hiện đã cách nơi đây chỉ 120 dặm.
Thám thuyền của bọn thuộc hạ tốc độ tối đa gần 130 dặm 1 canh giờ, gần gấp đôi thuyền của giặc.
Nếu giặc cũng chèo hết tốc lực, tính ra chỉ còn khoảng 1 canh giờ nữa giặc sẽ đến đây.
Thám thuyền là thuyền dành cho thám tử sử dụng khi cần do thám địch tình, là loại thuyền câu được cải tiến, chỉ chở được một người, thuyền nhẹ nên tốc độ khá nhanh, đạt từ 80 - 100 dặm/ canh giờ (chú : 100 dặm/ canh giờ = 40 kilômét/ canh giờ = 20 kilômét/ giờ tây), sử dụng thêm một cột buồm, tốc độ tăng 10% - 30%, nên tối đa khoảng 130 dặm/ canh giờ, là loại thuyền có tốc độ nhanh nhất trong game.
Giang Phong lại hỏi :
- Quân số của giặc thế nào ?
Thám tử đáp :
- Hồi bẩm đại nhân.
Tổng quân số của giặc hiện đang được tiếp tục tra thám, bọn thuộc hạ phát hiện đội tiên phong của giặc liền lập tức hồi báo.
Đội tiên phong đa số là dị nhân cùng dân binh thủ hạ của họ, gồm 20 chiếc Đại thuyền cùng với 80 đội dân binh.
Còn tổng quân số của giặc, theo ước lượng thì không quá 5 nghìn.
Giang lão hừ lạnh :
- Tiên phong quân chỉ có 80 đội bác hôi binh do dị nhân thống lĩnh, rõ ràng là muốn thăm dò thực hư quân ta đây mà.
Đại hình chiến tranh mà sử dụng dân binh, bị Giang lão gọi là bác hôi cũng phải.
Dân binh mà đụng độ chính quy quân, chỉ có cách ngửa cổ chờ chết.
Có điều dân binh chiêu mộ phí rẻ, tiền lương thấp, thích hợp cho những người ít tiền mà muốn có cảm giác cầm quân.
Dân binh đẳng cấp 25, vào lúc này cũng đủ sức đối phó những người chơi khác (đẳng cấp trung bình chỉ vào khoảng 20 - 25), hay tấn công tiểu quái.
Một số người còn dùng dân binh tấn công bình dân sinh sống tại các thôn làng thuộc phe đối địch, thậm chí còn có một vài làng ở Phần Dương bị người chơi phe Man tộc chiếm giữ (thôn cấp được hệ thống bảo hộ, không thể chiếm đóng).
Lão Nguyên Phương nói thêm :
- Đại nhân.
Man binh hiện chỉ còn 10 chiếc Lâu thuyền và 50 chiếc Đại thuyền.
Lâu thuyền tải trọng 160 người, Đại thuyền 50 người.
Tính ra tổng số chỉ chở được 4100 người cùng lúc, đó là chưa kể đến số lương thảo cần mang theo, tối đa 4 nghìn quân là cùng.
Giang Phong ngẫm nghĩ giây lát, đoạn phân phó mọi người bắt đầu hành động.
Thởi gian không cần nhiều, cần phải thật khẩn trương.
…
Đoàn thuyền gồm 20 chiếc Đại thuyền một cột buồm xếp thành bốn hàng bồng bềnh trên dòng Nguyên Giang, hối hả tiến về phía hạ lưu.
Các thuyền đều có tải trọng tối đa.
Biên chế mỗi thuyền đều giống hệt nhau, ngoài 4 người chèo thuyền, là 4 đội dân binh, mỗi đội do một dị nhân (người chơi) làm đội trưởng.
Tất cả đều là tư binh.
Ngoài ra còn có 200 đơn vị lương thực.
Lượng lương thực đó chỉ đủ cho hai ngày (dân thường mỗi ngày cần 1 đơn vị lương thực, binh sĩ cần gấp đôi), đúng quy chế của bác hôi binh.
Trên một chiếc thuyền ở hàng đầu, một “vị” đội trưởng khôi giáp tiên minh, vai “vác” thanh đại đao sáng loáng, miệng không ngớt cằn nhằn :
- Nhật.
Bao giờ mới tới.
Ngồi một chỗ suốt mấy giờ, chán quá đi mất.
Một gã khác lào bào :
- Chó ở đâu mà sủa mãi, điếc tai quá đi mất.
Gã kia “múa” đại đao một vòng, trừng mắt quát :
- Ngươi đừng tưởng ta sợ ngươi rồi cứ mãi lấn tới.
Lát nữa lên bờ ta sẽ cho ngươi biết thế nào là lợi hại.
Nhìn gã ta đỏ mặt tía tai, cũng biết ngay gã giận đến mức nào.
Chỉ vì trên thuyền chật chội không có chỗ động võ, nếu không gã đã “múa” đao động thủ rồi.
Thấy tình hình có vẻ căng thẳng, một người khác lên tiếng :
- Mọi người có ai biết mục tiêu thực lực thế nào không ?
Trên thuyền mọi người nhìn nhau.
Một người ở thuyền bên cạnh nói :
- Nghe nói đối phương quân số chỉ có mấy nghìn.
Man vương phái Tây La nguyên soái thống lĩnh hơn 5 vạn quân chinh phạt.
Thắng bại không cần phải bàn.
Chúng ta được phái tập kích là để chúng ta có cơ hội lập công đấy thôi.
Một người khác nói theo :
- Phải đó.
Ta còn nghe nói nếu lập được đại công sẽ được phong làm tướng quân nữa đó.
Làm tướng quân sẽ