Vu sư xuất chiến là đúng với ý đồ của Vương Đại tướng quân.
Nãy giờ lão vẫn chờ đợi giây phút này.
Lão chưa cho xung xa tham chiến chính là vì sợ những binh sĩ đẩy xe bị độc vật tấn công.
Nhưng lão không ngờ lại có ong độc xuất hiện.
Bầy ong độc hình thể nhỏ xíu, tốc độ lại nhanh, cực kỳ khó đối phó.
Lão đưa mắt nhìn Giang lão, nói :
- Lão tiên sinh.
Bọn ong độc đó không dễ đối phó.
Mọi sự trông cậy vào cả tiên sinh.
Nói đoạn, lão chỉ huy cung thủ chia ra vừa tấn công vu sư trên tường thành, vừa tấn công rắn rết, bọ cạp và những loại độc vật lớn khác ở phía trước.
Đại đao binh, trường thương binh vẫn giữ vững trận hình, bảo vệ những viễn trình binh chủng ở phía sau.
Vu sư trên tường thành bị cung thủ bắn tên lên, vội phục ngay xuống ẩn thân bên dưới bức tường che tên.
Độc hệ vu sư thể lực và sinh mạng không cao, không thể giống như chiến sĩ ngạng kháng cung tên được.
Chỉ cần trúng vài mũi tên là lập tức ô hô ai tai.
Bọn họ không nhìn thấy cục diện bên ngoài trấn, chỉ có thể ra lệnh cho độc vật : “Tấn công.
Tiếp tục tấn công.”
Vu sư đã bị cung thủ áp chế.
Giờ đến lượt Giang lão ra tay.
Nhất thanh lệnh hạ.
Pháp sư đoàn đồng loạt thi triển hỏa hệ pháp thuật : hỏa cầu, hỏa tiễn, hỏa long, … đồng thời phóng ra tấn công độc vật.
Đa phần độc vật bản tính kỵ hỏa, nếu gặp lúc bình thường đã bỏ chạy mất rồi.
Nhưng do bị vu sư ra lệnh tấn công, bọn chúng chỉ còn cách tiếp tục tiến tới.
Chỉ con nào bị trúng đòn mới tử vong, số còn lại đều không biết sợ là gì, ồ ạt xông tới.
Đáng sợ nhất là ong độc.
Bọn chúng nhỏ xíu, chỉ con nào xui xẻo lắm mới trúng đòn, tất cả vù vù bay tới, nhìn đã thấy lạnh cả người.
Nhìn thấy bầy ong độc đã bay đến cách trận địa không xa, Giang Phong suy nghĩ thật nhanh, quyết định làm liều, vội niệm chú ngữ :
- Đại hồi phục thuật - phân - giáng.
Tay bắt quyết, mắt nhìn về khu vực phía trước trận hình đại đao binh ở hàng đầu tiên, sau đó vung tay.
Bạch quang lập tức từ thiên không chiếu xuống khu vực đó.
Cũng cùng lúc, bầy ong độc bay vào khu vực có bạch quang.
Tế tự thuật có tác dụng tịnh hóa tà ác lập tức sinh hiệu, tuy không thể tiêu diệt được ong độc, nhưng đã cắt đứt mối liên hệ giữa vu sư và bầy ong.
Vu sư chủ yếu dùng tinh thần lực khống chế độc vật, giờ bị tế tự bạch quang nhiễu loạn, khiến cho bầy ong không còn chịu sự khống chế của vu sư, chỉ hành động theo bản năng.
Ngay lúc đó, pháp sư đoàn lại phóng tới một loạt hỏa hệ pháp thuật, tuy không bắn trúng được con ong nào, nhưng cũng làm cho chúng sợ hãi, đua nhau bay ngược trở lại.
Chúng pháp sư thấy biện pháp này hữu hiệu, vội phóng pháp thuật phía sau xua đuổi.
Giang Phong cũng tiếp tục phóng Đại hồi phục thuật xuống vị trí các loại độc vật khác, phối hợp với hỏa hệ pháp thuật của chúng pháp sư, xua đuổi độc vật trở ngược vào trấn.
Hàng mấy nghìn độc vật bị xua ngược vào trấn.
Chẳng mấy chốc, trong trấn hỗn loạn cả lên.
Vương Đại tướng quân lợi dụng thời cơ, truyền lệnh xung xa lập tức tấn công cổng trấn.
Chúng pháp sư và cung thủ cũng tiếp tục áp chế địch quân trên tường thành.
Với hỏa lực dày đặc, liên miên không dứt, phòng thủ quân bên trên không thể nào ngóc đầu lên được.
Oanh long long.
Rầm.
Rầm.
Mỗi lần xung xa tiếp xúc cổng trấn, cả khu vực cổng trấn đều rung rinh.
Cổng trấn dù kiên cố thì độ bền cũng có hạn, bị xung xa tấn công hồi lâu đã lung lay muốn sập.
Vương Đại tướng quân cả mừng, lập tức truyền lệnh chia bớt hỏa lực tấn công cổng trấn.
Và rồi …
Rầm …
Cổng trấn bị phá vỡ.
Đại quân lớn tiếng hoan hô, theo hiệu lệnh tràn vào trong trấn.
Hỗn chiến bắt đầu.
Vương Đại tướng quân chuyển vị trí lên tường thành vừa chiếm được, từ trên cao chỉ huy chiến đấu.
Lão là lão tướng, thống binh năng lực không chê vào đâu được, chỉ huy hơn vạn quân tấn công địch quân chưa đến nghìn người phải liên tục bại thoái (Ai ! Chuyện đương nhiên).
Chiến trường một bên đảo.
Man binh vừa chống trả vừa lui dần về khu vực phía tây bắc trấn.
Ở đó có một tòa kiến trúc cao lớn hùng vĩ, cao hơn cả Nha Phủ.
Số Man binh còn sót lại đều tập trung về nơi đó.
Giang Phong, Giang lão, Vương Đại tướng quân cùng dời chỉ huy bộ đến gần đó.
Vu Thần Điện.
Đó chính là mục tiêu mà Giang Phong nhắm đến khi cử đại quân tấn công Đồng Lăng Trấn.
Nếu không, chỉ một tòa trấn chẳng đáng để Giang Phong dốc hết lực lượng như vậy.
Cửa lớn mở rộng, bên trên thềm điện, một lão già đầu đội thần quan, vận áo bào rộng hoa lệ, tay cầm xà đầu trượng, ánh mắt loang loáng nhìn quan quân đầy sát khí.
Xung quanh lão còn một bọn vu sư khoảng năm mươi người, già trẻ lớn bé đủ cả.
Trong số đó, Giang Phong dựa vào đội hình ước chừng có khoảng hai mươi đại vu.
Man binh còn lại cận ba trăm, tạo thành phòng tuyến ở ngoài cùng.
Thấy Giang Phong nhìn bọn họ, Giang lão nói :
- Vu tôn.
Lãnh tụ tinh thần của Man tộc.
Lão già